Ngự Mạt Thế

Chương 20




Báo Tử nhiệt tình đứng dậy tiếp đón 3 người Tiêu Hồng Vĩ, quay qua giới thiệu với những người còn lại: “Vị này chính là Quỷ Sư, người bên trái là Mãnh Quỷ Lâm Hạo, còn người kia là Chó Tang!” Báo Từ giới thiệu xong, lại quay sang nói với Tiêu Hồng Vĩ: “Vị này là lão đại của Hồng Môn, Hồng Uy! Hồng Môn là một bang phái lớn ở đây đó!”

Hồng Uy mỉm cười gật đầu đáp lễ, ánh mắt không giấu nổi vẻ uy nghi của một vị lão đại.

“Người bên cạnh là Thường Bá, đây là nhân vật có tiếng tăm từ lâu rồi, tao nghĩ mày chắc có nghe rồi chứ!” Báo Tử chỉ tay vào một người đàn ông ngoài 40 giới thiệu.

Thường Bá dáng người gầy gò như sắp bị gió thổi bay, nhưng đôi mắt sâu hoắm của ông làm bất kì ai cũng không dám xem thường. Tiêu Hồng Vĩ từ khi chưa rời khỏi hắc đạo đã từng nghe oai danh của Hồng Môn Thường Bá rồi, lúc ấy hắn còn là một tên lưu manh hạng bét, thật không ngờ hôm nay lại có thể ngồi ngang hàng với nhân vật lẫy lừng năm xưa. Thường Bá cũng thuộc dạng nhân vật mưu sĩ, Tiêu Hồng Vĩ mỉm cười gật đầu chào 2 người trong khi Báo Tử giới thiêu.

“Còn vị này là thiên kim tiểu thư của Hồng Môn, Tư Đồ Tinh Tình, cô ấy vừa mới du học từ Mỹ về nước, hiện nay rất nhiều cơ sở làm ăn chân chính của Hồng Môn đêu do cô quản lí, là một nữ trung hào kiệt đấy!”

Ðến lúc này Tiêu Hồng Vĩ mới phát hiện trong số người ngồi ở đó còn có một cô gái, cô ta về mặt tuổi tác cùng lứa với hắn, làn da trắng nõn, khí chất cao quý, toàn thân tỏa ra hơi thở từng trải, tuyệt đối không thể là một cô gái mới 20 tuổi được. Đặc biệt là đôi mắt ấy, bờ mi cong vút ẩn hiện ánh sáng le lói, càng tô điểm vẻ thần bí và thu hút của cô, cô gái này tràn đầy mê hoặc. Cô gái cao quý xinh đẹp này cùng với 2 người kia chính là 3 người ngồi trong xe hơi dùng ống nhòm chứng kiến từ đầu đến cuối chuyện lấy mạng Hắc Lão Nhị của Chó Tang ở bên ngoài quán ăn hôm trước.

Ánh mắt của cô gái chưa từng rời khỏi Tiêu Hồng Vĩ, hình như có hơi oán trách hắn vừa rồi không để ý đến cô. Khóe môi vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng, Tiêu Hông Vĩ bất chợt nghĩ về bản thân, nụ cười ấy chỉ có mình mới có, không ngờ lúc này lại nhìn thây nó xuất hiện trên người một cô gái xinh đẹp.

Tiêu Hồng Vĩ khẽ gật đầu chào hỏi đúng phép lịch sự.

“Anh không cảm thấy chỉ gật đầu chào một cô gái xinh đẹp là vẫn chưa đủ à?” Tư Đô Tinh Tinh dùng giọng điệu bất mãn nói.

Tiêu Hồng Vĩ nghệch mặt ra trong giây lát, Báo Tử ở bên cạnh lại nhìn hắn bằng ảnh mát chờ xem vở kịch hay.

Sau khoảnh khắc ngỡ ngàng ngắn ngủi, Tiêu Hồng Vĩ làm một động tác quý tộc, nâng nhẹ bản tay ngà ngọc của Tư Đồ Tinh Tình lên, lịch sự đặt một nụ hôn vào đó, nho nhã nói: “Rất vui được làm quen với Tư Ðô tiểu thư cao quý xinh đẹp!”.

Tư Ðồ Tinh Tinh không nghĩ tới Tiêu Hồng Vĩ sẽ hành động như thế. Từ giây đầu tiên khi Tiêu Hồng Vĩ bước vào của cô đã luôn chú ý đến hắn. từ cách ăn mặc đến mọi cử chỉ của Tiêu Hồng Vĩ đều khiến cô không nhìn ra người này rốt cuộc lợi hại ở điểm nào?

Nhưng giờ đây trái tim cô gái đang rạo rực, vốn dĩ Tiêu Hồng Vĩ chẳng khác nào một tên lưu manh đầu đường xó chợ, thế mà vụt hóa thân thành một quý ông từ cử chỉ đến lời nói đều nho nhã lịch sự, làm cô không thể không nhớ đến các vị quyền quý giới thượng lưu đã từng gặp trong những buổi dạ hội sang trọng ở bên Mỹ, một điều đặc bịệt nữa là khí chất cao quý của Tiêu Hồng Vĩ còn xen lẫn chút bất khuất, cô gái có phần mê mẩn tính cách ấy rồi.

Hồng Uy ho nhẹ vài tiếng, kéo em gái Tư Đồ Tinh Tinh thoát khỏi cơn mê. Tư Ðồ Tinh Tinh lè lưỡi mới tinh nghịch, vội xin lỗi về câu nói vô lễ vừa rồi, Hồng Uy lắc đầu bó tay.

“Khiến các vị chê cười rồi!”

“Tư Ðồ tiểu thư xinh đẹp như thế! Ngay cả Lão Quỷ sắp xuống lỗ như tôi cũng chết mê chết mệt rồi nè!” Lão Quỷ nói đùa ngay.

“Thôi, chúng ta không phí thời gian nói chuỵện tào lao nữa, tôi nghĩ lần này tôi đến đây vì lí do gì, các vị chăc cũng biết rõ rồi, giờ chỉ còn chờ xem các vị có đồng ý hay không thôi!” Hông Uy đi thẳng vào vấn đề.

Hiện nay hắc đạo lại sắp nổi sóng gió, dù là bang phải lớn hùng mạnh như Hồng Môn và Qủy Hồn bang cũng có không ít người lăm le muốn lật đổ. Mấy vị lão đại không hề sợ phân tranh giữa bang phái với nhau, điều họ sợ là kẻ địch làm mấy trò như bắt cóc hay ám sát, dù sao thì tên bắn sau lưng là khó đỡ nhất, nên mục đích lần này của Hồng Môn là muốn liên minh, như vậy không những có thể trấn áp kẻ địch, hơn nữa còn có thể bàn mưu tính kế mở rộng địa bàn hoạt động của mình. Trên hắc đạo, nếu một bang phái không chủ động đi giành giật địa bàn thì sớm muộn gì cũng bị người khác nuốt chửng, quy tắc sinh tồn khắc nghiệt trong hắc đạo chính là “Tiên hạ thủ vi cường”.

“Quý bang bằng lòng liên minh với Quỷ Hồn chúng tôi tất nhiều là chuyện tốt, nhưng về tình hình cụ thể vẫn cần phải bản bạc kĩ lưỡng hơn.” Lão Quỷ kể cũng mưu mô xảo quyệt, không từ chối cũng không đồng ý ngay. Bây giờ đối phương chủ động đến đề nghị liên minh, tất nhiên họ sẽ cố gắng tranh thủ lợi ích lớn nhất, hơn nữa với thực lực của Hồng Môn vốn chẳng cần liên minh với Quỷ Hồn làm gì, cộng thêm địa bàn của Hồng Môn phần lớn nằm ở phía đông thành phố, còn Quỳ Hồn thì ở phíạ nam, nếu có xảy ra chuyện đôi bên cũng rất khó cứu viện cho nhau, hành động lần này của Hồng Môn tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài đâu.

“Có câu nói này của anh là tôi yên tâm rồi! Nhưng tôi vẫn hy vọng quý bang có thể nhanh chóng cho chúng tôi câu trà lời chính xác, nên nhớ hắc đạo hiện nay đang sắp sửa dậy sóng rồi!” Hồng Uy nói đầy ẩn ý, trên mặt vẫn thường trực vẻ tự tin.

“Chính vì sắp dậy sóng nên mới phải hành động thận trọng, chúng tôi không muốn bị người khác gài bẫy còn đâm đầu chui vào, loại ngu ngốc ấy không phải là Quỷ Hồn bang đâu!” Báo Tử góp tiếng nói.

Sắc mặt Hồng Uy liền thay đổi, Thường Bá thấy thế lập tức xen vào: “Sao có thể như thế chứ! Chúng tôi nếu đã liên minh với quý bang tất nhiên sẽ cũng tiến cũng lui, bằng không thì liên minh làm gì?”

“Tôi muốn hỏi một câu, quý bang thừa nhận mối quan hệ liên minh này như thế nào? Hoặc có thể hiểu các anh thừa nhận hai bang phái chúng ta liên minh với nhau rồi sẽ tồn tại lại ích gì, dù sao thì mọi người đều lăn lộn trong hắc đạo, anh em trong bang cũng cần phải có cơm ăn áo mặc chứ!” Tiêu Hồng Vĩ hỏi thẳng vào vấn đề cốt lõi, quả thật thế giới hắc đạo không bao giờ tồn tại tình bạn lâu dài, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, thứ duy nhất gắn kết mọi người với nhau chỉ có lợi ích.

“Ha ha! Quả xứng danh là Quỷ Sư, vậy tôi sẽ nói cho các anh biết, chúng ta liên minh rồi có thể giúp Quỷ Hồn gia tăng thực lực hơn gấp bội!” Hồng Uy tự tin nói. Hắn rất muốn biết Quỷ Sư trong truyền thuyết có là người xứng đáng để hợp tác hay không.

Báo Tử,Lão Quỷ và Tiêu Hồng Vĩ đưa mắt nhìn nhau, thực lực mạnh lên gấp bội? Vậy đồng nghĩa với sẽ xóa sổ một bang phải có thực lực tương đương với Quỷ Hồn hiện nay, tên Hồng Uy này đang nói đùa à?

“Anh có biết Quỷ Hồn lớn cỡ nào không? Tuy không thể xem là bang phái lớn nhất, nhưng cũng không hề thua kém Hồng Môn của các anh đâu.” Lão Quỷ nói vậy là giữ thể diện cho Hồng Môn, trên thực tế thực lực của Quỷ Hồn mạnh hơn Hồng Môn nhiều.

Hồng Uy tất nhiên biết Lão Quỷ nể mặt mình, nói: “Tất nhiên1à chúng tôi biết rõ, nhưng nói thế không phải là khua môi múa mép đâu. Quỷ Hồn và Hồng Môn chia nhau phân bố ở đông nam thành phố, đó là ưu thể lớn nhất của chúng ta!” Ánh mắt Thường Bá lóe lên tia sáng tràn ngập dã tâm.

“Anh muốn tạo thế gọng kìm đối phó với Phi Hổ bang ở thành bắc, chẳng lẽ anh không sợ bị đâm lén sau lưng à?” Tiêu Hồng Vĩ chỉ thẳng luôn ý đồ của Thường Bá, đối phương hiển nhiên không ngờ Tiêu Hồng Vĩ lại nhanh chóng hiểu được kế hoạch của rnình, trố mắt ngạc nhiên hồi lâu, Tiêu Hồng Vĩ không vì món lợi quá lớn bày trước mắt mà mất đi sáng suốt, điểm này làm Thường Bá vô cũng khâm phục.

Báo Tử cũng giật mình kinh ngạc, tiêu diệt Phi Hổ bang không phải là chuyện nhỏ đâu, nếu thàm công thì tốt đấy, nhưng nếu thất bại thì rắc rối to.

“Ha ha, tôi buộc phải công nhận mình đã tìm đúng người rồi, ngày trước ai cũng đồn ầm lên Quỷ Sư là nhân vật lợi hại, tôi không tin vào lời đồn làm nhưng hôm nay thì tôi được mở rộng tầm mắt rồi, chỉ cần hai bang phải chúng ta hợp tác, cộng thêm tôi và Quỷ Sư đây, Phi Hổ bang chẳng phải như cá nằm trên thớt rồi sao?” Thường Bá kích động reo lên, trên khuôn mặt già nua hình như đang lan tỏa dục vọng xâm chiếm.

“Tốt! Nếu quả thật đúng như lời anh nói, thì ngày mai các anh lại đến đây, chúng tôi sẽ bàn bạc ngay với lão đại.” Lão Quỷ nghe qua cũng thấy động lòng, mục tiêu là Phi Hổ bang, một bang phái xưa nay luôn so kè với Quỷ Hồn bang, nhưng chuyện này quá quan trọng, mấy người vẫn chưa thể quyết định, cần phải do lão đại đích thân chủ trì đại cục mới được.

“Vậy ngày mai chúng tôi lại đến làm phiền!”

3 người đứng dậy cáo từ. Trước khi đi, Tư Đồ Tinh Tinh đột nhiên bước tới gần Tiêu Hồng Vĩ, ghé tai nói nhỏ: “Anh cuốn hút tôi rồi đấy! Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau!” Tư Đồ Tinh Tinh từ nhỏ lớn lên ở Mỹ tính cách cực kì phóng khoáng, về mặt tình cảm đương nhiên cũng mang tư tưởng rất thoáng. Nói xong, cô đưa tay vuốt ve máy cáị vào đầu Tiêu Hồng Vĩ như xoa đầu con nít, cô có chiều cao như người mẫu để tận dụng mà!

“Chúng mày kêu tao qua đây là để bàn chuyện này đó hả?” Quán bar chỉ còn lại người nhà, Tiêu Hồng Vĩ liền hỏi ngay.

“Chúng tao muốn mày dành thời gian rảnh đến lo công việc trong bang nhiều hơn, mấy ngày nay lão đại nằm trong bệnh viện, đó cũng là lí do hôm nay lão đại không xuất hiện.” Lão Quỷ buồn bã thông báo.

“Lão đại nhập viện rồi? Thế là thế nào? Sao không ai nói với tao thế?” Tiêu Hồng Vĩ lo lắng hỏi dồn, hắn xem lão đại Quỷ Vương như anh ruột của mình vậy, nguyên nhân hắn trở về Quỷ Hồn bang một phân cũng vì nể mặt lão đại, Lâm Hạo cũng lo lắng không kém, mấy huynh đệ xưa nay có tình cảm rất tốt với nhau, bây giờ biết chuyện lão đại nhập viên, sao mà không lo lắng được chứ? T

“Lão đại không cho bọn tao nói, bác sĩ nói lão đại mắc bệnh ung thư dạ dày, cần điều trị trong thời gian dài, hơn nữa lão đại tự biết mình không còn khả năng lãnh đạo Quỷ Hồn xông pha trận mạc nữa nên mới hy vọng mày trở về.” Báo Tử hít một hơi thuốc, âu sầu thở dài.

“Khốn nạn!Chúng mày biết từ đầu mà không nói với tao” Tiêu Hồng Vĩ tức giận gào to, hắn là người trọng tình nghĩa, nếu khi xưa hắn biết lão đại mắc chứng bệnh ung thư dạ dày, dù có đuổi hắn đi hắn cũng không chịu rời khỏi đâu.

“Thập Tam, bác sĩ đã nói chỉ cần lão đại điều trị cho tốt, ít ra sẽ sống được thêm 20 năm nữa, nhưng mày cũng biết tính khí của lão đại rồi đấy, đưa Quỷ Hồn bang lên làm bá chủ hắc đạo là tâm nguyện suốt đời, nếu tâm nguyện này không đạt được bảo sao lão đại chịu an tâm dưỡng bệnh chứ”

Tiêu Hồrng Vĩ im bặt. Ðúng vậy! Tính cách của Quỷ Vương hắn còn không biết sao! Nêu không hoàn thành tâm nguyện thì lão đại chắc chắn không chịu an tâm dưỡng bệnh, nhưng để đạt được tâm nguyện đó đâu phải ngày một ngày hai có thể làm được, muốn thành công phải cần sắp xếp kế hoạch và hành động trong một thời gian dài. Tiêu Hồng Vĩ chưa từng đánh trận mà không nắm chắc phần thắng.

“Quỷ Sư, đã đến lúc mày trổ tài rồi!” Lão Quỷ lên tiếng.

Tiêu Hồng Vĩ thở dài ngao ngán, hắn biết cuộc sống bình yên sẽ kết thúc vào ngày hôm này.

Hồi lâu sau, Tiêu Hồng Vĩ mới mở miệng nói: “Dù gì đó cũng là số mạng của tao. Hí hí! Nếu tao đã quyết định trở về, vậy tao sẽ biến Quỷ Hồn bang trở thành câu chuyện thần thoại!” Tiêu Hồng Vĩ đột nhiên cười phá lên, tiếng cười làm Báo Tử và Lão Quỷ lạnh toát sống lưng, một âm mưu to lớn được tiến hành từ đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.