Người Chồng Máu Lạnh

Chương 7: Có thù tất báo




Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Diệp Khai đã nhận được điện thoại của Chung Ly Dư.

- Giá dầu giảm một ít, ba mươi chín đôla mỗi thùng.

Tâm trạng của Chung Ly Dư khá cao hứng.

Trong kỳ hạn giao dịch dầu thô, mỗi thủ là 1000 thùng, tiền đặt cọc là một nửa, dựa theo giá cả lúc trước là một thủ 820 đôla, với sáu trăm ngàn đôla đã mua tổng cộng 73000 thủ.

Hôm nay giá dầu rớt xuống 2 đôla vậy thì một thủ sẽ lời 2000 đôla, lợi nhuận hiện giờ là một trăm triệu bốn ngàn sáu trăm vạn đôla, con số quả thực kinh người.

Đương nhiên, điều này cũng do Diệp Khai gan lớn, đầu tư số tiền lớn như vậy, đổi lại là người khác thì chưa hẳn dám được ăn cả ngã về không.

Nếu như giá dầu không rớt xuống mà nâng lên thì số tiền Diệp Khai bỏ ra đã bị thiệt hại rất lớn.

- Giờ phải làm gì?

Chung Ly Dư hỏi.

Thoáng cái buôn bán lời nhiều tiền như vậy, trong lòng Chung Ly Dư ngoại trừ cao hứng còn có cả chút sợ hãi.

Thao tác kỳ hạn giao hàng so với thao tác kỳ hạn cổ phiếu càng nguy hiểm hơn. Dù làm việc theo chỉ thị của Diệp Khai nhưng Chung Ly Dư là người chấp hành mấy đêm gần đây đều không ngủ ngon, lúc nào cũng phải chờ đến bản tin tài chính cuối cùng trong ngày mới an tâm.

Giá dầu hôm nay chợt hạ xuống hai đôla, tiền lời nhiều như vậy lập tức lại khiến cho Chung Ly Dư sợ ngây người.

- Ừ, trong lòng em cảm thấy áp lực như vậy thì bán đi 33000 thủ, còn lại 40000 thủ là tốt rồi, coi như an tâm, không bị biến chuyển nào làm rối loạn trận tuyến.

Dù Diệp Khai biết xu thế tiếp theo sẽ như thế nào nhưng về phương diện lên xuống cụ thể cũng không quá rõ ràng, mọi việc phải lấy ổn định làm chủ, ít nhất phải có một phần bảo hiểm.

Làm như vậy thu lại hơn chín nghìn vạn đôla, trong lòng hai người cũng an tâm.

Kế tiếp, giá dầu có tăng trở lại với biên độ rất nhỏ, trên cơ bản không gây ảnh hưởng gì. Thị trường quốc tế đều do dự, trước lúc Mĩ quốc có quyết định rõ ràng thì mọi người đều phải chờ đợi.

Đợi đến lúc hơn chín nghìn vạn đôla về tới tài khoản bí mật của Diệp Khai thì hắn cũng thở phào, ít nhất đã có giao đãi với bên phía Nhị lão gia tử.

Tới buổi chiều, Nhị lão gia tử gọi điện thoại cho hắn

- Tiểu Khai, không ổn rồi, dường như có người chú ý tới hạng mục bất động sản Tây thành, chưa biết là bên nào.

Nhị lão gia tử nói với Diệp Khai.

- Nhanh như vậy?!

Diệp Khai cũng lắp bắp kinh hãi, nghĩ thầm lão Diệp gia cũng không thể một tay che trời ah.

- Tuy chú là người phát ngôn của quân ủy nhưng cũng chỉ một trong mấy phó thủ trưởng. Trên chú còn có hai vị đại nhân vật, bình thường thì không sao nhưng một khi bọn họ đã lên tiếng thì chuyện không dễ làm rồi.

Nhị lão gia tử nói tiếp:

- Hơn nữa chuyện lần này hình như là do một trong chín người trong cục chính trị.

Diệp Khai nhíu mày, nghĩ thầm lão Diệp gia có không ít minh hữu nhưng đồng dạng cũng không thiếu đối đầu, chỉ là bình thường không có bao nhiêu thóp để người ta nắm được. Sóng gió nhỏ thì không sao nhưng chuyện lần này quá lớn, không chừng bị người theo dõi cắn cho một miếng.

- Chú hai, đã như vậy thì cháu sẽ cho người chuyển tiền về. Chú xử lý gọn những chuyện khác là coi như không có chuyện. Diệp Khai lập tức quyết định.

- Tiền lấy lại dễ như vậy?

Nhị lão gia tử nghe xong kinh ngạc hỏi.

- Dễ dàng mà.

Diệp Khai đáp.

Nếu giá dầu không giảm một chút trong phiên đấu vừa rồi thì Diệp Khai thật đúng là không có biện pháp gì, dù sao không nhiều khả năng rút ra một khoản tiền lớn như vậy..

Hiện tại tốt rồi, không còn tồn tại vấn đề khó khăn này.

Sau khi chuyển trả co Nhị lão gia tử số tiền kia vẫn còn có 3000 vạn đôla tiền mặt có thể sử dụng, đủ để duy trì hạng mục bất động sản của Chung Ly gia ở Tây Thành cho đến khi thay đổi chính sách.

Về phần nói đến áp lực từ chính phủ lại dễ dàng giải quyết, chỉ cần thái độ quân đội hàm hồ, chính quyền địa phương dĩ nhiên không rõ trong hạng mục này có bên quân đội hay không, các trở ngại sẽ tự biến mất.

*********************

Điều tra tới rất nhanh, chỉ cách một ngày.

Trong trụ sở chính của bộ hậu cần quân khu thủ đô có tới hai mươi vị nhân sĩ thần bí, cầm đầu là một trung tướng, mấy người mặc thường phục là nhân viên quan trọng của Ủy ban Kỷ luật Trung ương và Ủy ban Kỷ luật quân đội. Nguồn tại http://Truyện FULL

- Đồng chí Diệp Tổ Đình, chúng tôi nhận lệnh điều tra trương mục của Bộ hậu cần quân khu, mong anh phối hợp.

Vị trung tướng nghiêm túc nói với Diệp Tổ Đình.

Diệp Tổ Đình cũng nghiêm túc gật đầu:

- Tôi sẽ toàn lực phối hợp tổ điều tra.

Vị trung tướng khoát tay, mọi người bắt đầu tiến hành làm việc, thỉnh thoảng lại gọi đến nhân viên có liên quan hỏi mấy vấn đề.

Diệp Tổ Đình phát hiện những người này điều tra rất có phương pháp, xem ra rất quan thuộc với việc xử án trong quân đội, rất nhanh đã tập trung vào tài khoản của quân đội ở hải ngoại và hạng mục bất động sản ở Tây Thành.

- Đồng chí Diệp Tổ Đình, theo như chúng tôi biết, trong Bộ hậu cần của quân khu có lãnh đạo bị nghi ngờ vận dụng tài khoản hải ngoại để rót vào hạng mục bất động sản ở Tây Thành, anh có biết chuyện này?

Một vị trong Ủy ban Kỷ luật quân đội hỏi Diệp Tổ Đình.

Diệp Tổ Đình lập tức cười nhẹ:

- Chuyện này chắc chỉ nghe đồn đại rồi.

- Nói vậy là sao?

Người kia hỏi tiếp.

- Tài khoản hải ngoại chỉ dùng để ứng phó một số chuyện, sao có thể điều động con số lớn, làm sao bị tham ô?

Diệp Tổ Đình phản bác:

- Hơn nữa tuy hạng mục bất động sản ở Tây Thành được Bộ hậu cần chú ý qua nhưng sau này không đàm phán được nên chúng tôi không có bất kỳ mối quan hệ thực chất nào, như vậy chúng tôi hoàn toàn trong sạch với hai vấn đề này.

- Nhưng chúng tôi nhận được báo cáo là Bộ hậu cần đóng vai trò quan trọng trong hai chuyện này, trái với quân lệnh.

Vị cán bộ của Ủy ban Kỷ luật quân đội tỏ thái độ.

- Đồng chí, tôi không phủ nhận trong báo cáo có rất nhiều tình tiết là sự thật nhưng kinh nghiệm cho thấy thì cái gọi là sự thật đều không trụ được qua suy xét. Tôi phủ nhận hai chuyện này.

Diệp Tổ Đình bình thản.

- Đã như vậy chúng tôi sẽ kiểm tra thực hư tài khoản hải ngoại của Bộ hậu cần và cũng triển khai điều tra hạng mục bất động sản ở Tây Thành.

Người phụ trách nói.

Diệp Tổ Đình nhún vai:

- Kiểm tra không vấn đề gì nhưng các anh phải có lệnh của quân ủy.

- Chúng tôi sẽ có lệnh của quân ủy.

Vị trung tướng liếc Diệp Tổ Đình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.