Ngược Dòng Về Bên Anh

Chương 14




Bất quá, ba người Tử Anh học phủ cùng với Thần giai nữ này lại tạm thời không bị nhiệt độ cao uy hiếp, đứng cùng một chỗ trò chuyện với nhau.

Tử Viêm viện trưởng, là cố ý muốn kết giao với Thần giai nữ này, hơn nữa, vừa rồi thiếu chút nữa đã động thủ với nàng, nên cũng bị nàng nhìn ra mánh khóe. Tử Viêm viện trưởng vì tránh cho Thần giai nữ này trả thù nên liền chủ động nói chuyện với nhau, kết giao tình, muốn lôi kéo quan hệ.

- A, không biết vị tỷ tỷ này đến từ đại lục nào thế?

Tử Viêm viện trưởng thập phần thân mật nói, vậy mà lại bắt đầu xưng hô tỷ muội để thăm dò thái độ Thần giai nữa kia.

- Ách... Bổn tọa... Ah...

Thần giai nữ kia vừa định trả lời, không nghĩ tới, bộ vị, đột nhiên ngứa rân một hồi, như có một bàn tay đang tác quái vậy!

Là Phong Vân Vô Ngân đang làm trò quỷ!

Thông qua ý thức, chơi đùa với tiểu nhân trong linh hồn cũng tương đương với chơi đùa thân thể Thần giai nữa kia.

Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ,:

- Nữ nhân này, trong nội tâm còn không phục ta. Hừ! Nếu như không phải ta kịp thời giải trừ tổn thương mặt trái cho ngươi, ngươi đã sớm chết không toàn thây rồi, thần cách cũng bị tước đoạt! Trọn đời không được siêu sinh! Lão tử chính là ân nhân cứu mạng của ngươi! Ngươi có tư cách gì tự cao trước mặt lão tử chứ! Hiện giờ, ngươi chính là đầy tớ! Chẳng những không khúm núm, lại còn tỏ thái độ với ta! Tốt! Ta sẽ trêu đùa hí lộng ngươi một chút!

Phong Vân Vô Ngân một mặt trêu đùa hí lộng, một mặt khác, liền nổi lên lòng muốn đùa giỡn.

Hắn lặng lẽ không ngừng vỗ về chơi đùa các bộ vị của tiểu nhân trong linh hồn...

- Ah ~~~~ bổn tọa ~~~~ bổn tọa là.. Ah...

Thần giai nữ kia lập tức hô hấp dồn dập, hai chân khép chặt, trên mặt nổi lên từng vòng đỏ ửng động lòng người.. Thổ khí như lan, đứt quãng, hai mắt khi thì mê ly, khi thì quẫn bách... Thân thể mềm mại mềm như mì sợi...

- Ách...

Thời gian dần trôi qua, một loại khoái ý khi bị người đẩy lên đỉnh phong, bay vào mây xanh từ bộ vị không chịu nổi kia lan tràn đến khắp toàn thân nàng, nàng cũng chịu không nổi nữa, trực tiếp duỗi tay vịn chặt vai Tử Viêm, hương thể co rút...

- Ân? Vị tỷ tỷ này, ngươi làm sao? Phải chăng, vừa rồi khi chém giết với Hoàng Nhất Phi kia đã trúng ám chiêu?

Tử Viêm viện trưởng tựa hồ đối với chuyện thế này cũng dốt đặc cán mai, vội vàng dò hỏi.

- Ách... Cái này... Cái này...

Sinh vật bóng mờ kia như có điều suy nghĩ:

- Không thể nào? Cái này có chút tà môn rồi...

Rốt cục, trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân truyền lại một tiếng nức nở:

- Ta... Ta sai rồi... Ta... Ta nguyện ý thần phục, làm đầy tớ của ngài, cầu... Cầu ngài đừng có đùa cợt nữa... Ah...

- Ách? Làm nô lệ của ta? Vậy ngươi nên gọi ta thế nào?

Phong Vân Vô Ngân đẩy nhanh động tác trên tay...

- Không... Không... Không chủ... Chủ nhân... Ta nguyện ý thần phục ngài...

Thần giai nữ rốt cục khóc lên, hơn nữa, toàn thân chấn động, tựa hồ bị người đẩy xuống từ vách núi vạn trượng, đạt đến một loại sảng khoái cực độ... Cuồng loạn, như bị hư thoát...

- Ồ? Tỷ tỷ? Ngươi vì sao... Vì sao đột nhiên rơi lệ?

Tử Viêm viện trưởng, càng thêm nghi hoặc...

Ở thời điểm xấu hổ vi diệu này, một vết lốm đốm lục sắc, bỗng nhiên phun ra, truyền vào trong cơ thể Tử Viêm viện trưởng...

- Oanh!!!!!!

Trên đỉnh đầu Tử Viêm viện trưởng, phong vân nhấp nhô, lập tức nổ tung ra một thời không trùng động.

- Là thông đạo! Mau mau tới gần bổn tọa! Đây là thông đạo truyền đến một vị diện quan khẩu khác!

Tử Viêm viện trưởng lập tức kêu lên.

- Oanh!!!!

Thình lình, trên đỉnh đầu Tử Viêm viện trưởng trực tiếp đánh ra một vòng xoáy thâm thúy ảo diệu, yên vân, thần quang vạn đạo, khí lành tường vân, một loại thời không chi lực xuyên qua vị diện liền mở rộng ra, một thời không trùng động bắt đầu nhúc nhích...

- Ông!

Thời gian dần trôi qua, một thềm đá thật dài, màu sắc cổ xưa lộng lẫy, nương theo thời không trùng động lóe ra sương mù như mộng ảo mang theo vầng sáng, như trường hà kéo dài trên đỉnh đầu Tử Viêm viện trưởng, tựa như thông thiên tiếp địa.

- Là thông đạo đi thông đến vị diện khác! Nhanh! Nhanh tới gần bổn tọa! Rời khỏi vị diện sa mạc này! " Tử Viêm viện trưởng lớn tiếng hô lên, tâm tình cũng cực kỳ kích động.

Thật sự là số phận, không thể tưởng được, mọi người đau khổ tìm kiếm, vị diện thông đạo mờ mịt không có đầu mối vậy mà lại tùy cơ phun ra, bị Tử Viêm viện trưởng đạt được.

- Đi! Rời khỏi nơi quỷ quái này! Nếu đợi thêm nữa thì sớm muốn gì cũng phải bị chết thôi!

XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!!

Trong vị diện sa mạc này, những võ giả may mắn còn sống sót, kể cả những Thần giai kia cũng kích động không thôi, nhao nhao phi hành tới gần Tử Viêm.

- Ah? Có thể truyền đến vị diện khác vậy thì tốt quá rồi!

Phong Vân Vô Ngân cũng vặn vẹo thân hình, trực tiếp đến bên người Tử Viêm viện trưởng, ngẩng đầu nhìn về phía thời không trùng động không ngừng nhúc nhích trên đỉnh đầu Tử Viêm viện trưởng, Phong Vân Vô Ngân thậm chí còn cảm thấy được không khí mát mẻ từ vị diện khác nữa.

- Chủ nhân...

Trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, nữ thể nho nhỏ kia phát ra thanh âm cầu khẩn:

- Thiếp thân, thiếp thân có thể... Có thể theo các ngươi truyền tống đến vị diện khác không...

Nữ Thần giai áo đỏ này, sau khi lập thành quan hệ chủ tớ với Phong Vân Vô Ngân, tuy rằng theo bằng năng vẫn không quá nguyện ý thần phục, nhưng bị Phong Vân Vô Ngân quản chế, cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể thông qua linh hồn truyền âm đau khổ cầu khẩn Phong Vân Vô Ngân.

- Ngươi là nô lệ của ta, tự nhiên phải thời thời khắc khắc đi theo ta rồi, hắc hắc, kiêm luôn thiếp thân phục vụ cho ta a...

Linh hồn Phong Vân Vô Ngân truyền ra lời bông đùa.

Phong Vân Vô Ngân lại ngẩng đầu nhìn lên, bản thể nữ Thần giai áo đỏ kia, trên gương mặt đẫy đà đoan trang, sau khi thối lui khỏi cao triều thì lộ ra vẻ lười biếng, phong tình thiếu phụ đặc biệt cùng với một ít dư vị không dễ phát giác.. Trên đỉnh đầu nữ Thần giai ảo đỏ này thình lình lóe ra trọn vẹn 7 đóa Khí Vận Chi Hỏa!

Cái này không thế nghi ngờ đã cho thấy nữ Thần giai áo đỏ này trên đại lục mình, địa vị của nàng, thậm chí còn cao hơn cả Tử Viêm của Tử Anh học phủ!

Ít nhất mà nói, nữ Thần giai áo đỏ này, tông môn mà nàng khống chế, theo số lượng Khí Vận Chi Hỏa mà xem thì còn cường thịnh hơn Tử Anh học phủ nhiều!

Một nhân vật tuyệt thế như vậy, vậy mà ma xui quỷ khiến, trở thành nô lệ của Phong Vân Vô Ngân! Phong Vân Vô Ngân nói gì phải nghe nấy! Cúi đầu nghe lệnh! Hơn nữa, ngay lúc vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân còn giở trò quỷ, dùng tay tiếp xúc thân mật với bộ vị tư ẩn của nàng Thần giai chi cao vô thượng này nữa...

Phong Vân Vô Ngân xoa xoa vài đoạn ngón tay ướt sủng, nghĩ thầm, cảm thụ thật là chân thật, trong nội tâm không khỏi dâng lên một cổ cảm giác chinh phục, linh hồn truyền âm nói

- Tốt rồi, ngươi theo ta cùng truyền tống đi, bất quá, ngươi tạm thời không nên để lộ ra chuyện là nô lệ của ta!

- Đi, Vô Ngân! Chúng ta truyền tống thôi!

Tử Viêm viện trưởng nhẹ gật đầu với Phong Vân Vô Ngân, trực tiếp đạp vào truyền tống thông đạo, trong giây lát liền biến mất khỏi vị diện sa mạc...

Phong Vân Vô Ngân và đoạn bóng mờ kia sát phía sau, nô lệ của Phong Vân Vô Ngân cũng cắn răng, theo sau chủ tử của mình...

Trong khoảng khắc, đám võ giả nối đuôi nhau đạp vào thông đạo, theo thời không trùng động xuyên thẳng qua vị diện sa mạc đang ngày càng tăng cao nhiệt độ này...

Phanh ~~~~~~

Mọi người rơi xuống đất, quả nhiên đã tới một vị diện mới.

- Ân?

Phong Vân Vô Ngân giương mắt xem xét liền thấy vị diện mới này, ánh mặt trời chói mắt, khắp nơi đều là cây xanh xuân quang, trăm hoa đua nở, dĩ nhiên là một hoàn cảnh tuyệt hảo!

Trong không khí, đều chảy xuôi mùi thơm cây cỏ! Gió nhẹ ấm áp, không mang theo chút sát khí nào!

Hơn nữa, nhiệt độ của vị diện này thập phần ấm áp, ôn hoà, là hoàn cảnh thích hợp nhất cho nhân loại sinh tồn.

- Oa ~~~~~~ cảm giác thật giống như từ Địa Ngục lên đến Thiên Đường vậy... Hô... Rốt cục cũng có thể nhổ một ngụm ác khí rồi...

Một Chuẩn Thần, vừa rồi xém tí nữa đã chết ở vị diện sa mạc, hiện giờ, nhịn không được đưa tay chống cái lưng mỏi, nhổ ra một ngụm trọc khí, bộ dạng tinh thần sảng khoái.

- Ân, Vô Ngân, vị diện này tựa hồ không tệ, bất quá, cũng không nên lơ là.

Tử Viêm viện trưởng cười nói với Phong Vân Vô Ngân, trong thần sắc của nàng, có vẻ đắc ý không thể dấu diếm được:

- Vô Ngân, bổn tọa thật sự không thể không nói, người quả thật là một tồn tại mệnh cách cường hoàng tràn đầy, vị diện sa mạc vừa rồi, tất cả chỗ tốt, số mệnh, cơ hồ đều là Tử Anh học phủ chúng ta đạt được cả! Chậc chậc, bản thân ngươi, đã lấy được một đạo Miễn Tử Lệnh Bài, mà học phủ chúng ta lại tăng lên một đóa Khí Vận Chi Hỏa... Thật tốt quá! Hiện giờ, hi vọng vị diện mới này cũng có thể mang đến cho người kỳ ngộ, cũng khiến học phủ chúng ta lần nữa tăng thêm số mệnh...

Ánh mắt Tử Viêm viện trưởng nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân cũng cực kỳ nhu hòa, ấm áp.

- A...

Phong Vân Vô Ngân bật cười lớn, thầm nghĩ, cũng đúng, vị diện sa mạc chết tiệt ban nãy, lão tử lấy được nhiều chỗ tốt nhất, chẳng những được Miễn Tử Lệnh Bài, còn có một quả thần cách, lại có thêm một nô lệ Thần giai nô lệ! Ha ha! Nô lệ Thần giai, ngẫm lại thật hưng phấn ah!

Phong Vân Vô Ngân không khỏi giương mắt quét qua nữ Thần giai áo đỏ kia, nàng vội cúi đầu xuống, lúng ta lúng túng, vừa ủy khuất, lại không được tự nhiên.

- Ách... Vị tỷ tỷ này?

Tử Viêm viện trưởng đương nhiên không cách nào bỏ vị nữ Thần giai còn mạnh hơn mình một đường này, không khỏi dò hỏi.

- Bổn tọa... Bổn tọa... Đệ tử, thủ hạ của bổn tọa đều truyền tống đến vị diện khác hết rồi... Hiện giờ, bổn tọa... lẻ loi một mình... Như vậy, theo các ngươi cùng nhau lịch lãm rèn luyện a...

Nữ Thần giai áo đỏ, ngập ngừng nói.

- Tốt!

Tử Viêm viện trưởng lúc này đáp ứng, nàng không thể nào đắc tội với nữ Thần giai áo đỏ này được.

Tỷ tỷ đi theo chúng ta đi, mọi người cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Tỷ tỷ, tiểu muội là viện trưởng Tử Anh học phủ, Hỏa Nguyên đại lục, đợi sau khi tuyển bạt lần này kết thúc, hi vọng tỷ tỷ sẽ đến Tử Anh học phủ làm khách. Tiểu muội quét dọn giường chiếu đón chào!

- Đương nhiên, đương nhiên.

Nữ Thần giai áo đỏ không ngớt lời nói.

- Vô Ngân, ngươi nghe đây, nữ Thần giai này tu vị cường hãn, hơn nữa đỉnh đầu 7 đóa Khí Vận Chi Hỏa, có lai lịch lớn! Tử Anh học phủ chúng ta kết giao với nàng, nói không chừng, có thể bởi vậy mà có thêm một minh hữu cũng nên!

Tử Viêm viện trưởng lập tức linh hồn truyền âm với Phong Vân Vô Ngân:

- Bởi vậy, Vô Ngân, trong lời nói ngươi chớ có đắc tội với Thần giai này... Tất cả đều phải nhường nhịn, suy nghĩ cho lợi ích lâu dài của học phủ... Bất quá. Bổn tọa xem cô gái này, tựa hồ cũng là người dễ nói chuyện, không có vẻ kiêu ngạo gì... Đáng để kết giao...

Phong Vân Vô Ngân thiếu chút nữa đã bật cười!

Nhường nhịn? Không nên dễ dàng đắc tội nàng? Ha ha ha! Đây là nô lệ của ta! Ta không cần nhường nhịn?

Bất quá, biểu hiện ra thì Phong Vân Vô Ngân vẫn bất động thanh sắc nói:

- Viện trưởng đại nhân xin yên tâm, không có việc gì ta sẽ không đắc tội nàng đâu... Hắc hắc...

Trong khi nói chuyện, mọi người bắt đầu hành tẩu trên con đưởng đầy hoa cỏ kia, cực kỳ thích ý. Giống như đi chơi trong tiết thanh minh vậy.

- Ân? Tiểu Oa Nhi! Lão đầu tử cảm thấy khí tức của Hồng Đao Giáo Chủ kia! Mẹ nó!

Đột ngột, tiếng nói hùng hùng hổ hổ của Chúc lão vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, chứa đựng địch ý sâu đâm.

- Ah?

Phong Vân Vô Ngân cứng lại:

- Chúc lão, ý của ngươi là, ngươi cảm ứng được Hồng Đao Giáo Chủ sao? Hắn ở ngay vị diện này? Tốt! Thật tốt quá! Mẹ nó! Hiện giờ Kiếm Thần khôi lỗi của ta sau khi nút một quả thần cách, có được 19 lần kiếm khí công kích, ta cũng có thể tiêu xài một phen rồi, trực tiếp tế ra Kiếm Thần khôi lỗi, đuổi giết Hồng Đao Giáo Chủ! Hơn nữa... Hắc hắc, ta có một Thần giai nô lệ! Thực lực chân thực cũng không thua gì Hồng Đao Giáo Chủ! Chỉ cần ta ra lệnh một cái, vị nô lệ Thần giai này sẽ liều lĩnh, chém giết Hồng Đao Giáo Chủ! Chúc lão, giờ ta đã nắm chắc chín thành có thể giết chết Hồng Đao Giáo Chủ, đoạt lại thần cách thay Chúc lão ngươi rồi! Chúc lão, ngươi thăm dò xem thử vị trí chuẩn xác của Hồng Đao Giáo Chủ ở đâu, ta trực tiếp giết qua!

- Hắc hắc, tiểu oa nhi, cũng đúng, ngươi bây giờ đã có nô lệ Thần giai, lại có Kiếm Thần khôi lỗi, dưới tình huống xuất kỳ bất ý, quả thật có thể giết chết Hồng Đao Giáo Chủ, lão đầu tử cũng rất vội đây... Bất quá, Hồng Đao Giáo Chủ kia cũng không ở vị diện này, chỉ là hắn ở trong vị diện gần đây. Phải tìm được hắn, giết chết, nhất định phải phải xuyên qua vị diện, ân, tiểu oa nhi, ngươi tốt nhất là đi tìm thời không đi thông với vị diện khác đi...

Chúc lão không ngớt lời nói.

- Nguyên lai ở vị diện liền nhau... Tốt, Chúc lão, ta sẽ sai Thần giai nô lệ thả ra thần thức, dò xét thời không trùng động đi thông vị diện khác trong vị diện này...

Phong Vân Vô Ngân vừa dứt lời liền lập tức truyền ầm với nữ Thần giai kia:

- Cái kia, ngươi nghe, thả ra thần thức, hảo hảo xem xét, mau chóng tìm ra chỗ đặc thù của vị diện này, cùng với thông đạo đi thông vị diện khác, rõ chưa?

- Vâng... Vâng.. Chủ tử...

Nữ Thần giai kia không dám trái mệnh lệch chủ tử, lập tức thả ra thần thức khổng lồ, bắt đầu điều tra.

Không bao lâu...

- Cái gì!!!!!!

Mấy tôn Thần giai, kể cả Tử Viêm viện trưởng, cùng với ô lệ của Phong Vân Vô Ngân trong đó, đồng thời hoảng sợ lên tiếng! Thất thanh gọi lên!

- Chuyện gì xảy ra?

Phong Vân Vô Ngân lập tức hỏi thăm, hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được một tia cổ quái.

Cùng lúc đó, trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, thanh âm của Chúc lão cũng la hoảng lên:

- Cổ quái! Tiểu oa nhi, vị diện này phi thường cổ quái!

- Vô Ngân! Pháp tắc trật tự của vị diện này phi thường quỷ dị...

- Vậy mà lại có thể khống chế Chân Nguyên, năng lượng của chúng ta, hiện giờ, thần lực của chúng ta đều bị giam cầm trong một phạm vi nhỏ, không thể phóng xuất ra ngoài cơ thể! Nói cách khác... Chúng ta bây giờ, đã không thể... Không thể động thủ chém giết, sử dụng võ thuật nữa...

Tử Viêm viện trưởng kinh hãi nói.

Đoàn bóng mờ kia, cũng cực kỳ bất an nhúc nhích lấy:

- Chuyện gì xảy ra! Lực lượng của ta cũng bị trói buộc...

- Chủ nhân... Thần giai pháp tắc của ta bị giam cầm gắt gao... Vậy nên thần trí của ta không cách nào phóng ra ngoài được nữa... Sự cổ quái của vị diện này cũng không thua gì vị diện sa mạc kia... Chủ nhân, ngươi phải cẩn thận...

Nô lệ của Phong Vân Vô Ngân cũng vội lình hồn truyền âm với Phong Vân Vô Ngân.

Tiếp theo, rất nhiều Chuẩn Thần, Đế cấp, cũng phân biệt cảm thấy một thân lực lượng, võ thuật tu vị của mình bị một loại vật chất đặc thù trong vị diện này khóa lại!

Bản thân Phong Vân Vô Ngân cũng có ảo giác như bị khóa trong một cái kén... Thánh Lực của hắn bị cái kén này gắt gao bao lấy, không thể thẩm thấu ra ngoài, kiếm khí cũng không cách nào bắn ra ngoài, thậm chi, một thân thần lực của hắn, giờ phút này cũng không có đất dụng vỗ

Giao Long yêu thai trong đan điền cũng trở nên an phận.

- Cái gì?!

Phong Vân Vô Ngân sợ hãi trong lòng:

- Đột ngột như thế, hoàn toàn mất đi năng lực chém giết rồi...

Hiện giờ, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều hai mặt nhìn nhau, đều thấy được vẻ bối rối từ trong mắt đối phương.

Mặc dù là Thần giai, giờ cũng toát ra thần sắc sợ hãi...

Cũng đúng, bất kỳ một võ giả nào, bị mất đi năng lực cũng đều vậy cả.

Có một loại ảo giác mặc người chém giết!

Trong kinh hoàng, Phong Vân Vô Ngân âm thầm câu thông với Kiếm Tiên Đồ Lục, Kiếm Thần khôi lỗi trong nạp giới... Trời có mắt rồi! Kiếm Tiên Đồ Lục và Kiếm Thần khôi lỗi, vẫn bảo trì liên hệ chặt chẽ với linh hồn Phong Vân Vô Ngân, năng lượng nhúc nhích, kiếm khí gợn sóng, Kiếm Thần khôi lỗi kia, tựa hồ tùy thời đều có thể sải bước đi ra từ trong Kiếm Tiên Đồ Lục, chém giết ra Thần giai kiếm khí...

- Hô ~~~~ mẹ nó, làm ta sợ nhảy dựng! May mắn còn có Kiếm Thần khôi lỗi!

Nội tâm căng cứng của Phong Vân Vô Ngân rốt cục cũng chậm dần, lau mồ hôi lạnh trên trán, nhẹ nhàng thở ra:

- May mắn ta át chủ bài nhiều, thời khắc mấu chốt, còn có Kiếm Tiên Đồ Lục có thể hộ giá, gặp phải hung hiểm, Kiếm Thần khôi lỗi cũng có thể ngăn cản một hồi...

- Vô Ngân! Cẩn thận một chút! Vị diện này ngày càng quỷ dị rồi...

Tử Viêm viện trưởng hô hấp dồn dập nói.

- Úc... Viện trưởng không cần lo lắng... Không có việc gì đâu...

Phong Vân Vô Ngân cười hắc hắc, ngược lại trấn an Tử Viêm viện trưởng lòng đang nóng chưa chảo đốt, khiến cho Tử Viêm viện trưởng ngược lại sững sờ, nhìn dáng cười tươi như mặt trời của Phong Vân Vô Ngân, biểu lộ không sợ, thái độ bình tĩnh, nàng liền sững sờ vài giây...

Khi mọi người ở đây tâm thần bất định bất an thì đột ngột, một tiếng nói phong cách cổ xưa, lập tức vang vọng...

- Có bằng hữu từ phương xa tới, thật là vui mừng! Hoan nghênh các vị! Hoan nghênh các vị đi vào vị diện chúng ta!

Vừa dứt lời, bốn phương tám hướng, xuất hiện mấy chục sinh vật!

- Người nào?!

Đám võ giả càng thêm căng thẳng, mỗi người đều như lâm đại địch, xem xét chung quanh.

Chỉ thấy, bốn phương tám hướng, sinh vật xuất hiện đều là hình người, hơn nữa, đều là các lão đầu tử áo mũ chỉnh tề, mỗi người đều râu bạc mi trắng, nho nhã phong phạm.

Những sinh vật này, thân cao đều chỉ tại một mét sáu đến một mét bảy, bộ dạng cả người lẫn vật vô hại, trang phục mỗi người đều như nho sinh, tướng mạo là lão giả, mặt mày lại có vẻ thông tình đạt lý, hơn nữa, loáng loáng còn có chút hương vị có học vấn nữa.

- Ách?

Đám võ giả mất đi năng lực chém giết đang vô cùng bối rối, thoáng cái sửng sốt, bọn hắn thật sự không cách nào nhìn ra địch ý từ đám người trước mắt cả.

Bộ dáng mỗi người đều là hảo hảo tiên sinh! Thậm chí còn lộ ra hương vị cổ hủ của thế tục nữa!

- Các vị từ ngoài đến, các ngươi khỏe a!

Những lão giả này, toàn bộ đều xoay người cúi người chào.

- Ách... Các ngươi... Các ngươi là ai?

Một Thần giai, nhịn không được hỏi thăm.

Một lão giả đầu lĩnh trong đó mỉm cười:

- Các vị không cần bối rối, chúng ta chính là thổ dân của vị diện này, đều là người đọc sách, nghiên cứu học vấn cả... Chúng ta là đến nghênh đón chư vị, ha ha ha, không cần khẩn trương, không phải sợ...

- Người đọc sách?

Phong Vân Vô Ngân cũng cảm thấy chẳng ra gì cả, nhịn không được nói:

- Thế giới võ giả, sao lại xuất hiện một đám người đọc sách?

- Ha ha ha, hậu sinh trẻ tuổi, trong sách đều có Hoàng Kim Ốc, trong sách đều có Nhan Như Ngọc, chớ xem thường người đọc sách chúng ta. Trên đời này, cũng không phải chỉ có vũ lực, mới có thể giải quyết vấn đề. Chư vị, tình cảnh hiện giờ của các ngươi, cũng không phải vũ lực có thể giải quyết, đúng không hả? Ha ha ha.

Đầu lĩnh người đọc sách kia lộ ra dáng tươi cười chân thành nói, hơn nữa chắp tay:

- Đi thôi, thỉnh chư vị theo chúng ta cùng đi Ngọa Long biệt viện, chúng ta sẽ an bài chỗ ở cho chư vị.

- Xin mời, xin mời...

Những người đọc sách râu bạc này, mỗi người đều lên tiếng mời.

Bọn Phong Vân Vô Ngân trao đổi ánh mắt với nhau, nhất thời không biết quyết định sao.

- Vô Ngân, chúng ta theo những người này xem chút đi!

Tử Viêm viện trưởng linh hồn truyền âm nói.

- Cũng tốt.

Phong Vân Vô Ngân hạ quyết tâm, bước chân không khỏi đi theo sau những người đọc sách kia. Nghĩ thầm, cũng may mình còn một lá bài tẩy, lúc sinh tử còn có thể thả ra Kiếm Thần khôi lỗi, đại sát tứ phương, đuổi giết hết đám người này.

- Đi thôi!

Đám người liền theo sát những thổ dân cổ quái này... Dù sao, từ trên người những người kia, bọn họ cũng không cảm nhận được chút võ thuật tu vị, bất luận lực lượng nào cả... Tựa hồ chỉ là một đám thùng cơm không có năng lực chém giết! Không có học tập qua võ thuật! Không có tu hành qua!

- Tuy rằng thực lực bị khóa lại, nhưng chúng ta cũng không cần phải sợ đám thổ dân này, cứ đi theo xem bọn hắn làm trò quỷ quái gì...

Thời gian dần trôi qua, đám võ giả ổn định tâm thần, mỗi người đều gật đầu, đi theo đám người đọc sách kia.

- Đa tạ chư vị khách nhân nể mặt, hắc hắc, hân hạnh đến thăm vị diện chúng ta, thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này ah... Ha ha ha... "

Đám người đọc sách gẫn đường phía trước, mỗi người đều vui vẻ ra mặt, tựa hồ đang nhiệt tình nghênh đón khách quý từ xa tới, ngửi không ra bất kỳ hương vị guy hiểm và âm mưu nào cả.

Một đường hành tẩu, Phong Vân Vô Ngân liền phát hiện, trên lưng những người đọc sách này đều mang theo một bao vải, đi không bao lâu, đám người đọc sách liền nhao nhao nhịn không được từ trong bao vải, lấy đống sách vở dày đặc, kìm lòng không được đọc chậm lên.

Nguyên một đám đều rung đùi đắc ý, chi, hồ, giả, dã, hoàn toàn là một đám mọt sách!

- Không phải chứ? Chẳng lẽ lại thổ dân vị diện này toàn bộ đều là mọt sách cổ hủ cả sao?

Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn bị làm mơ hồ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.