Ngôn Tình Yêu Đương Vụng Trộm

Chương 50: Hôm Naybổn Cô Nươnghoàn Tục




Bị Vũ Quang Vũ cướp đoạt, đem Mạc Tiểu Lang cứu về, không nghĩ tới vẫn là nhiều tai nạn, tránh không khỏi ma chú chia lìa.

“Long Thần, ngươi muốn đi Đế vực nào trong tam đại đế vực? Hoang Vu đế vực chúng ta cũng không hoan nghênh Nhân tộc.”

Huyền Phong nói.

Bởi vì liên quan tới Mạc Tiểu Lang, bọn họ đối với Long Thần coi như hảo hữu.

“Ta muốn đi Kiếm Hồn đế vực.”

Long Thần nói thẳng. Bởi vì quan hệ tới Mạc Tiểu Lang, bọn họ nhất định sẽ dẫn Long Thần đi vào đế vực, Long Thần cũng không cần tìm kiếm cách thức đi đế vực.

Chẳng qua là vì có bọn họ, Long Thần Và Mạc Tiểu Lang một lần nữa chia ly, điều này làm cho hắn đặc biệt không cam lòng.

“Vẫn là nguyên nhân thực lực, nếu ta mạnh hơn, mụ nội nó nơi nào cho bọn họ an bài lung tung?”

Long Thần thầm nghĩ trong lòng.

“Kiếm Hồn đế vực? Ngại quá chúng ta muốn đi Hoang Vu đế vực, trong đó phải đi ngang qua Chân Vũ đế Vực, còn Kiếm Hồn đế vực quá xa, chúng ta không thê nào đưa ngươi tới đó, chờ ngươi đên Chân Vũ đế vực rồi, lại trực tiếp tìm kiếm cách đi Kiếm Hồn đế vực.”

Thiên Khôn không khách khí nói.

“Huynh đệ các ngươi hàn huyên một chút đi, chờ chúng ta đưa bọn họ trở về, liền cùng nhau đi đế vực.”

Huyền Phong chỉ một cái, Mạc Tiểu Lang và Tố Nghiên, đi tới trước mặt Long Thần và Bạch Lan, mà ở bên khác, Tố Tuyết mặt đầy nước mắt, cũng chạy tới.

Mấy người đứng chung một chỗ, trên mặt đều có cảm giác bất đắc dĩ.

“Phụ thân, tỷ tỷ, ta không muốn đi!”

Tố Nghiên lúc này khóc lóc thảm thiết, không ngừng ôm Bạch Lan và Tố Tuyết, Tố Tuyết nghe nàng khóc, trong lòng cũng vô cũng khó chịu, ngăn không được nước mắt tràn ra, coi như là Bạch Lan, lúc này nước mắt đã đầy khuôn mặt. Mang Tố Nghiên tới nơi này, chẳng qua không mang tới đây, hắn không yên lòng.

“Ngàn sai vạn sai, đều là Bạch Lan ta sai.”

“Cha, ngươi đừng tự trách.”

Thấy phụ thân đau đớn, Tố Nghiên lau nước mắt, nhìn mọi người, nhất là Long Thần, nàng bỗng kiên cường lên, nói: “Ta sẽ không để cho mọi người lo lắng, phụ thân, tỷ tỷ, ta nhất định phải cố gắng cho thật tốt, tương lai ta sẽ trở nên mạnh mẽ, trở về thăm mọi người, ai cũng không thể làm gì ta.”

Suy sụp, đúng là cách làm cho người lớn nhanh.

Thấy trong mắt tiểu cô nương này bỗng dưng xuất hiện thần sắc kiên nghị và quyết đoán, trong lòng Long Thần vô cùng cảm khái.

Trong mắt Bạch Lan cũng toát ra nụ cười vui mừng.

“Nghiên nhi bảo bối của ta rốt cuộc trưởng thành rồi.”

Lần nữa đem con gái của mình ôm vào lòng, nước mắt Bạch Lan đầy mặt.

“Đại ca.”

Đứng ở trước mặt Long Thần, Mạc Tiểu Lang khổ sở cười cười, nói: “Chuyện ngày hôm nay, ta cũng không dự liệu được, mấy người này thật sự quá mạnh, Hoàng cấp cửu phẩm, chúng ta không là đối thủ, Hoang Vu đế vực, ta bị đưa tới đó rồi.”

“Chờ đến đế vực, chúng ta nhìn nhìn xem có cách nào chạy trốn hay không?”

Dùng thông linh thú ngữ, Long Thần trầm tư một hồi mới lên tiếng.

Hắn không phải là người cam nguyện phản kháng, nếu như có thể mà nói, đến đế vực lựa chọn chạy trốn cũng là cách không tệ, nếu như trốn không thoát mà nói cũng chỉ có thể nhận mệnh mà thôi.

Mạc Tiểu Lang gật đầu.

“Thật xin lỗi, đại ca, ta rất muốn cùng ngươi xông xáo, cùng nhau đi gặp Linh Hi tỷ, nhưng mà nếu như thật sự không được, chỉ coi như Tiểu Lang thật xin lỗi ngươi. Chờ ta có thực lực chạy trốn, ta sẽ đi Kiếm Hồn đế vực tìm ngươi, hoặc là đi Chân Vũ đế vực.”

Trước mắt, bọn chúng chỉ nguyện ý đưa Long Thần đến Chân Vũ đế vực.

Long Thần vỗ vỗ bờ vai hắn, cười nói: “Tốt lắm, huynh đệ chúng ta, không nói cái này nữa. Lần này có thể đi đế vực, đã là bất hạnh trong vạn hạnh rồi.”

Mạc Tiểu Lang gật đầu liên tục.

Đúng vậy, nếu như chính bản thân bọn hắn có tìm được cánh cửa đi thông đế vực hay không.

Đã đến lúc phải cáo biệt, lúc này Tố Tuyết Và Tố Nghiên ôm nhau, mà Bạch Lan hướng bên Long Thần đi tới, hắn nhìn huynh đệ bọn họ một chút, trầm giọng nói: “Long Thần, còn vị huynh đệ này, ta biết chỗ Nghiên nhi đến không giống như các ngươi, nhưng mà ta vẫn muốn nói, Nghiên nhi giao cho các ngươi.”

Loại chuyện này, trong lòng Long Thần sớm đã có ý định rồi, hắn gật đầu, nói: “Bạch thúc, ngươi yên tâm, chỉ cần Long Thần ta còn sống, thì tuyệt đối sẽ vì Nghiên nhi liều mạng, thực lực của ta ngươi cũng đã rõ, đến đế vực, ta không thể nói chuyện gì đó ta nhất định làm được, nhưng mà Long Thần ta nhất định sẽ cố gắng.”

Mạc Tiểu Lang cũng nói: “Nếu như ta ở gần nhất định sẽ để ý đến chuyện Nghiên nhi, nàng là bằng hữu của đại ca ta, cũng là bằng hữu của ta.”

Có lời hứa của bọn hắn, Bạch Lan an tâm hơn một chút. Mặc dù không nhất định sẽ ở chung cùng một chỗ, nhưng mà Bạch Lan tin tưởng, Long Thần người này tuyệt đối sẽ không để cho hắn thấy vọng.

“Đến thời điểm chia xa rồi, Bạch thúc, ngươi bảo trọng!”

Long Thần cung kính nói.

Bạch Lan cũng là một võ giả khiến cho người ta tôn kính, trọng yếu hơn là hắn là một phụ thân người ta tôn trọng.

“Bảo trọng, nhớ lấy tính mạng làm trọng, mọi sự không được hấp tấp nóng nảy.”

Bạch Lan lại nhắc nhở.

Long Thần suy nghĩ một chút, chợt nhớ tới chuyện Thần Vũ thánh triều, hẳn nói: “Bạch thúc, ta còn muốn nhờ ngươi một việc.”

“Việc gì?”

Bạch Lan hỏi.

“Một trong thập đại thánh triều, có Thần Vũ thánh triều, Thần Vũ thánh triều mặc dù xuống dốc, nhưng người nắm quyền ở đó, chính là bằng hữu tốt của ta, hy vọng ngươi sau khi trở về vạn quốc cương vực, có thể cường điệu chú ý Thần Vũ thánh triều, đến giúp đỡ các vị bằng hữu của ta, còn có, ta đem vũ thần bi lưu lại cho các ngươi, sau khi trở về, ngươi đem vũ thần bi này giao cho một người tên là Long Nguyệt tại Thần Vũ thánh triều, có được không?”

Bạch Lan gật đầu, nói: “Chuyện Thần Vũ thánh triều ta cũng có biết, lời ngươi nói, ta nhất định sẽ làm tốt, yên tâm đi. Có ta ở đây, còn có vũ thần bi, Thần Vũ thánh triều sẽ lập tức quật khởi.”

“Như vậy ta an tâm rồi.”

Ở trong Ngũ Đế bí cảnh, ngoại trừ hắc xích Hoàng cấp cao đẳng, Bạch Lan còn chiếm được không ít đồ tốt, sau khi trở về vạn quốc cương vực, Ma tộc lớn mạnh, đã là chuyện bình thường.

“Long Thần.”

Tố Tuyết ôm Tố Nghiên, cắn môi, do dự gọi Long Thần một tiếng.

Hai người nhìn nhau có chút lúng túng.

“Chúc ngươi thành công, mặt khác phải chiếu cố muội muội của ta, ta giao cho ngươi.”

Nàng nói thành công, tất nhiên là chuyện về Linh Hi.

“Ta hứa.”

Long Thần gật đầu.

Tố Tuyết khóc, nước mắt đầm đìa, sau đó lau đi, nói: “Nhớ kỹ lời ta nói, ta sẽ ở chỗ vạn quốc cương vực này, sống ở Ma Thần thánh triều, vĩnh viễn không đi.”

Nàng từng nói qua, nếu như Long Thần phát hiện hết thảy không như trong suy nghĩ của Long Thần, hắn có thể trở về.

“Ta cả đời này không lập gia đình, bởi vì ta phải thừa kế di vật cha ta lưu lại.”

Ý của Tố Tuyết đã rất rõ ràng.

Đối với Long Thần mà nói, Vũ Liên có thể từ bỏ, nhưng mà Tố Tuyết thì không thể, nàng là cô bé tốt, Long Thần không thể nói lời xin lỗi với nàng lúc này, hắn chỉ có thể gật đầu, nặng nề nói lên hai chữ: “Bảo trọng”.

“Bảo trọng.”

Những lời khác, cũng không cần nói quá nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.