Ngủ Dậy Thành Mèo Của Ảnh Đế

Chương 11: #11 gây chuyện




Tôi là một tổng tài, cho nên tôi thường thường không thể không ra vào những nơi giải trí, ân, liền giống như bây giờ.

“Ha ha ha ha ha sau này liền muốn ngài chiếu cố nhiều hơn a.” Khách hàng A cười đến nổi da cả khuôn mặt nhíu như vỏ sò, thịt nhiều lắm.

Hoàng Lỗi là phụ trách liên lạc giữa những người có năng lực, hắn hào sảng cạn một cốc lớn: “Ha ha ha ha ngài quá khách khí, mọi người đều là ra ngoài làm ăn, đều là anh em, thế nào có thể không trợ giúp lẫn nhau đây?”

Đổi trắng thay đen.

Rõ ràng Hoàng Lỗi sáng sớm ở trong phòng làm việc theo tôi oán giận tên khách hàng này giống như đồ háo sắc hạ lưu, hết lần này tới lần khác ám chỉ hắn sắp xếp người đến tiếp hắn.

“Tiểu Trần thoạt nhìn không cao hứng a?” Khách hàng chuyển đề tài, bắt đầu quan tâm tôi.

Thật không tiện, tôi không có cách nào mà ha ha ha ha cười to.

Hoàng Lỗi nói, tôi là tới đảm nhiệm vẻ ngoài, vì để cho người vừa nhìn liền cảm thấy công ty này không dễ bắt nạt, tiền không thể tha.

“Ha ha ha hắn là bộ dáng này, ngài đừng để ý đến hắn, chúng ta uống chúng ta uống.” Hoàng Lỗi không quan tâm nói, lập tức liền rót khách hàng một cốc rượu lớn, tôi đoán là hắn muốn đem khách hàng chuốc say, miễn cho tên khách hàng đó theo chúng tôi, muốn nữ nhân bồi hắn.

Chúng tôi là làm ăn kinh doanh, cũng không phải ma cô ( kẻ dắt gái bán ***).

“Tiểu Trần sao không uống một chút?” Khách hàng cười híp mắt nhìn tôi.

Tôi đang muốn mở miệng, Hoàng Lỗi lập tức nói: “Vợ nhà hắn quản rất nghiêm.”

“Vợ? Tiểu Trần đã kết hôn rồi?” Khách hàng một mặt biểu tình “Tại sao tôi không biết”.

Tại sao ông phải biết?

Bất quá tôi đối với danh xưng là vợ này tâm tình thật tốt, có chút cao hứng trả lời: “Hắn quản nhiều lắm.”

Khách hàng cau mày: “Ai, tiểu Trần, đàn ông a, liền không thể quá sủng phụ nữ, để phụ nữ quản nhiều như thế cũng không tốt.”

Hảo hảo ông chồng Hoàng Lỗi trầm mặc.

Tôi cũng trầm mặc.

Lúc này điện thoại của tôi vang lên, là người mẫu tiên sinh.

Đáng nhắc tới chính là tôi hiện tại, ở quán bar, đây là nghiêm cấm của người mẫu tiên sinh bằng với sắc lệnh địa phương, tuyệt đối là cấm địa.

Làm tôi sợ muốn chết.

Tôi lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Hoàng Lỗi.

Hoàng Lỗi nhất định là uống quá nhiều rượu, cư nhiên hỏi tôi: “Làm gì không nhận điện thoại mà nhìn tôi? Đột nhiên phát hiện dung mạo của tôi so với cậu soái hơn sao?”

Tôi nghiêm túc cầm điện thoại di động lên cho hắn xem màn hình điện thoại.

“Khụ khụ khục…” Hoàng Lỗi cũng bị hù chết, bởi vì cô vợ bảo bối của hắn cùng con gái tâm can đều là fan hâm mộ trung thành của người mẫu tiên sinh, lần trước Hoàng Lỗi dẫn tôi tới quán bar, người mẫu tiên sinh liền nổi giận, tôi liền bỏ việc, vợ của hắn cùng hắn chiến tranh lạnh nửa tuần, con gái bảo bối của hắn ở nhà tôi đợi một tuần không trở về nhà.

Người mẫu tiên sinh, làm nỗi sợ hải chung của chúng tôi. =))))

“Mau mau nhanh, đi nhà vệ sinh gọi điện thoại, hoặc là đi ra ngoài mà gọi, đi xa chút.” Hoàng Lỗi đứng lên.

Tôi vội vã lấy điện thoại di động đi ra quán bar, rất thận trọng nhận điện thoại.

“Alo?”

Thanh âm lạnh lùng, đặc biệt thận trọng, hoàn toàn không tiết lộ tâm tình của tôi, hoàn mỹ.

“Tại sao lâu như thế mới nhận điện thoại?” Người mẫu tiên sinh âm thanh để lộ ra một điểm không cao hứng.

Từ khi người mẫu tiên sinh nhậm chức tổng tài, tính tình của hắn thay đổi lớn, dục vọng khống chế cũng càng ngày càng mạnh, nếu không phải hắn làm cơm càng ngày càng tốt, tôi cũng không muốn để ý đến hắn nữa.

“Tôi đang làm việc.” Tôi không thở gấp tâm không hoảng hốt nói.

“Ở trong công ty?” Người mẫu tiên sinh nhàn nhạt nói: “Vừa vặn, anh đã đến dưới lầu.”

Kinh sợ!

“Tôi đang ở bên ngoài.” Tôi nhanh trí trả lời.

Người mẫu tiên sinh bên kia đột nhiên an tĩnh, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng.

Tôi nhất định là đã không cẩn thận gọi người mẫu tiên sinh đáng sợ quay về.

“Tôi tại quán bar cùng vài khách hàng tụ họp một chút, buổi tối muộn một chút sẽ quay về, treo.” Rõ ràng gọn gàng, cúp điện thoại.

Tiếng chuông liền vang, lần này đổi lại là Hoàng Lỗi gọi tới.

“Không có chuyện gì, tôi…” Tôi vừa quay đầu, thấy được người mẫu tiên sinh.”Hoàng Lỗi.” Tôi da mặt đều cứng lại rồi: “Cậu chuẩn bị sẵn sàng đi.”

“Cái gì cái gì? Cậu bị bắt? An hem à cậu cho tôi một cái sảng khoái a?” Hoàng Lỗi hô to.

Thật không tiện, đã không có cách nào mà cân nhắc chuyện của cậu, tôi hiện tại tự thân còn khó bảo toàn.

“Ở quán bar nào?” Người mẫu tiên sinh tựa tiếu phi tiếu.

Xung quanh chỉ có quán bar.

Tôi trầm mặc, trong lòng đang tìm lý do.

“Còn dám cúp điện thoại?” Người mẫu tiên sinh nheo mắt lại.

Tôi động tác cấp tốc, len lén tắt điện thoại, sau đó một mặt bình tĩnh nói: “Điện thoại di động đường truyền kém.” Sau đó làm bộ liếc mắt nhìn, nói: “Điện thoại tự tắt.”

Ba xin lỗi, con đã nói dối, thật sự người mẫu tiên sinh rất đáng sợ, xin thông cảm cho con.

Người mẫu tiên sinh liếc mắt nhìn tôi một cái, làm cho trong lòng tôi lạnh vù vù.

Tôi thành thành thật thật theo người mẫu tiên sinh về nhà.

Sau đó đi tắm.

Không phải là tắm rửa thông thường, mà là người mẫu tiên sinh phục vụ miễn phí, tuyệt đối sạch sẽ.

Tôi không muốn nhớ lại, thật sự không muốn.

Cuối cùng tôi nằm ở trên giường, giường mềm mại, tôi cũng mềm mại.

Người mẫu tiên sinh cái đó còn ngạnh ngạnh…

“Tôi ngày mai, còn phải họp.” Tôi nỗ lực ngăn cản người mẫu tiên sinh.

“Họp?” Người mẫu tiên sinh lành lạnh cười: “Ngày mai họp, vậy mà đêm nay còn đi uống rượu?”

Tôi do dự giữa hình tượng tổng tài và an toàn sinh mệnh.

“Tôi.. Sau này không dám nữa…”

Tạm biệt, hình tượng tổng tài.

Ba, cũng xin ba thông cảm cho con.

“Em lần trước cũng nói như thế.” Người mẫu tiên sinh liền đem đầu ngón tay đâm vào! “Anh quá dễ thương lượng em liền không nhớ được giáo huấn” Người mẫu tiên sinh một mặt ôn hòa thuật lại.

Tiếp theo tôi cũng không muốn nhớ lại.

Sauk hi phát tình người mẫu tiên sinh rất đáng sợ, tuy rằng tôi không muốn thừa nhận, mà tôi đại khái xem như là đang khóc, bất quá đó là do sinh lý tự nhiên, tuyệt đối cùng tôi không có quan hệ.

“Anh đừng lộng.” Tôi nghe được thanh âm của mình đều sắp ách, thật giống lập tức muốn nghỉ việc.”Thật sự không dám nữa…” Khuất phục đúng lúc là vì một tương lai tốt hơn.

“Chờ anh cao hứng anh liền bỏ qua cho em.” Người mẫu tiên sinh sờ mặt của tôi, giống như đối với tiểu hài tử mà hôn một cái lên trán, thái độ ôn nhu rụt rè, động tác hoàn toàn ngược lại.

Thế là tôi bị lăn qua lộn lại làm rất nhiều lần.

Rất nhiều tư thế.

Tôi không bao giờ đi quán bar nữa.

Cho dù cho tôi rất nhiều tiền tôi cũng không đi.

Tổng tài (nghiêm túc chính trực): Tuy rằng tôi không biết manh là cái gì, mà là các người có thể khen tôi, không được hôn tôi người mẫu tiên sinh sẽ phát tình.

Quán bar: Tại sao tôi cũng bị tổng tài tiên sinh kéo vào danh sách đen? Đàn ông không phải đều yêu tôi sao??

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.