Ngôn Tình Yêu Đương Vụng Trộm

Chương 7: Trường Sinh Thuỷ




Lát sau có một người đi ra, đó chính là một trong trưởng lão Địa Vũ cảnh cửu trọng vừa nhìn thấy Long Thần, vội vàng nghênh đón: “Phò mã gia, người đã trở lại, tộc trưởng và Lôi tộc trưởng, sớm chờ ngươi đã lâu.”

Long Thần cười cười, đi theo hắn, một đường đi thẳng tới nơi đại sảnh nghị sự tạm thời, mặc dù đơn sơ nhưng là có thể dùng được, dù sao cách Thái có bãi tha ma đóng cửa cũng chỉ còn lại một tháng thôi, chờ thêm một tháng nữa là trở về vạn quốc cương vực là có thể trải qua một đoạn cuộc sống an bình.

Long Thần sau khi tới đây, người hắn quen biết, Bạch Lan và Lôi Cực, một đôi huynh đệ Lôi Văn, còn có một đôi tỷ muội Tố Tuyết và Tố Nghiên, đều đang ở đây chờ.

“Đại ca ca!”

Quả nhiên, sau khi thấy Long Thần, Tố Nghiên tiểu cô nương không quản người ta nhìn, vội vàng nhào tới lồng ngực Long Thần, Long Thần cúi đầu nhìn thiếu nữ này, mấy tháng không gặp, hình như tiểu nha đầu lớn thêm không ít, ánh mắt thư thái như nụ hoa chớm nở, đã có phong thái nữ nhân quyến rũ và động lòng người.

Đã lâu rồi không có nhìn thấy Long Thần, Tố Nghiên rất là kích động, gương mặt trắng nõn áp chặt vào lồng ngực Long Thần, vuốt ve, nước mắt rầm rầm chảy ra.

Long Thần đem nàng từ quỷ môn quan kéo trở về, cho nên nàng đặc biệt ỷ lại vào nam nhân này.

“Nghiên nhi, phụ thân còn ở nơi này đấy, có hay không nên rụt rè chút ít đi ha.”

Bạch Lan cười cười, rất là hưởng thụ một màn này.

Mặc dù nói Tố Tuyết mới đúng là vị hôn phu của hắn nhưng mà chuyện đó là giả tạo là tự Bạch Lan an bài, đến lúc đó hắn tùy tiện giải thích một chất là được, từ trong miệng Tố Tuyết, Bạch Lan hơi chút biết chí hướng của Long Thần.

Đế vực.

“Không sai, đây cũng là ước mơ cũng mỗi một thanh niên tài tuấn của vạn quốc cương vực.”

Nghe Bạch Lan nói là Tố Nghiên đỏ mặt tận tai, nhảy ra khỏi Long Thần, có chút e lẹ nhìn Long Thần, cắn đôi môi đầy đặn, nói: “Đại ca ca, ta nhớ ngươi!”

Rất khó tưởng tượng, nàng là một nha đầu luôn xấu hổ lại nói ra những lời như vậy.

Nhất định là nhớ nhung trầm trọng.

Long Thần nhè nhẹ vỗ gương mặt mũm mĩm như đứa bé của nàng, nói: “Nghiên nhi, đại ca ca cũng nhớ người, hiện tại không phải đã tuân thủ lời hứa rồi sao, trở về thăm ngươi đây?”

“Nhưng mà vẫn còn muốn đi.”

Tố Nghiện nghiêm trọng cùng mất mác, hơn nữa không nỡ.

Kế tiếp, Long Thần sắp cùng hai người Bạch Lan, cùng nhau đi vào Ngũ Đế bí cảnh.

Chỗ kia buộc phải đi, Bạch Lan nghiêm mặt để Tố Nghiên trở về vị trí của mình, nói: “Danh ngạch Ngũ Đế bí cảnh là đại ca ngươi vất vả mới tranh thủ được, dĩ nhiên là muốn đi, ngươi chỉ lo không có người chơi đùa, ngươi so với Long Thần tới Địa Vũ cảnh bát trọng còn sớm hơn, hiện tại hắn đã tới Địa Vũ cảnh cửu trọng mà người thì không có chút khởi sắc nào cả.”

Ban đầu, Tố Nghiện đúng là tới Địa Vũ cảnh bát trọng sớm hơn Long Thần.

“Ta biết rồi!”

Tiểu cô nương có chút ủy khuất, một đôi mắt lưng tròng nhìn Long Thần, dường như xin trợ giúp.

“Cha.”

Lúc này, Tố Tuyết ở bên cạnh, dáng vẻ thước tha, trên người tản mát ra một loại hương thơm quyến rũ, sắc mặt có chút lo lắng, nói: “Mười người tiến vào Ngũ Đế bí cảnh, ngoại trừ Long Thần ra, toàn bộ điều là cao thủ Thiên Vũ cảnh, hơn nữa Phong Thần nhất mạch bây giờ, khắp nơi tìm kiếm Long Thần, nếu Long Thần đi tới đó, có hay không nguy hiểm đến sinh mạng...”

Tâm tư của nàng tương đối đơn thuần, sớm quan tâm tới vấn đề này.

Từ trong lời nói của nàng, Long Thần biết được tin tức hắn muốn biết, lúc này hắn hỏi: “Chuyện ta giết Vũ Quang Vũ, người Thần tộc, đã biết rồi sao?”

Bạch Lan thận trọng gật đầu, nói: “Ừ, khi cổ thụ thanh mộc biến hóa, quả thực đã có người nhìn thấy sủng thủ của ngươi, chính là vị này rồi?”

Lúc này, Mạc Tiểu Long đang đứng ở bên cạnh Long Thần.

“Đây là huynh đệ của ta, Mạc Tiểu Lang.”

Long Thần cường điệu nói.

Đám người Bạch Lan cũng không biết chuyện này, cho nên Long Thần không trách bọn họ nói ra hai chữ “sủng thú”. Mạc Tiểu Long là người, nghe được hai chữ này, trong lòng hắn là không thoải mái.

“Ngại quá.”

Bạch Lan thấy trong mắt Long Thần lộ vẻ trang trọng, mặc dù không biết Long Thần sao đối với một con yêu thú lại để ý như vậy, chỉ là hắn đem hai chữ huynh đệ ghi tạc vào trong lòng.

Chợt, hắn nói: “Sau khi người đi được mấy ngày, Vũ Liên và Phong Kình mang theo nhân mã tới nơi này tìm ngươi liều mạng.”

Long Thần nhướng mày, quả nhiên như trong suy nghĩ của hắn, hắn khẩn trương hỏi: “Tình huống như thế nào?”

“Không có tình huống nào cả, ta cùng nàng đánh một hồi, nàng phát hiện người không có ở đây, cũng không thể truy cứu ta, cho nên chỉ có thể rời đi, thế nhưng sau khi rời đi, lại bày thiên la địa võng tìm người. Hoàn hảo ngươi ẩn giấu rất tốt, chúng còn tưởng rằng người đã bị tìm được, lo lắng không thôi, hiện tại có thể buông lỏng rồi, tớ lại là tốt rồi.”

Bạch Lan mặc dù nói rất nhẹ nhàng, Long Thần biết tình huống lúc đó chắc là rất phiền toái, hắn có chút ngại quá: “Chuyện này đa tạ Bạch tộc, rồi Long Thần tất sẽ hồi báo.”

Bạch Lan cười ha ha một tiếng: “Hồi báo coi như thối, người mang tới cho Ma tộc ta chức vô địch Cửu tộc thanh niên võ đạo đại tái, đa cho chúng ta mặt mũi rất nhiều rồi, thế nhưng có một việc ta phải hỏi ngươi, Vũ Quang Vũ là gươi giết không sai, còn Phong Chi Lâm cũng mất tích, chẳng lẽ chết ở trong tay người l a? Nghe bọn hắn nói, hai người này tựa hồ mất tích cùng một buổi tối, hoàn toàn không tìm được tung tích.”

“Phong Chi Lâm!”

Long Thần khẽ nhíu mày, nhớ tới nữ tử lãnh ngạo này, hắn ngẩn ngơ, nói: “Ta không có giết nàng, nàng thật sự mất tích sao?”

Bạch Lan gật đầu, nói: “Thật là kỳ quái a, ngươi không có giết nhưng nàng đi đâu mới được chứ?”

Long Thần và hai người Bạch Lan, đều không hẹn mà nhớ tới những người đến từ Đế vực. Điểm khác nhau giữa hai người chính là, Bạch Lan còn không biết Tử Tuyết, kỳ thật cũng là người Đế vực, còn tưởng rằng là người thủ hộ thần.

“Cha, ta đang nói vấn đề an nguy Long Thần, các ngươi lại nói sang chuyện này!”

Tố Tuyết cắt đứt ý nghĩ của hai người, nhẹ giọng nói.

Nàng quan tâm là Long Thần tại trong Ngũ Đế bí cảnh, đi ở chung với một đám cường già, có hay không an toàn sống sót.

Long Thần nhìn nàng một cái, nói: “Cảnh giới của ta đã tới Địa Vũ cảnh cửu trọng, phát ra toàn lực mà nói liền có thể đề kháng cường giả Thiên Vũ cảnh nhất trọng, không có chuyện gì đâu.”

“À?”

Lôi Cực bên cạnh vẫn luôn không nói gì, đối với những lời Long Thần nói vẫn luôn lấy làm hứng thú, ban đầu khi Long Thần còn ở Địa Vũ cảnh bát trọng, vẫn luôn tôi luyện dưới “vực” của hắn.

“Điểm này ta có thể làm chứng, tiểu tử này rất là thần kỳ a, ta cho đến bây giờ cũng không biết, hắn rốt cuộc làm sao tránh thoát Thanh Liên kiếm quyết của Vũ Quang Vũ.”

Lôi Cực cười ha ha, nói.

Ngay cả bọn hắn cũng nói như thế, Tố Tuyết mới hơi chút yên tâm, chẳng qua là vấn đề an nguy Long Thần, khiến nàng tâm loạn như ma.

“Nếu như Vũ Liên hướng hắn xuất thủ, ta sẽ che chở cho hắn”

Bạch Lan lúc này mới nói.

“Đại trượng phu, nhất ngôn cửu đỉnh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.