Ngôn Tình Yêu Đương Vụng Trộm

Chương 22: Tiểu Cô Nương




Chẳng qua là Long Thần bây giờ đã hoàn toàn có tư cách giao phong với loại cấp bậc này.

Đối thủ am hiểu ẩn nhẫn, mới đúng là đối thủ kinh khủng nhất, Phong Kình giận đến nổ phổi, Long Thần lại không dám tiếp xúc với hắn, để cho lão già này tự hành hạ mình.

“Nói đi, Phong Chi Lâm đã xảy ra chuyện gì? Đang êm đẹp, làm sao đột nhiên biến mất?”

Long Thần suy nghĩ một lúc về chuyện này.

“Tiểu Miêu, tại trong hỏa diễm này, cảm giác của ngươi, nhiều nhất kéo dài bao nhiêu khoảng cách?”

“Sao vậy tiểu tử, cũng có lúc cần tới bổn thần hỗ trợ sao? Bổn thần trước hết muốn nói cho người hiểu, bổn thần địa vị cao cao tại thượng, muốn giúp đỡ sao có thể, vậy trước tiên...”

“Ngươi nói đi, cự ly bao nhiêu?” Long Thần cắt đứt lời của hắn, âm thanh trầm tĩnh nói.

Con mèo mập này miệng lưỡi rất hạ tiện, ba hoa chích chòe... Đây là thói quen của nó trong nhất thời không đổi được.

“Cái này, cự ly khoảng chừng trăm thước...”

“Phế vật, người ngó chừng lão quỷ đó cho ta, ta ở nơi này tu luyện Hoàng Đế Động Thiên Ấn, chỉ cần hắn đến gần, người chỉ việc báo cho ta là được.”

Trên thực tế, Long Thần đã rời đi khoảng cách rất dài, muốn tại trong hỏa diễm hừng hực

thiêu đốt này tìm được Long Thần, chỉ có thể nói Phong Kình vận khí quá tốt, nói chung chung, sẽ không có đụng phải chuyện như thế, trừ phi Long Thần chủ động làm ra tiếng vang hấp dẫn Phong Kình.

Tại trong quá trình tu luyện, Long Thần không thể sử dụng Phế Linh Yêu Đồng, cho nên hắn chỉ có thể để Tiểu Miêu hỗ trợ nhìn, cũng chỉ là phòng ngừa và nhất thôi, con mèo này mặc dù miệng hơi thối, nhưng cũng rất đáng tin, có chuyện gì hắn sẽ báo trước cho Long Thần.

Long Thần lần nữa dời đi khoảng cách khá xa, xác định Phong Kình rất khó tìm thấy được mình, hắn mới khoanh chân ngồi xuống ở trong vô tận hỏa diễm.

Địa mạch linh nguyên, chính là đồ vật Long Thần tu luyện Hoàng Đế Động Thiên Ấn.

Địa mạch linh nguyên, tương tự hoàng tinh, nhưng so với hoàng tinh năng lượng ở bên trong nó phải nhiều hơn rất nhiều. Hơn nữa tất cả đều là Thổ thuộc tính tinh khiết, phải tích lũy qua nhiều năm, mới có khả năng ngưng kết thành địa mạch linh nguyên to lớn như thế.

Chỉ ở những địa phương không người tới, mới có thể tạo thành địa mạch linh nguyên nhiều như vậy.

Lúc này, Long Thần khoanh chân ngồi xuống, hắn dùng chân nguyên tạo một cái không gian hình tròn, giống như là một quả cầu trôi trên mặt nước vậy, theo hỏa diễm thủy triều, nước chảy bèo trôi, biến hóa phương vị của mình, cứ như vậy Phong Kình muốn tìm được hắn khó càng thêm khó.

Bốn viên địa mạch linh nguyên, dưới Long Thần khống chế, từ từ ngưng kết lại cùng nhau.

Một viên địa mạch linh nguyên có đường kính mười phân, xuất hiện ở trong tay Long Thần, Long Thần đã có kinh nghiệm tu luyện qua mấy đế ấn, Hoàng Đế Động Thiên Ấn đây mặc dù khó khăn, muốn dung hợp năm đạo đế ấn lại càng thêm khó khăn, nhưng mà Long Thần trải nghiệm qua nhiều lần rồi, hắn lấy Thất Diệu Tinh Thần Thể và chân nguyên Địa Vũ cảnh cửu trọng, đủ để khống chế năm loại lực lượng bạo động này.

Thời gian cứ từ từ trôi qua, Long Thần tại trong an bình tu luyện trôi qua, trong khoảng thời gian này Tiểu Miêu có nhắc nhở qua một lần, Long Thần vội vàng biến hóa phương vị, khi đó hắn mới mở mắt, dùng Phệ Linh Yêu Đồng thấy được lão già Phong Kình, đang ở bên trái mình khoảng chừng hơn trăm thước. Lấy tốc độ của hắn, trong nháy mắt thôi là đến nơi.

Bất đắc dĩ, hắn cũng không biết phương hướng cụ thể của Long Thần.

“Lão gia hòa, thời điểm thu thập người sẽ đến nhanh thôi”

Long Thần hừ lạnh một tiếng, dời đi vị trí của mình nhưng mà không có đình chỉ tu luyện Hoàng Đế Động Thiên Ấn, hắn lúc này đã tu luyện Hoàng Đế Động Thiên Ấn tới trạng thái viên mãn, cho nên gặp phải khó khăn so với trước đó còn muốn lớn hơn một chút, nếu như tu thành Hoàng Đế Động Thiên Ấn thì Ngũ Đế ấn cũng đã thành công.

Năm ấn hợp nhất, năm loại lực lượng, tạo thành xung đột hoàn mỹ, nổ tung sau khi dung hợp sẽ cường đại hơn nhiều.

“Hoắc!”

Một cỗ kình khí lay động, Long Thần chậm rãi đứng dậy, hắn mở mắt, toát ra nụ cười thỏa mãn.

Mở bàn tay ra nhìn lại, lúc này trên lòng bàn tay phải của hắn, tổng cộng có năm cái đế ấn, tất cả đều sáng lên.

“Ngũ Đế ấn đã thành công, là đến thời điểm lấy tính mạng Phong Kình.” Trong mắt Long Thần toát ra một đạo ánh sáng lạnh.

Phong Kình, không cần hắn đi tìm, ta sẽ tự mình đi tìm hắn. Tại một nơi cách Long Thần chừng ba dặm, Phong Kình lúc này đang dùng từng đạo chưởng phong, đánh bay những hỏa diễm chung quanh, trên mặt của hắn tràn đầy vẻ phẫn nộ, ánh mắt máu tanh, quát om sòm: “Long Thần, người đi ra cho ta!”

“Con rùa đen rút đầu, người trốn chui trốn nhủi nơi nào?” Phong Kình nổi giận, thậm chí là đang phát điên.

Long Thần trơn trượt như cá chạch, tại trong hải dương hỏa diễm ảnh hưởng tầm mắt này, căn bản là không nhìn thấy bóng dáng hắn, sớm đã chạy đi nơi nào không biết.

Tại trong này ngây ngốc lâu như vậy, nhưng mà không có thành công đánh bại đối thủ, cứ như vậy, cho dù có thành công đánh chết Long Thần, thành công và qua kiểm tra, sau khi đi ra ngoài, chỉ sợ khiến cho người ta cười khẩy nhạo báng thôi.

Đúng lúc này, bỗng Phong Kình cảm giác được phước có động tĩnh rất lớn, một cái thanh âm ùng ùng hướng mình kéo tới.

“Lão quỷ, tới đây nhận lấy cái chết!” Rõ ràng đây là tham qua của Long Thần.

“Nhận lấy cái chết? Ha ha, rốt cuộc nhịn không được nữa sao, muốn cùng ta phân ra thắng bại à? Thiên Vũ cảnh chính là Thiên Vũ cảnh, triệt để áp chế cảnh giới của ngươi, lúc trước có thể đánh lui ta, là vì ta khinh thường, ngươi tự cho mình là hay sao?”

Phong Kình trong lòng tràn đầy hưng phấn, rốt cuộc cũng cho đến giờ phút này, hắn không nói hai lời, như một trận toàn phong, hướng Long Thần thổi quét tới.

Vực Thiên Vũ cảnh, điên cuồng khuấy động…

Quãng đường ngắn ngủi, mất một lát, Phong Kình thấy được một thiếu niên thần sắc tự nhiên đứng tại trong hỏa diễm hừng hực ở phía trước. Trên mặt của thiếu niên này, bình tĩnh đến đáng sợ.

Điều này làm Phong Kình cả kinh, chẳng nhẽ thiếu niên, có chỗ dựa mới nào đó sao?

Chợt, Phong Kình cười: “Phong Kình ơi Phong Kình, người đúng là càng sống càng thụt lùi, sống đã mấy trăm năm rồi, lại bị một tên thiếu niên hai mươi tuổi, hù dọa thành bộ dáng này, chuyện này truyền đi, tuyệt đối bị người ta cười đến rụng răng!!”

Ánh mắt chợt trở nên lạnh. Long Thần cũng biết lão già này ở quanh đây, chỉ là tìm mọi cách cũng không tìm thấy mình, tùy tùy tiện tiện nói một câu, là dẫn đối phương tới nơi.

Phong Kình rất gấp gáp rồi, dùng vực của mình tạo thành một cái không gian đường kính chừng mấy chục thước, địa phương không có hỏa diễm, chính là phạm vi vực của hắn.

Vực Thiên Vũ cảnh nhất trọng, cũng chỉ là đệ nhất trọng.

“Lần này, người đừng hòng chạy trốn nữa!” Lấy vũ hồn Thiên Vũ cảnh, thúc dục toàn bộ lực lượng vực khiến Long Thần như đặt mình vào trong vũng bùn, hành động bất tiện, đừng nói là chiến đấu, ngay cả di động cũng là vấn đề.

“Vực của ngươi chỉ trình độ này thôi sao?”

Long Thần từ trước đến giờ đều không có đạo lý buông tha người, đánh chết Phong Kình, phải dùng tới Long Hồn biến thân, hắn lúc này thân thể đã được bao trùm bởi lần phiến, trong nháy mắt ngắn ngủi, Long Thần đã biến thành một robot màu đỏ như máu tràn đầy sát cơ.

“Thôn Phệ Huyết Giới!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.