Ngư Trường Hoàng Kim

Chương 6: Thổ lộ




Thục Sơn nổi danh với tu luyện phi kiếm. Đối với kiếm quyết của họ, ngay cả Nguyên Thiên Y cũng phải cho rằng có một không hai đương thời. Mà ba mạch Qua Ly, Thiên Chú, và Kinh Thần cũng đều có sở trường riêng. Bao nhiêu năm qua, Thục Sơn có vô số pháp bảo phi kiếm, trong đó một phần pháp bảo là do người Thục Sơn ra ngoài rèn luyện nhờ vào may mắn mà chiếm được. Còn phần lớn là được luyện ra từ ngọn Thiên Chú. Đối với dãy Thiên Chú thì tu luyện chủ yếu là luyện khí.

Dãy Kinh Thần tập trung tu luyện phù lục pháp quyết, phi kiếm là phụ, pháp thuật là chính. Còn Qua Ly thì lại tu luyện phi kiếm là chính.

Vì vậy mà pháp quyết luyện tập của ba mạch cũng khác nhau. Mặc dù Thục Sơn không giống như Côn Luân có pháp thuật đệ nhất thiên hạ nhưng các loại pháp quyết tu luyện cũng phải tới mấy trăm bộ.

Thục Sơn nổi danh với phi kiếm, mà dãy Qua Ly thực tế cũng chính là nơi chủ yếu của Thục Sơn. Hai mạch còn lại có chút gì đó giống như hỗ trợ. Vì vậy mà ngày đó Tử Huyền Cốc và Lăng Đông Sơn mặc dù không biết nhiều lắm nhưng nói hoàn toàn chính xác là đệ tử của Qua Ly được ra ngoài rèn luyện nhiều nhất.

Bởi vì thứ có uy lực mạnh nhất của Thục Sơn đó chính là phi kiếm.

Đối với kiếm quyết và kiếm pháp của Thục Sơn cho dù Thanh Thành và Không Động cũng nổi danh phi kiếm thì cũng chỉ đứng sau lưng.

Một phần của đạo pháp nội đan chính là Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết. Đó cũng là pháp quyết phi kiếm cơ bản của Thục Sơn.

Chỉ có tu luyện Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết tới một cảnh giới nhất định thì mới có thể khống vật, đem một chút nguyên thần vào phi kiếm khiến cho phi kiếm cùng với bản thân hòa thành một thể. Thậm chí là dẫn kiếm nhập thể, rồi lấy nguyên khí tu luyện được cùng với linh khí để tẩm bổ, rèn luyện phi kiếm.

Việc tu luyện đạo pháp nội đan so với việc lên núi Thiên Chúc tìm thảo dược còn nguy hiểm hơn nhiều. Vì vậy mà đệ tử Qua Ly ban đêm đều ở trong Đạo Tâm điện có sư trưởng hộ pháp.

Sau khi đã ghi nhớ đạo pháp xong, bước đầu tiên của nó là nhập tĩnh. Điều đó đối với Lạc Bắc không có gì khó khăn.

Hắn để hai tay dưới vùng đan điền, theo công pháp từ từ hít thở. Ngay lập tức, hắn có thể cảm nhận được một tia linh khí từ trên đỉnh đầu chui vào thân thể.

Ngay lập tức, Lạc Bắc cảm nhận được linh khí trên ngọn Thiên Ngu rất tinh khiết và ôn hòa chứ không nồng hậu và pha tạp như ở La Phù.

- Đây là công hiệu của Ngọc Ngưng đan?

Lạc Bắc dựa theo công pháp dẫn linh khí tinh khí từ từ lưu chuyển trong cơ thể rồi đi vào Thức Hải. Lưu chuyển được ba chu thiên, Lạc Bắc phát hiện cho dù linh khí có một chút tạp khí thì cũng bị một làn khí tím xuất hiện trong kinh mạch cuốn lấy rồi biến mất.

Làn mây tía bao phủ bên trong kinh mạch đó chính là viên “tuyệt hộ độc đan” mà thực ra chính là Ngọc Ngưng Đan.

Với hiệu quả của Ngọc Ngưng Đan thì có thể thấy Đan Lăng Sinh nói vị thuốc cuối cùng rất khó kiếm là hoàn toàn đúng. Ngọc Ngưng đan chắc chắn không phải là một thứ đan dược bình thường.

Linh khí của ngọn Thiên Ngu vốn rất tinh thuần và ôn hòa, lại thêm Ngọc Ngưng đan loại trừ tạp khí khiến cho tình trạng của Lạc Bắc so với khi tu luyện Ma Ha Già La mật pháp đúng là một trên trời một dưới đất.

- Thế nào rồi?

Nếu có người tu luyện Thất Xảo nhãn hoặc lạ pháp quyết vọng khí thì chắc chắn sẽ nhìn thấy khi Lạc Bắc tu luyện linh khí xung quanh người liên tục chui vào cơ thể hắn. Tốc độ hấp thu linh khí của Lạc Bắc so với những người khác thì nhanh hơn nhiều. Mà đó là chuyện hoàn toàn đương nhiên. Sau khi được Nguyên Thiên Y dùng mật pháp nghịch thiên cải tạo kinh mạch, tư chất của Lạc Bắc chỉ có thể dùng hai chữ kinh người để hình dung. Lạc Bắc tu luyện không hề có cảm giác khó khăn cứ dựa theo Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết mà hút linh khí vào trong Thức Hải. Theo lý mà nói với tốc độ của Lạc Bắc sau khi hút linh khí vào trong Thức Hải sẽ được rất nhiều. Nhưng điều khiến cho Lạc Bắc cảm thấy không ngờ đó là linh khí trong cơ thể hắn sau khi vận chuyển mấy chục chu thiên thì số lượng tích lũy được trong Thức Hải cũng không nhiều lắm.

Hoàn toàn khác với Ma Ha Già La mật pháp có nguyên khí màu vàng, Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết cô đọng ra nguyên khí lại có màu xanh đậm.

Hiện tại sau khi nhập tĩnh nội thị, Lạc Bắc nhìn thấy bên trong Thức Hải và Nê Hoàn cung có mấy dòng khí giống như sợi tóc đen đang di chuyển.

- Công pháp của Thục Sơn chẳng lẽ từ đầu lại chậm như vậy?

Mặc dù cảm thấy khó hiểu nhưng Lạc Bắc cũng không nghĩ nhiều, chỉ dốc lòng tu luyện theo công pháp.

Nhưng hắn không biết rằng so với mình, mặc dù tốc độ hấp thu linh khí chậm hơn mấy lần nhưng khi Lăng Đông Sơn nội thì thì nguyên khí so với hắn còn nhiều hơn mấy lần.

..........

Trong chín vòng xoáy của Côn Luân, tại vòng xoáy thứ tám, trong hư không, một nam tử mặc áo bố đang ngồi xếp bằng.

Cho dù là một số loài chim từ thời thượng cổ cũng không thể đạt tới được độ cao như vậy. Bởi vì ở đây không khí rất loãng, lại lạnh, kèm theo những trận gió. Trong nháy mắt có thể có tới mấy chục cơn gió ập tới chẳng khác nào dao cắt lên người.

Nam tử đó ngồi xếp bằng không nhúc nhích nhưng xung quanh người lại có một vầng ánh sáng trong suốt bao phủ. Những làn gió sắc cùng với bông tuyết khi chạm phải làn ánh sáng đó liền nổ tung.

Không ngờ nam tử đó vừa chống lại với uy lực của trời đất vừa tu luyện pháp quyết.

- Sư tôn.

Đúng lúc này, hai tay nam tử đó khẽ bấm một cái rồi đứng dậy thốt lên một tiếng vui mừng.

Hoàng Vô Thần vẫn nhắm mắt nhưng xuất hiện cách y không xa.

Đưa mắt nhìn nam tử mặc áo bố, thấy nét mặt kính cẩn nhưng không giấu được sự vui sướng của y, nét mặt của Hoàng Vô Thần cũng có một chút hài lòng.

- Kỳ Liên Liên Thành! Đại Đạo Như thiến quyết của con chỉ còn một chút nữa là có thể kết xuất được Nguyên Anh.

Kỳ Liên Liên Thành!

Hòa ra nam tử vừa tu luyện vừa chống lại uy lực của trời đất đó chính là một trong những đệ tử chân truyền của Hoàng Vô Thần. Hiện tại trong số đệ tử của Côn Luân thì người có tu vi cao nhất chính là y.

- Vâng thưa sư tôn. Đệ tử ngu dốt nên còn một bước nữa mới tu được Nguyên an. - Kỳ Liên Liên thành đứng thẳng người mà kính cẩn nói.

- Con cũng không phải khiêm tốn. - Hoàng Vô Thần lên tiếng:

- Chỉ mất bốn mươi năm mà gần tu được Nguyên Anh thì trong ngàn năm qua, chưa có ai có được tốc độ nhanh như con.

- Nhưng so với sư tôn thì còn kém hơn rất nhiều. Mà so với.... Nguyên Thiên Y thì lại càng không bằng. - Kỳ Liên Liên Thành hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp.

- Tâm của con vững vàng lại có sự quyết tâm nên tương lai chưa chắc đã thua ta.

Hoàng Vô Thần xòe bàn tay trái, một hạt châu to bằng quả trứng gà tản ra ánh sáng màu đỏ với pháp lực dao động trôi tới trước mặt Kỳ Liên Liên Thành.

- Giao đan.

Kỳ Liên Liên Thành nhìn thấy hạt châu, sắc mặt lập tức thay đổi không nhịn được phải thốt lên.

Cũng không thể trách được, bởi vì hạt châu đó chính là nội đan của một con giao long.

Giao long chính là thần thú dị chủng từ thời thượng cổ. Trời sinh đã cho nó có thần thức, biết cách tu luyện. Chỉ cần có được nội đan thì một ngày kia sẽ hóa thành Ngũ trảo kim long, trở thành Chân tiên trong giới tu đạo.

Đối với dị thú bình thường mà nói thì Giao Long trời sinh đã có pháp quyết với phong, thủy, lôi điện chỉnh là đứng trên đỉnh.

Một con chu mãng tu luyện vạn năm cũng không thể bằng một con giao long tu luyện ngàn năm.

Mà bình thường khi linh thú tu luyện được nội đan đối với người tu đạo mà nói chính là bảo vật hiếm có. Mà nhìn viên giao đan trước mặt thì ít nhất cũng phải có ngàn năm hỏa hầu.

Chỉ cần dùng viên nội đan này, Kỳ Liên Liên Thành liền coi như Kim đan đại thành, phá tan chướng ngại mà có được Nguyên Anh.

- Sư tôn...ngươi làm thế này...

Vì vậy mà nhìn viên nội đan lơ lửng trước mặt, Kỳ Liên Liên Thành cũng không dám chạm tay vào.

- Ngươi nuốt viên nội đan này chắc có thể tu luyện được Nguyên Anh.

Sắc mặt của Hoàng Vô Thần vẫn thản nhiên:

- Sau khi tu luyện được Nguyên Anh, ngươi liền xuống núi đi.

- Xuống núi?

Kỳ Liên Liên Thành hít một hơi thật sâu mới ổn định được rồi hỏi Hoàng Vô Thàn:

- Sư tôn nói con phải làm sao? Báo với mấy vị sư huynh ra ngoài trừ yêu ma đệ rèn luyện?

- Trong mấy trăm năm, số mệnh của thiên hạ lại thay đổi. Đạo tiêu ma trưởng. Người tu luyện yêu pháp và ma công lại càng nhiều. Nếu không có phương pháp thì có khả năng xuất hiện trận đại chiến với huyết ma như mấy trăm năm trước.

- Số mệnh chuyển hóa? Không ngờ lại tới mức này. - Kỳ Liên Liên Thành giật mình.

- Tu vi của Nguyên Thiên Y và uy lực công pháp của La Phù con cũng đã thấy. - Hoàng Vô Thần khẽ thở dài:

- Hiện tại mặc dù Nguyên Thiên Y đã mất đi nhưng hôm qua Dịch trưởng lão cảm ứng số trời liền đoán ra được La Phù đã có truyền nhân. Mà kẻ đó sau này chắc chắn là mối họa lớn của Côn Luân chúng ta. Sau khi con xuống núi thì phải tìm kiếm kẻ đó rồi bằng mọi giá mà giết y.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.