Ngôn Tình Yêu Đương Vụng Trộm

Chương 43: Con Bà Nócái Chết Thật Là Khó Coi




Ở trong vô số người đó, có năm tồn tại đặc biệt chói mắt, bọn họ trôi lơ lửng ở trên không trung, trên mỗi một người đều quang mang lóng lánh, từ màu sắc riêng biệt đó mà nhận biết, năm người trên phù điêu đây nói vậy chính là Ngũ Đế.

Long Thần trong lúc tiến về phía trước, ngón tay nhẹ nhàng chạm tới những đồ án này. Một luồng cảm giác lạnh như băng và quen thuộc tự nhiên sinh ra.

Tiếp tục đi tới, lấy tốc độ của hắn rất nhanh đã đuổi kịp được Trường tu khách ở phía trước, Trường tu khách cảm nhận được sự hiện hữu của hắn, nhất thời bị dọa sợ ướt quần, chạy thục mạng, thi triển ra tốc độ nhanh nhất của mình, muốn phấn đấu một lần cuối cùng.

Đột nhiên một chùm tia sáng lờ mờ xuất hiện ở phía trước hắn, hắn nhìn ra được ở điểm cuối đường hầm màu đen này, hiện ra một căn phòng nhỏ. Nếu có Ngũ Đế bảo tàng thì rất có thể ở trong căn phòng đó, nghĩ đến đấy, tâm tình Trường tu khách vô cùng kích động.

“Chỉ cần chiếm được những đồ vật này, ta ẩn núp tu luyện thì vạn quốc cương vực đây nhất định là của ta, ta ở vạn quốc cương vực nhọc nhằn khổ sở ngây ngốc lâu như vậy rồi, rốt cuộc cũng có một ngày tung mình, cầu phú quý trong nguy hiểm, hy vọng ta mạo hiểm lần này là chính xác!”

Ầm!

Bộc phát ra tốc độ cuối cùng, Trường tu khách một đầu đâm vào trong căn phòng u ám kia, Long Thần gắt gao đi theo sau, hắn cũng không có ý muốn đi lấy đồ trong ngũ sắc đại môn này, chỉ là muốn xem đôi chút, nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Khi Trường tu khách vọt vào trong căn phòng đó, đột nhiên, một đạo quang mang ngũ sắc bỗng nhiên xuất hiện chặn hướng đi tới của Long Thần, Long Thần chỉ có thể thông qua quang mang kia, nhìn thấy quang cảnh ở bên trong.

Tại trong căn phòng u ám này, thấy tình cảnh Trường tu khách như là tuyệt xử phùng sanh vậy, điên cuồng cười lớn thở hổn hển.

“Người trẻ tuổi, thật ngại quá, Ngũ Đế bảo tàng đây Trường tu khách ta thâu nhận.”

Nói xong Trường tu khách cẩn thận đánh giá đồ vật ở trong phòng, trong phòng không bài trí vật gì cả, nhưng mà ở giữa căn phòng lại được đặt một cái bảo rương kiểu cổ xưa.

Kích thước bảo rương đại khái một người có thể mang đi, thoạt nhìn vô cùng bình thường, bởi vì bình thường nên mới lộ vẻ hấp dẫn người.

Nhìn bảo rương tạo hình phong cách kia vừa nhìn là đoán đến từ vạn năm trước.

“Đây chính là Ngũ Đế bảo tàng sao!”

Ánh mắt Trường tu khách cực nóng, hoàn toàn mặc kệ Long Thần, hướng đến đằng đó mà đi tới, hai tay hắn nhẹ nhàng đụng chạm bảo rương, đột nhiên dùng sức lại phát hiện căn bản không thể mở ra bảo rương, ở chỗ miệng bảo rương có một tiểu quang trận lóng lánh, trên đó ký hiệu và đường vân phức tạp, điều này làm cho Trường tu khách không hiểu ra làm sao.

“Thế mà mở không ra!”

Sắc mặt Trường tu khách cả kinh, vội vàng dùng sức.

“Quang trận đây, dĩ nhiên là cấm chế? Hơn nữa cấm chế đây còn rất phức tạp…”

Trường tu khách bi thương phát hiện được, vậy mà lại gặp phải tình huống này.

Thế nhưng hoàn hảo chính là có quang mang năm màu kia có thể ngăn cản Long Thần để hắn có thời gian đi suy nghĩ cách mở bảo rương.

Mà ở bên ngoài Long Thần cẩn thận tự hỏi.

“Ngũ Đế bảo tàng hẳn không có ở trong bảo rương kia.”

Theo lời Phong Dương tử, đồ trong ngũ sắc đại môn hẳn là nói tới bảo rương này.

“Như vậy nhất định ở chỗ khác rồi, mà ở chỗ nào được chứ?”

Long Thần không hề quan tâm tới Trường tu khách đang cố gắng giải trừ cấm chế, ở trong mắt của hắn, Trường tu khách chỉ là kẻ điên khùng đáng thương mà thôi. Nếu không phải Long Thần lấy hắn làm thí nghiệm, hắn căn bản không có cơ hội tiến vào tiếp xúc với bảo rương kia, hơn nữa Long Thần nếu là người đầu tiên đi vào căn phòng kia thì nói không chừng hắn đã bị ánh sáng năm màu kia vây khốn, căn bản là không ra được.

“Ngũ Đế bảo tàng rốt cuộc nằm ở đâu?”

Điều khiến cho Trường tu khách kinh ngạc chính là Long Thần không nói hai lời, trực tiếp rời khỏi nơi này.

“Rõ ràng biết mình vô vọng đoạt được cho nên thức thời lựa chọn cách rời khỏi chăng?”

Trường tu khách cười ha ha, dù sao mình cũng không thiếu thời gian, hắn đem cái rương kia ôm vào lồng ngực, cẩn thận xem xét cấm chế kia, nếu như bây giờ có thể giải khai là tốt nhất, nếu không giải khai được mà nói đợi sau khi đi ra ngoài, mình tìm một nơi thâm sơn hoang vu, suy nghĩ mười năm tám năm hẳn là có thể giải khai được.

Bọn họ có thể đi và Ngũ Đế bí cảnh, hơn nữa cầm trong tay chìa khóa Ngũ Đế, hắn biết Ngũ Đế nếu Ngũ Đế để cho bọn họ đi vào, chờ bọn hắn sau khi chiếm được Ngũ Đế bảo tàng nhất định sẽ đưa bọn họ ra ngoài.

“Ta được Ngũ Đế bảo tàng tại sao còn chưa đưa ta ra ngoài?”

Trường tu khách có chút nghi ngờ thế thôi rồi không nghĩ nhiều về vấn đề này nữa mà hết sức chuyên chú nghiên cứu bảo rương trước mắt.

“Có thể nguyên nhân do ta không bài trừ cấm chế kia, không biết tầng quang màng kia có thể duy trì được bao lâu, xem ra ta phải nhanh chóng mới được.”

Ở đường hầm bên ngoài, vẻ mặt Long Thần đầy nghi ngờ, nơi này có vô số phù điêu bích họa ở trên mặt tường.

Tay của hắn nhẹ nhàng đặt lên từng tấm hình gập ghềnh.

“Nơi này đã là tầng cuối cùng rồi, Phong Dương tử nhất định hy vọng ta được Ngũ Đế bảo tàng mới đem ta đưa tới nơi này như vậy rốt cuộc Ngũ Đế bảo tàng nằm ở đâu?”

Long Thần vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, lúc này, hắn dùng ở trước bức phù điêu Ngũ Đế nhìn cường giả oai phong một cõi năm đó.

“Này, con lừa ngu ngốc, chẳng lẽ ngươi đã quên chiếc chìa khóa năm màu lấy được ở trong Ly Hỏa thần cảnh rồi sao?”

Đúng lúc này Tiểu Miêu bỗng khinh bỉ nói.

Long Thần vui mừng trong lòng nói: “Thì ra là thế sao? Chiếc chìa khóa năm màu của ta đây cũng không thuộc chìa khóa mở ra Ngũ Đế bí cảnh mà là chìa khóa mở ra Ngũ Đế bảo tàng?”

Sau khi nói những lời này, hắn vội vàng từ trong Thái Hư cảnh lấy ra một chiếc chìa khóa năm màu. Chiếc chìa khóa năm màu này lóng lánh lên ánh sáng ngũ sắc, ở trong đường hầm u ám này trong chớp mắt chiếu sáng toàn cảnh xung quanh, cũng chiếu sáng luôn cả bích họa xung quanh.

“Đây là…”

Sau khi lấy ra chìa khóa năm màu, Long Thần cảm giác được một cỗ rung động vô danh.

Một luồng khí tức quen thuộc vây quanh là cảm giác khi Long Thần còn rất nhỏ được trưởng bối tôn kính của mình ôm lấy.

Chìa khóa năm màu ở trong tay, bỗng nhiên biến hóa rất nhỏ, năm loại màu sắc ở trong đó, thế nhưng lại phóng ra khỏi chiếc chìa khóa, chia thành năm quang điểm, theo thứ tự là kim sắc, thanh sắc, hắc sắc, hồng sắc và hoàng sắc. Năm loại quang điểm này hướng về bích họa Ngũ Đế lao đi, ở trong đường hầm u ám, năm điểm sáng giống như là năm con đom đóm.

Sau đó năm đạo quang điểm bám lên trên người bích họa Ngũ Đế, trên người Ngũ Đế tự lóng lánh lên tia sáng, Long Thần có cảm giác như trở lại vạn năm trước đây.

Tiếng kêu ngất trời, ở trong đội ngũ nhân tộc, ở trong đội ngũ vạn quốc cương vực, năm siêu cấp cường giả được người người kính trọng đem những yêu thú to lớn kia, đánh đuổi ra khỏi vạn quốc cương vực, giá cao chính là tử vong của mình, còn có tạo thành Thái cổ bãi tha ma đây.

Trên bích họa Ngũ Đế, tia sáng lóng lánh, ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi bỗng nhiên bành trướng, đem Long Thần trực tiếp nuốt gọn, biến mất ở trong đường hầm thật dài này, chuyện này không một ai nhìn thấy cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.