Người Cha Hàng Tỷ Sủng Nghiện

Chương 2: Vết Bớt Hình Con Bướm




Không ít Mã Tặc chú ý tới đại chiến giữa Lâm Thần và Mã Tặc đầu lĩnh, đều bị tình cảnh này làm giật mình kinh hãi.

- Làm sao lại có khả năng?

Lâm Thần chỉ là một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, lại có thể khiến Mã Tặc đầu lĩnh trọng thương! Phải biết tu vi người đó là Thiên Cương cảnh hậu kỳ, tu vi cao hơn Lâm Thần mấy cảnh giới. 

Dưới cái nhìn của bọn họ, thực lực của Lâm Thần khá mạnh, có thể đánh bại đám lão Ngụy có tu vi Thiên Cương cảnh trung kỳ, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, cùng đại ca bọn họ giao đấu tất nhiên không phải là đối thủ.

Nhưng mà kết quả lại làm cho tất cả mọi người không ngờ tới!

Mã Tặc đầu lĩnh không phải là đối thủ của Lâm Thần! 

Nhất thời, rất nhiều Mã Tặc đều sửng sốt đến há hốc mồm nhìn Lâm Thần cùng Mã Tặc đầu lĩnh.

Đầu lĩnh sau khi bị trúng đòn này của lâm thần, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt chỉ một thoáng đã trở nên tái nhợt, hiển nhiên đã bị trọng thương.

Nhưng hắn dù sao cũng là tu vi Thiên Cương cảnh Hậu kỳ, dưới công kích của Lâm Thần, vẫn chưa đến mức mất mạng. 

Thất Tinh Liên Hoàn kiếm!

Không đợi Mã Tặc trung niên thở dốc khôi phục tinh lực, Lâm Thần vung tay, Hàn Thiết kiếm nhanh chóng đánh ra, chớp mắt trên thân kiếm liền phóng ra một đạo kiếm khí âm u lạnh lẽo, đâm thẳng tới Mã Tặc đầu lĩnh.

Mã Tặc thay đổi sắc mặt, đang muốn giơ Lưu Tinh chùy trong tay lên chống đỡ đòn đánh này của Lâm Thần, chỉ là so với tốc độ của hắn nhanh, tốc độ của Lâm Thần còn nhanh hơn, Lưu Tinh chùy còn chưa triệt để giơ lên, kiếm của Lâm Thần đã tới trên người hắn. 

Xì xì!

Một thanh âm rất nhỏ vang lên, Hàn Thiết kiếm như một lưỡi đao sắc bén, xẹt qua phần gáy tên Mã Tặc.

Máu tươi phun trào, khắp toàn thân từ trên xuống dưới từng luồng từng luồng máu me đầm đìa, cả người nhìn thật khủng bố. 

Trong miệng hắn phát ra chút thanh âm, hai con mắt trừng lớn, khuôn mặt sợ hãi không cam lòng.

Sau một khắc, phù phù một tiếng, thân thể Mã Tặc ngã trên mặt đất, tại chỗ bỏ mạng!

Đại ca! 

Mã Tặc này là thủ lĩnh của cả đám, trong lòng mọi người rất có uy vọng, giờ khắc này bọn họ nhìn thấy thủ lĩnh bị chém giết, nhất thời có người kinh nộ rống to.

Nhưng càng nhiều người sắc mặt thêm phần sợ hãi, trong đám Mã Tặc, đầu lĩnh có tu vi cao nhất thực lực cũng là mạnh nhất lại không phải đối thủ của lâm thần, như vậy thực lực bọn hắn so với Mã Tặc đầu lĩnh thấp hơn mấy lần, đối mặt Lâm Thần, chẳng phải sẽ bị hắn tùy ý xâu xé?

...

Đánh chết Mã Tặc đầu lĩnh, Lâm Thần lập tức quay đầu, mặt không biến sắc nhìn từng người bọn họ, trong miệng chậm rãi phun ra một chữ:

- Cút!

- Muốn chết! Tiểu tử, dám giết đại ca ta, để mạng lại. 

Lâm Thần vừa dứt lời, bỗng dưng, một âm thanh rít gào phẫn nộ vang lên, liền nhìn thấy trong đám người một gã trung niên cường tráng tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ cầm trong tay thanh đại đao, hướng Lâm Thần chạy tới như điên.

Thấy một màn này, mặt Lâm Thần không biến hóa, thân thể hắn chấn động, trên da nhất thời tỏa ra ánh sáng màu đồng, cùng lúc đó, trường côn trên tay trái đột nhiên giơ lên, trực tiếp ném về hướng gã trung niên vọt tới.

Ầm! 

Trường côn mạnh mẽ đập lên trên đại đao, người kia chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh từ trường côn dâng lên tiến vào trong thân thể hắn, sắc mặt kịch biến, đồng thời thân thể bất chợt lui về phía sau, ngã trên mặt đất phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp ngất đi.

Một côn, đánh trọng thương võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ!

Hí! 

Rất nhiều Mã Tặc khác vốn dĩ cũng muốn vì Mã Tặc đầu lĩnh báo thù, nhưng nhìn thấy cảnh này, nhất thời dừng bước, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, bước chân đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.

Thực lực Lâm Thần biểu hiện ra thật sự là quá mức hung hãn, cho dù những Mã Tặc này bình thường cướp đốt giết hiếp hung hăng cực kỳ, giờ khắc này cũng bị làm cho chấn động.

Trong đó không ít người, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, trong lòng bắt đầu sinh ý lui. Thời khắc này Lâm Thần ở trong mắt mọi người giống như một Chiến Thần, không thể chiến thắng, căn bản không phải người mà bọn họ có thể đối phó. Bởi vậy, so với ở lại đây chờ chết, không bằng lập tức rời đi. 

Dù sao, bọn họ bất quá cũng chỉ là một nhóm đạo tặc tụ tập lại ở chung với nhau, ngoại trừ số ít giao tình với nhau, những người còn lại đối với nhau căn bản không có cảm giác gì, tất nhiên cũng không đáng vì đối phương mà cùng Lâm Thần liều mạng.

Trong đám người, một Mã Tặc Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong vẻ mặt sợ hãi, từng bước từng bước hướng phía sau thối lui, người này tu vi không cao, đang lúc mọi người căng thẳng, bởi vậy cũng không phát hiện động tác của hắn.

Cũng chính vì hắn tu vi thấp nhất, lúc này trong lòng bắt đầu sinh ý lui. Hắn là tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, mà Lâm Thần, cũng là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, nhưng so thực lực với nhau như là trời với đất vậy, đám người Mã Tặc đầu lĩnh Thiên Cương cảnh hậu kỳ đều không phải là đối thủ của Lâm Thần, như vậy một kẻ Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong như hắn còn ở lại chỗ này, chẳng phải là chịu chết hay sao? 

- A! Chạy.

Tên Mã Tặc trên trán đầy mồ hôi, sau khi lui hơn mười bước, rốt cục không chịu nổi bầu không khí bức ép này nữa, hoảng sợ gầm lên một tiếng, xoay người hướng phía xa chạy như điên.

Không ít võ giả bị tiếng kêu làm sợ hết hồn, từng người đều quay đầu nhìn về phía Mã Tặc này, sau đó, sắc mặt từng người thay đổi. 

Có người thứ nhất thì có người thứ hai. Theo sau Mã Tặc này thoát đi, rất nhanh liền có tên thứ hai chạy trốn, một lát sau, phần lớn võ giả Luyện Thể cảnh đều là vẻ mặt hoảng sợ hướng phía xa lao nhanh, một cảnh tan tác.

Cách đó không xa, bốn phía rất nhiều võ giả Luyện Thể cảnh chạy tán loạn, áp lực của Viên Phi nhất thời giảm đi rất nhiều, đại đao trong tay hắn đánh xuống, chính diện trên người một Mã Tặc tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ.

- A... 

Người đó phát ra tiếng kêu thê thảm, thân thể bị đánh bay, ngã trên mặt đất, trọng thương khó có thể nhúc nhích.

Nghe được âm thanh này, rất nhiều võ giả Thiên Cương cảnh quay đầu, hướng Mã Tặc bị Viên Phi một đao chém thành trọng thương nhìn lại, vừa nhìn, vẻ sợ hãi trên mặt từng người bọn họ càng nhiều.

Người này bị Viên Phi một đao chém thành bị thương như vậy, sau khi trị liệu còn có thể miễn cưỡng bảo vệ một mạng, nhưng tu vi của hắn sẽ bị giảm nhiều. 

Mà phải biết rằng, bọn họ là trộm cướp, kẻ thù nhiều không kể xiết, thực lực bị hạ thấp, như vậy một khi gặp kẻ thù, hậu quả có thể tưởng tượng ra được.

- Chạy a!

- Chạy mau! 

Trong lúc nhất thời, Mã Tặc dồn dập tan tác, từng người kêu sợ hãi, hướng phương xa chạy trốn, hoặc là lo lắng Lâm Thần cùng Viên Phi đuổi theo, từng người đều là hướng các phía khác nhau chạy trốn, bởi vậy, nhóm Mã Tặc hùng cứ thảo nguyên này chỉ sợ là khó mà chống đỡ được, triệt để tan rã.

- À, tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi, cứ chờ đó!

Nhìn thấy rất nhiều Mã Tặc chạy trốn, sắc mặt một ít võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ thay đổi mấy lần, buông lời hung ác, tương tự chạy trốn. 

Trong chớp mắt, mấy trăm Mã Tặc vây quanh Lâm Thần cùng Viên Phi toàn bộ đã chạy hết sạch không còn một mống.

Còn lại, ngoại trừ Lâm Thần cùng Viên Phi, cũng chỉ có hơn mười bộ thi thể nằm trên đất cùng với mấy Mã Tặc trọng thương hôn mê.

Hô... 

Viên Phi dùng đại đao trong tay chống đỡ trên đất, sắc mặt tái nhợt, miệng từng ngụm thở gấp, giờ khắc này chân khí trong cơ thể hắn tiêu hao hầu như không còn, nếu tiếp tục chiến đấu, e là chống đỡ không được bao lâu, may mà những Mã Tặc này rút lui.

Sau một hồi lâu, sắc mặt Viên Phi dịu đi một chút, nhìn Lâm Thần đáy lòng bội phục nói:

- Lợi hại! Lâm Thần, võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ đều không phải là đối thủ của ngươi, thật không biết là ngươi tu luyện thế nào. 

Viên Phi lắc đầu một cái, trên mặt cười khổ. Thời gian tu luyện của hắn so với Lâm Thần sớm hơn, vốn dĩ thời điểm còn ở ngoại môn thực lực cùng tu vi của hắn đều vượt xa Lâm Thần, mà trước khi Thiên La sơn bí cảnh mở ba tháng, thực lực Lâm Thần tăng mạnh, ở trong Thiên La Sơn bí cảnh giành được vị trí thứ ba.

Càng làm cho người ta giật mình là sau khi hai người gia nhập nội môn, trải qua thời gian, thực lực của Lâm Thần cũng bỏ xa hắn, bây giờ đã không biết hơn hắn bao nhiêu.

Nghĩ tới đây, Viên Phi thầm cắn răng, quyết định sau khi trở về tông môn, nhất định phải nỗ lực tu luyện! 

Nghe Viên Phi nói xong, Lâm Thần cười, nói:

- Với khả năng của ngươi, cứ như vậy tu luyện sẽ được.

- Ha ha! 

Viên Phi cười lớn một tiếng, bỗng dưng, trong mắt hắn lóe lên tia sáng, ngưng trọng nói:

- Lâm Thần, sau khi trở về, ta phải cố gắng tu luyện, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, đừng để đến lúc đó bị ta vượt qua!

Lâm Thần thật lòng gật đầu, Viên Phi tư chất thiên phú vốn cũng không kém, tốc độ tu luyện của hắn, trong rất nhiều đệ tử của môn phái, cũng coi là nhanh. 

...

Nơi đây cách Kim Dương thành còn một khoảng cách không nhỏ, hai người dùng đan dược khôi phục thương thế một chút, liền tìm hai con Tuyết Linh Câu tới, hướng Kim Dương thành chạy như điên.

Thanh Ô mã trước đó hai người từ Thiên Cực tông mang ra ngoài, trong lúc giao chiến không biết đã chạy đến nơi nào. May mà chung quanh đây, có vài con Tuyết Linh Câu mã tặc bỏ lại. 

Tuyết Linh Câu chạy càng nhanh lại càng bền hơn Thanh Ô mã, sau mấy ngày, hai người gặp mấy con yêu thú ngăn cản.

Nhưng bầy yêu thú này thực lực tổng hợp cũng không mạnh, bị Lâm Thần cùng Viên Phi dễ dàng giải quyết.

Lại sau mấy ngày, hai người đi tới phía dưới Kim Dương thành. 

Kim Dương thành cùng Lâm gia cũng như Chân Võ thành, là một tòa thành trì khổng lồ. Kim Dương thành cũng xây dựng cách biên giới dãy Mặc Liên sơn không xa, trấn áp yêu thú ở trong đó.

Tường thành cao mấy trăm trượng, cửa lớn vô cùng hùng vĩ, dòng người qua lại không ngừng, từ Mặc Liên sơn đi ra còn có đủ loại bao gồm cả Liệp Sát giả.

Hô... 

Viên Phi nhìn cửa thành Kim Dương, trên mặt lộ ra vẻ hoài niệm, nói:

- Lâm Thần, trong Kim Dương thành có tám gia tộc lớn nhất, Viên gia ta chính là một trong số đó, ngoài ra, Kim Dương thành còn có một cứ điểm của đại thương hội Nhạn Nam vực, Phách Mai hội lần này, chính là Tử Dương thương hội cử hành.

Lâm Thần gật gù, thương hội cũng là một loại gia tộc, thế lực tương tự với tông môn, điểm khác biệt duy nhất chính là, loại thế lực này lấy việc tìm kiếm linh thạch làm chủ, tuy rằng cũng sẽ bồi dưỡng đệ tử, nhưng so với những tông môn thế lực lớn, có cách biệt không ít. 

Lâm gia ở Chân Võ thành, tương tự cũng có một cứ điểm thương hội, nhưng thương hội Chân Võ thành chỉ ngẫu nhiên cử hành một vài Phách Mai hội nhỏ, số lần tổ chức Phách Mai hội tầm trung cũng không nhiều.

- Đi, chúng ta vào trong thôi.

Lâm Thần vỗ nhẹ nhẹ dưới khố Tuyết Linh Câu, hướng cửa thành Kim Dương hùng vĩ đi đến. 

Có thể là do Phách Mai hội sắp bắt đầu, ở cửa thành Lâm Thần đã gặp được không ít đệ tử của các tông môn lớn Thuần Dương môn, Vô Song điện các loại.

Tiến vào vào trong thành, Viên Phi liền mời Lâm Thần đến Viên gia tham quan. Viên gia là một trong tám gia tộc lớn nhất ở Kim Dương thành, Viên Phi là con cháu Viên gia, coi như là chủ nhà ở đây, giờ khắc này Viên Phi mời, Lâm Thần cũng vui vẻ đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.