Ngôn Tình Yêu Đương Vụng Trộm

Chương 229: Mỹ Nữ Ẩm Tửu




Chuyện này càng lúc càng giống như có thật.

Lâm Tiêu không chịu nổi đau đớn, cuối cùng cũng buông anh ra, nhưng lại trách móc lớn tiếng hơn, “Em mặc kệ, tại sao anh vừa đến đã muốn về nhà với cô ta? Bây giờ em đang mang thai, em không đòi hỏi anh cho chúng em danh phận, nhưng anh ở với cô ta bao lâu thì cũng phải ở với em bấy lâu

Đây là sự nhượng bộ lớn nhất của em rồi.”

Cố Đông Quân: “...” Cô ta vẫn tiếp tục diễn kịch

Lúc này, trả lời không được, mà không trả lời cũng không được

Trong lúc nhất thời, người luôn xử sự tỉnh táo như Cố Đông Quân cũng hoảng hồn, không biết phải làm sao bây giờ

Ngay vào lúc Lâm Tiêu khóc lóc lớn tiếng tố cáo Cố Đông Quân thì đột2nhiên Lâm Thiển lao ra từ sau lưng cô ta, trong tay còn cầm một cây lau nhà cỡ lớn, chụp lên đầu cô ta.

“Á!” Lâm Tiêu la hét rầm trời, sợ đến mất hồn, run rẩy cả người.

Cố Thành Kiêu ở phía sau vừa thở dài vừa che mặt, anh muốn cản lại nhưng không thể.

Lâm Thiển nhào đến mắng to một trận, “Lâm Tiêu, chị có sĩ diện không hả? Chị gieo họa cho chồng tôi, vẫn chưa chùi đít sạch sẽ đã đi gieo họa cho chồng người khác, chị có đạo đức không?” Lâm Thiển cầm cán cây lau nhà, đứng hiên ngang lẫm liệt như thiền sư nhà Đường xét xử hồ ly tinh gieo họa cho nhân gian, “Tôi cho chị biết, một thủ đoạn không thể dùng được hai lần

Thủ đoạn bẩn thỉu này của chị cũng7dùng hai trăm lần rồi, chị cứ thế mà lừa bịp tống tiền người khác, châm ngòi cho vô số cặp vợ chồng bất hòa

Đây là tâm tính vặn vẹo gì của chị vậy?”

“Còn về chuyện mang thai, ba năm trước chị mang thai đến giờ vẫn chưa sinh

Chị mang thai Na Tra hay ung nhọt vậy? Chưa từng sinh con, chị có biết mang thai là gì không? Mang thai mà có thể mang giày cao gót? Mang thai mà ăn mặc lộ chân hở eo khi trời lạnh thế này? Chị tùy tiện lừa bịp một người đàn ông, nói mình mang thai con của anh ấy, bộ không sợ bị đánh chết hay sao?”

Giọng của Lâm Thiển vang lanh lảnh, tốc độ nhanh như gió

Lâm Tiêu vẫn còn đang sửa sang lại tóc tai bị rối bù thì cô đã nói9một tràng.

“Mày nói bậy bạ gì đó hả?!” Lần này đổi lại là Lâm Tiêu tắt hơi, “Toàn là bịa đặt, mày muốn làm gì?”

“Tôi bịa đặt? Rốt cuộc là ai muốn chèo kéo đàn ông mà nói mình có quan hệ với người ta, còn mang thai con của người ta?! Chị không bịa đặt thêu dệt vô cớ chứ là gì? Chị tưởng tôi không trị được chị hả?” Lâm Thiên la ầm lên với quần chúng vây xem, “Mọi người nhìn rõ tướng mạo của chị ta nhé

Chị ta chuyên dùng cách này để lừa bịp đàn ông

Rất nhiều đàn ông vì muốn dàn xếp ổn thỏa mà đã đưa tiền cho chị ta

Mà đưa tiền thì họ lại rơi vào bẫy của chị ta, dẫn đến việc không thể giải thích rõ ràng với vợ mình.” Lâm Tiêu tức giận,5muốn lao đến đánh cô, “Lâm Thiển, mày câm mồm, đừng có nói nhảm!”

Lâm Thiên thấy cô ta hung hăng lao đến, liền chĩa thẳng cây lau nhà vào cô ta, “Cái này là tôi lấy từ một nhà vệ sinh công cộng cách đây không xa

Chị không sợ bẩn thì nhào vào, cùng lắm thì đớp phải phân thôi mà!”

Lâm Tiêu: “...”

Lâm Thiển nói tiếp: “Cách thức giống nhau như đúc, lừa bịp chồng tôi xong, quay đầu lại đi lừa chồng người khác

Sao chị không soi gương xem mình thế nào, hồ ly tinh mà còn nghĩ mình đoan trang hiền thục? Tôi khinh!” Tình hình xoay chuyển, thoạt đầu mọi người đều âm thầm chỉ trích Cố Đông Quân là người đàn ông cặn bã, giờ đây lại bắt đầu nhốn nháo chỉ trích Lâm Tiểu y vậy.

“Thì ra là kẻ3chuyên lừa đảo, hạng phụ nữ này đúng là ghê tởm.” “Đàn ông gặp phải chuyện này làm sao giải thích được chứ?! Nếu tình cảm vợ chồng lạnh nhạt một chút, chắc chắn sẽ tan nhà nát cửa.” “Đã từng gặp phải kẻ lừa đảo ngoài đường, nhưng chưa từng thấy ai lừa đảo có thai với chồng người khác

Đây là thù hận đến mức nào chứ?” “Hạng người này phải báo cảnh sát bắt cô ta, quả là không biết xấu hổ.”

Cố Thành Kiêu trốn phía sau đám người

Mặc dù anh vẫn đang che mặt, nhưng rõ ràng tâm trạng đã sảng khoái hơn rất nhiều

Giỏi lắm, vợ yêu của anh, em “vô lại” phá giải thành công vấn đề khó khăn này, nhưng em kéo anh xuống nước làm gì chứ? Ngoài em ra, anh có thèm nhìn mấy cô gái khác đâu

Cố Thành Kiêu cứ thế lẳng lặng nhìn Lâm Thiển “la lối om sòm”

Dù cô gây ra chuyện gì thì anh cũng sẽ giải quyết êm đẹp hậu quả cho cô.

Cố Đông Quân cũng mừng thầm, may mà có Lâm Thiên, không thì rất có thể anh đã ra tay đánh phụ nữ.

Lòng Lâm Tiêu rối như tơ vò

Ai mà ngờ giữa đường lại nhảy ra một Lâm Thiển có sức chiến đấu còn mạnh hơn cả cô ta.

Lúc này, cô ta chật vật đến nỗi muốn độn thổ cho xong

Vừa nghĩ tới cây lau nhà chụp vào đầu mình được lấy từ nhà vệ sinh công cộng là cô ta ghê tởm đến buồn nôn, cảm thấy khắp người mình toàn là mùi phân thối.

Lâm Thiên vẫn còn chiếu, lấy di động ra, bấm một dãy số, “A lô, Tiểu Du, chị mau đến đây đi, có một người phụ nữ không biết tốt xấu đang lừa bịp chồng chị này

Chị ta không những nói mình và chồng chị qua lại với nhau, mà còn nói mình mang thai với chồng chị nữa

Chị gọi ba mẹ chồng, quản gia và bà vú, tốt nhất nên dẫn theo vài vệ sĩ nữa, đến tát cho cô ta mười cái, sau đó bắt người phụ nữ tung tin đồn nhảm này đến Đồn Cảnh sát, nhốt cô ta ít nhất mười tám năm để trừ hại cho dân.”

Lâm Thiển đang nói thì Lâm Tiêu đã lẻn vào đám đông, chạy đi không hề ngoảnh lại

Trong đám đông, có người ngáng chân cô ta, cô ta “a” lên một tiếng rồi ngã nhào xuống đất, hai đầu gối đập mạnh xuống nền gạch

“Ai? Ai ngáng chân tôi?!” Lâm Tiêu thật sự tức muốn nổ tung, quay đầu chất vấn

Đám người nhốn nháo giải tán, tất cả đều công khai giễu cợt cô ta.

Lâm Thiển cười ha ha, “Là ông trời ngáng chân chị đấy

Chị mà còn giở thủ đoạn xấu xa nữa thì ông trời sẽ đánh chết chị.”

Lâm Tiêu: “...”

Cô ta không muốn chịu sự thua thiệt này cũng phải chịu

Cô ta nén đau đứng dậy, chật vật chạy đi

Nhân vật chính đã chạy, vở kịch hay đã hạ màn, đương nhiên đám đông cũng giải tán

Cố Đông Quân chắp tay thi lễ với Lâm Thiên, thật sự vô cùng vô cùng cảm ơn cô, “Ân nhân, nếu không nhờ em thì anh đã chết rồi.”

Lâm Thiển ôm quyền đáp lại: “Anh Cả quá lời rồi, em chỉ lấy độc trị độc thôi.”

Cố Đông Quân liếc điện thoại di động của cô, “Em gọi cho Tiểu Du thật đó hả?” “Không có không có, chỉ dọa Lâm Tiểu một chút mà thôi.”

Cố Thành Kiêu đi tới, cũng chắp tay thi lễ với Lâm Thiên, “Nữ hiệp.”

Lâm Thiển khinh khỉnh nhìn anh, “Vừa rồi ai ngăn cản em nhỉ? Em cho anh biết, đối phó với loại người như thế chỉ có thể dùng chiêu này.” Cố Đông Quân hỏi: “Hai em đi mua sắm hả?” Anh vừa hỏi, Cố Thành Kiêu và Lâm Thiển mới chợt nhớ ra là xe của bạn vẫn còn đang đỗ ngoài đường

Thật xấu hổ! Sắc trời đã tối hẳn, đèn đường sáng rực chiếu xuống đường cái giống như ban ngày

Cả con đường kẹt cứng, mặc dù bọn họ rời đi đã lâu, đoàn xe cũng chỉ chạy về phía trước tối đa hai mét, nhưng cũng không qua được đèn xanh đèn đỏ

Lâm Thiển đề nghị: “Không thì chúng ta đỗ xe trong gara của trung tâm thương mại rồi ra ngoài ăn cơm?” Cố Thành Kiêu cầu còn không được, lập tức đồng ý, “Ý kiến hay.”

Cố Đông Quân gọi điện về nhà rồi cùng đi ăn với bọn họ.

Thật ra anh đã bị Lâm Tiêu làm phiền một thời gian dài, nhưng lại không thể nói rõ chuyện này với Lâm Du

Nếu có thể nói với Lâm Thiên, có lẽ cô sẽ giúp được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.