Ngón Tay Những Người Nghệ Sĩ

Chương 10: - Chương 10




Tuy Tần vương đã quá kế Triệu Đạc Trạch cho Yến Thân vương, nhưng vẫn tự xem chính mình là phụ thân của Triệu Đạc Trạch.

- Tần vương vương thúc.

Khương Lộ Dao hành lễ với Tần vương, sai người dẫn Tần vương phi cùng Hoàn Nương tới chổ các vị mệnh phụ.

Khương Lộ Dao toàn thân xuyên đồ tang thanh lệ vô cùng, đôi mắt phiến hồng khiến nàng thêm vài phần nhu nhược thương tiếc.

- A Trạch như thế nào?

- Thế tử gia vẫn luôn quỳ gối trước linh cữu của phụ vương, không chịu đứng dậy.

Khương Lộ Dao nhàn nhạt nói:

- Thái tử điện hạ cũng đã khuyên nhủ thế tử gia, thế tử gia cùng phụ vương cảm tình rất sâu đậm, ai khuyên cũng không được, có lẽ chỉ có hoàng thượng mới có thể làm thế tử gia đứng dậy.

Tần vương ẩn hiện bất mãn, nàng đang nhắc nhở hắn đã quá kế Triệu Đạc Trạch?

Còn nói Triệu Đạc Trạch đã hoàn toàn quên đi thân phụ?

Khương Lộ Dao là cái đinh không mềm không cứng, Tần vương chuyển mục tiêu lên người Triệu Đạc Trạch.

Nếu có thể khiến Triệu Đạc Trạch có vài phần lưu luyến, Tần vương có thể thao túng Yến Thân vương phủ.

Trước kia vì bận tâm Yến Thân vương, có một số chuyện không thể làm, hiện giờ Yến Thân vương đã chết, giúp hắn có điều kiện quan tâm Triệu Đạc Trạch.

Khương Lộ Dao nhìn Tần vương tiếp cận Triệu Đạc Trạch, trong lòng nhịn không được mà cười thầm, Tần vương còn muốn so sánh với Yến Thân vương? Không biết tự lượng sức.

Nàng cũng không lo lắng Triệu Đạc Trạch bị Tần vương dỗ ngọt, huống chi Tần vương còn không giải quyết được chuyện trong phủ, còn muốn nhúng tay vào Yến Thân vương phủ?

Tần vương nên làm rõ ai sẽ được lập làm thế tử mới quan trọng, hiện giờ Hoàn Nương cùng Tần vương phi tranh đấu gay gắt chính là tin tức bát quát nhất kinh thành.

Chỉ là vẻ bề ngoài nhìn không ra các nàng đang tranh đấu, nhìn các nàng sống chung rất hòa hợp.

Khương Lộ Dao bội phục Hoàn Nương, không chỉ chống lại Tần vương phi, còn có biện pháp khiến Triệu Đạc Dật xa cách Tần vương phi.

Hoàn Nương thật sự rất lợi hại, nếu đổi lại là Khương Lộ Dao chưa chắc nàng có thể làm được.

Quả nhiên, Tần vương ở trước mặt Triệu Đạc Trạch vấp phải trắc trở, cũng không biết Triệu Đạc Trạch nói gì đó, Tần vương lại mất khống chế đánh Triệu Đạc Trạch một cái tát.

- Nghịch tử.

- Vương thúc nói sai rồi, người có thể nói ta là nghịch tử đã đi rồi.

Triệu Đạc Trạch nắm chặt cánh tay của Tần vương, âm thanh lạnh lùng:

- Thân là nhi tử ta tuyệt đối không chấp thuận vương thúc vũ nhục phụ vương.

- Ai vũ nhục hoàng trưởng tử của trẫm?

- Bệ hạ.

Mọi người quỳ xuống đất dập đầu với hoàng đế, Triệu Đạc Trạch quỳ xuống đất:

- Bái kiến hoàng tổ phụ.

Tần vương thiếu chút ngã ngồi trên mặt đất, ánh mắt của hoàng đế lạnh băng tràn đầy chán ghét khiến Tần vương sợ hãi vô cùng:

- Bệ hạ.

Hoàng đế giơ tay tán Tần vương hai cái tát:

- Nếu trẫm còn nhìn thấy ngươi đánh hoàng tôn của trẫm, trẫm sẽ phế vương vị của ngươi.

- …

Tần vương hận không thể tìm cái lỗ để chui vào, Yến Thân vương phủ có rất nhiều khách khứa, tụ tập tất cả triều thần, hắn bị hoàng đế giáo huấn, hung hăng giáo huấn, hắn nào còn thể diện?

Hoàng đế cũng không để ý tới Tần vương, đi tới gần linh cữu của Yến Thân vương, rưng rưng nước mắt thắp cho Yến Thân Vương một nén nhang, đưa tiễn hắn về cuối đoạn đường.

- Lão đại, ngươi yên tâm, trẫm bảo đảm sẽ không bạc đãi nhi tử duy nhất của ngươi.

_______________________________________

Tang lễ kết thúc cũng là lúc Yến Thân vương được hạ táng, hoàng thượng cho Triệu Đạc Trạch thừa tước, cũng dò hỏi ý kiến của Triệu Đạc Trạch, muốn ở kinh thành, hay là đến đất phong?

Triệu Đạc Trạch tự hỏi hai ngày, trước mặt văn võ triều thần, hắn nói với hoàng đế:

- Thần nguyện làm theo di mệnh của phụ vương, trở về đất phong ở bắc cương.

Hoàng đế suy nghĩ một lúc lâu, nói:

- Ân chuẩn, toàn gia Yến Thân vương trở về đất phong, ở bắc cương thiết lập Yến Thân vương phủ.

- Tạ chủ long ân.

Toàn gia cùng đi ý nghĩa hoàng đế sẽ không lưu Yến Thân vương thái phi cùng nhi tử của Triệu Đạc Trạch ở lại kinh thành, tiểu hổ còn rất nhỏ, lưu tại kinh thành ai sẽ chiếu cố?

Huống chi hoàng thượng cũng tự tin Yến Thân vương Triệu Đạc Trạch sẽ không mưu phản, hắn vì bảo đảm địa vị của thái tử, phòng tuyến ở kinh thành và các vùng lân cận có rất nhiều thủ hạ.

Tuy Triệu Đạc Trạch ở bắc cương, nhưng muốn lãnh binh phản kinh là chuyện khó như lên trời.

Tướng lĩnh ở đất phong phần lớn là nhân sĩ kinh thành, bọn họ có toàn gia ở kinh thành, thân thích cũng ở kinh thành, sao có thể vì một chút ích lợi liền theo Triệu Đạc Trạch phản công kinh thành?

Huống chi hoàng đế ủy nhiệm quan viên ở bắc cương đều là những người rất trung thành có khả năng, bọn họ cùng Triệu Đạc Trạch đều có ít nhiều thù hận.

Nếu Triệu Đạc Trạch không thành thật, hoàng đế sẽ là người đầu tiên nhận được tin tức.

Chuẩn bị chu toàn, hoàng đế tự mình tiễn đi vị đệ nhất phiên vương Yến Thân vương.

Nữ nhi theo tiểu tế đến đất phong, Khương nhị gia cũng không thể đi theo, hắn ôm tiểu hổ khóc lóc, nhiều lần dặn dò Dao Dao phải cẩn thận, lôi kéo tiểu tế nói tới nói lui không được khi dễ Dao Dao.

Triệu Đạc Trạch vội vàng đáp ứng.

- Dao Dao, nàng muốn gặp ngươi.

- Ai?

- "Tẩu tử" chết bệnh của ta.

Sau khi Tiêu Duệ Hoa hồi kinh, vài ngày sau truyền ra tin tức Khương Lộ Kỳ chết bệnh, từ nay về sau Khương Lộ Dao không nghe ai nói tới tin tức gì về Khương Lộ Kỳ.

Vĩnh Ninh hầu đối với chuyện này cũng hờ hững không quan tâm, Khương Lộ Kỳ chết lặng yên không một tiếng động, không ai chú ý.

- Nàng còn sống?

- Ca ca vẫn không thể xuống tay, hiện giờ nàng ở chùa miếu khổ tu, pháp danh Hối Trần.

Khương Lộ Dao suy nghĩ, nói:

- Nếu ngươi đã nói, ta sẽ đi gặp nàng.

Trên đường rời khỏi kinh thành, Yến Thân vương phi đi tới Thanh Tu Tự, tuy hành trang đơn giản, nhưng Thân vương phi giá lâm vẫn có hiệu quả rất chấn động, đặc biệt là Thanh Tu Tự vốn chỉ là một am ni cô vô danh.

Khương Lộ Kỳ đầu tóc đã cạo, toàn thân xuyên tăng y, trên đầu đội mũ ni cô.

Sau khi nhìn thấy Khương Lộ Dao, ánh mắt có chút mờ đi, kiếp này Khương Lộ Dao càng thêm phú quý, thậm chí còn loá mắt hơn kiếp trước.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Khương Lộ Dao sai hạ nhân lui ra ngoài, hỏi Khương Lộ Kỳ:

- Ngươi nhờ tẩu tử đưa tin cho ta, chắc không phải chỉ muốn ngây ngốc nhìn ta.

- Vì sao? Vì sao hắn lại làm Yến Thân vương? Còn về bắc cương? Hắn rõ ràng là súc sinh không bằng heo chó, tàn nhẫn vô tình, phong lưu háo sắc…sao ngươi làm được?

Đây là chuyện mà Khương Lộ Kỳ không thể tiếp thu, sao Triệu Đạc Trạch có thể công thành danh toại?

- Là ngươi nhìn không thấy ưu điểm của hắn mà thôi. Câu đầu tiên trong Tam Tự Kinh, nhân chi sơ, tính bản thiện. Vì trải qua thơ ấu quá đau khổ, trong đầu bị cừu hận tràn ngập, vương gia có chút cực đoan, âm ngoan, nhưng vương gia cũng có rất nhiều sở trường, ngươi không thấy được, bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để trợ giúp vương gia.

- … Ngươi thấy được? Ngươi giúp hắn?

- Cẩn thận quan sát vẫn có thể nhìn ra, trước kia ta từng nói, ngươi không biết sống, không biết tình cảm phu thê khi ở chung, cho nên ngươi rơi xuống ngày hôm nay, ta không hề cảm thấy đồng tình với ngươi. Thật ra ngươi cũng rất may mắn, gặp phải Tiêu Duệ Hoa, nếu đổi lại là người khác, ngươi làm những chuyện như vậy, có thể còn mạng sao? Ta không biết vì sao ngươi luôn luôn chấp nhất, những chuyện đó ta không hiểu, sao ngươi cứ chấp nhất vương gia là súc sinh...Nhưng ta biết, ngươi chưa bao giờ hiểu Tiêu đại nhân, cùng không vì hắn mà suy nghĩ.

Khương Lộ Kỳ tuyệt vọng nhắm mắt, lẩm bẩm nói:

- Nhân chi sơ, tính bản thiện, nhân chi sơ, tính bản thiện, ha ha, thì ra là ta mắt mù không nhìn thấy hào quang của hắn...

Khương Lộ Dao thấy không còn lý do gì để ở lại đây, nên nói, nàng đã nói, Khương Lộ Kỳ muốn nghĩ như thế nào, nàng cũng không muốn biết.

Ở ngoài cửa Thanh Tu Tự, Yến Thân vương ôm thế tử tới đón vương phi, Khương Lộ Kỳ nhìn thấy, phu thê bọn họ nắm tay xuống núi, Triệu Đạc Trạch thân xuyên mãng bào Thân vương vĩ ngạn bất phàm, khuôn mặt lãnh ngạnh nhìn Khương Lộ Dao lại lộ ra sủng nịch cùng ôn nhu.

Điều này tương tự Tiêu Duệ Hoa ở kiếp trước?

Quốc cữu Tiêu Duệ Hoa đối xử tàn nhẫn vô tình với đối thủ, nhưng lúc đối mặt với ái thê, luôn săn sóc, ôn nhu.

Tiêu Duệ Hoa cùng Triệu Đạc Trạch tính tình khác nhau, nhưng Khương Lộ Dao đều có được sự thật lòng của bọn họ, Khương Lộ Kỳ cười khổ.

- Có lẽ ta thật sự không biết sống.

Lúc này nàng không còn oán hận Khương Lộ Dao, ở trong nghịch cảnh, Khương Lộ Dao vẫn có thể cùng Triệu Đạc Trạch đi ra, ngược lại còn đạt được phú quý, Khương Lộ Kỳ biết nàng làm không được, kiếp trước nàng còn không thắng được Tần vương phi.

- Nghe nói, hoàng thượng đã hạ chỉ, lập đích tử Triệu Đạc Dật làm Tần vương thế tử.

- Các ngươi nghe nói sao? Chuyện Tần vương phủ hoán tử? Yến Thân vương điện hạ hiện giờ trước kia cứ nghĩ là đích tử, nhưng thật ra hắn là thứ tử, bị Tần vương đích phi đổi thân phận, từ khi biết chuyện hoán tử, tiên Yến Thân vương không có nhi tử kế thừa, vì tiên Yến Thân vương thương hại hắn, mới quá kế hắn làm nhi tử nối dòng.

- Không phải thương hại, ngươi không nghe nói phụ tử bọn họ cảm tình rất sâu sao?

- Lúc ở tang lễ của tiên Yến Thân vương, Yến Thân vương chảy ra huyết lệ, ai không nói Yến Thân vương là hiếu tử?

- Hiện giờ người hối hận nhất chính là Tần vương, hắn luôn coi khinh Yến Thân vương, nghe nói vì hoàng thượng hạ chỉ lập thế tử, Tần vương phủ náo loạn rất náo nhiệt, Tần vương phi thiếu chút nữa…Ném cái bàn.

Bên tai Khương Lộ Kỳ tràn ngập lời nghị luận bên dưới chân núi, chậm rãi suy nghĩ, Tần vương phi bại, không chỉ bại vì Khương Lộ Dao, còn bại vì Hoàn Nương.

Thì ra, vận mệnh của Triệu Đạc Dật cũng không phải không thể thay đổi.

Thì ra, Tần vương phi cũng sẽ bị đánh bại.

Đáng tiếc, người đánh bại Tần vương phi người không phải là Khương Lộ Kỳ.

_____________________________________

- Dao Dao, nơi này là bắc cương, là đất phong của chúng ta, cũng là căn cơ để chúng ta quật khởi.

Triệu Đạc Trạch cùng Khương Lộ Dao ngồi chung một con ngựa, Khương Lộ Dao ngồi phía trước, Triệu Đạc Trạch ôm eo nàng, hai người nhìn chăm chú tình cảnh trống trải phía trước.

Hắn giơ lên roi ngựa rất có khí thế chỉ điểm giang sơn:

- Mùa thu năm nay, ta sẽ cùng Man tộc đại chiến một trận, đoạt lại quyền khống chế bắc cương, chỉ cần có ta ở đây, đừng ai mơ tưởng xâm nhập đất phong của chúng ta như chổ không người.

- Năm nay phải đánh sao?

- Ừ.

Triệu Đạc Trạch gật đầu, nhịn xuống sự hiếu chiến sôi trào:

- Lúc lão Tần vương còn sống, Man tộc không dám tiến binh, Dao Dao, trước mắt nàng là mảnh đất trống trải, nhưng vùi lấp rất nhiều thi cốt.

- Nếu ngươi tự tin, đánh đi.

Khương Lộ Dao quay đầu lại cười nói:

- Ta tin tưởng A Trạch có thể dùng một trận chiến trấn kinh thiên hạ, lãnh binh tác chiến rất hấp dẫn người, có thể sẽ khiến nhiều người ái mộ.

- Không có nàng, sẽ không có ta ngày hôm nay.

Triệu Đạc Trạch hôn Khương Lộ Dao:

- Dao Dao, có thể thú được nàng, là điều may mắn nhất trong cuộc đời này.

- Có thể gả cho A Trạch, là vinh hạnh của ta, cho nên chúng ta là trời sinh một đôi.

Mùa thu năm đó Yến Thân vương đánh đuổi Man tộc.

Lúc nguy cơ, Yến Thân vương lãnh binh chống lại Man tộc, mai phục tuyến đường, đánh nát chủ lực của Man tộc, truy địch hơn tám trăm dặm, uy danh rung trời.

Đây cũng chiến quả to lớn sau khi tam đại danh soái tác chiến với Man tộc,  Yến Thân vương uy danh truyền khắp thiên hạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.