Ngốc Vì Yêu Em!

Chương 1: Cấp bậc đặt ra




Những năm chín mươi, máy quay phim ở Hoa Hạ vẫn tuyệt đối thuộc về xa xỉ phẩm, chỉ có rất ít người có thể có được, tuyệt đại đa số người dân vẫn còn rất xa lạ với nó. Dùng máy quay phim làm camera, hành động này của Phương Minh Viễn cũng là bất đắc dĩ, trong kiếp trước trong siêu thị to nhỏ tùy ý có thể thấy được thiết bị giám sát, vào lúc này vẫn là sản phẩm giá cao, cho mỗi siêu thị bố trí một bộ đừng nói mình nhìn không vừa mắt, chỉ sợ cho dù ngân hàng và chính phủ cũng nhìn không vừa mắt, chỗ bọn họ cũng không có xa xỉ đến mức trang bị thiết bị nguyên bộ như vậy.

Nhưng điều này cũng không gây trở ngại Phương Minh Viễn tạm thời tính dùng máy quay phim giám sát trên quầy thịt tươi, trên quầy thịt tươi của mỗi một siêu thị đều bí mật bố trí bốn chiếc máy quay phim, mặc dù thay băng từ, lẫy mở xem ra rất phiền toái nhưng tác dụng uy hiếp cũng cực kỳ rõ rệt. Khi người bán hàng gỡ máy quay phim từ trên xuống, mọi người vây xem đã hoàn toàn hiểu rõ đúng sai của chuyện này, hơn nữa theo thời gian trôi qua, tin tức của mọi người cũng truyền càng ngày càng xa.

- Hiện giờ mọi người đều nói, trong siêu thị Carrefour khắp nơi đều trang bị thiết bị giám sát chính là vì nhắm vào những người ăn cắp, mấy ngày gần đây hiện tượng thương phẩm thiết bị của siêu thị giảm mạnh chỉ còn một phần tư trước đây.

Lâm Liên vừa nói vừa mỉm cười. Chiêu thức ấy của Phương Minh Viễn không ngờ có thể dẫn tới tác dụng như vậy thật sự là ngoài ý liệu của mọi người. Từ khi siêu thị Carrefour khai trương đến nay, thương phẩm thiết bị của siêu thị bị mất vẫn là vấn đề làm cho người ta vò đầu bứt tai, mặc dù nhân viên công tác của siêu thị, còn có bảo vệ tăng mạnh độ tuần tra, nhưng hiệu quả cũng không có. Ai cũng không ngờ tới, sau khi trải qua chuyện này hiện tượng mất thương phẩm thiết bị trong siêu thị giảm xuống trên diện rộng. Phương Minh Viễn bất đắc dĩ nhún nhún vai, đây mới là vô tâm trồng liễu liễu thành ấm (bóng mát), bố trí máy quay phim trên quầy thịt tươi chẳng qua chỉ là hành động bất đắc dĩ, không nghĩ tới cuối cùng lại thu hoạch thêm một việc bất ngờ.

- Tuy nhiên siêu thị Carrefour mấy ngày nay, bởi vì bán ra lượng lớn thịt tươi, mỗi ngày đều là nhập không đủ xuất, tồn kho đã có chút eo hẹp. Có hai lò mổ, bởi vì đưa tới thịt lợn trong đó có lẫn thịt chích nước mà bị hủy bỏ tư cách cung cấp hàng, trong đó bao gồm lò mổ quốc doanh thứ tư của Phụng Nguyên, dẫn tới chấn động không nhỏ, ở trong thành phố có không ít người đến nói giúp.

Lâm Liên có chút nhìn không rõ chỗ dụng ý của Phương Minh Viễn. Cô xem ra, Phương Minh Viễn bỏ việc mua bán ở Liên Xô, giao lại lượng lớn công tác cho Asohon Kagetsu, chính mình vội vội vàng vàng chạy về Phụng Nguyên chỉ là vì “tuyên chiến” với thịt chích nước, thật sự là có chút ham nhỏ bỏ lớn. Loại chuyện này, giao lại cho phó tổng của công ty cũng đã đủ hoàn thành rồi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại Lâm Liên vẫn cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành nhiệm vụ của Phương Minh Viễn đưa ra.

- Chuyện này không có đường thương lượng, bất kể lò mổ nào nếu bị hủy bỏ tư cách cung cấp hàng, như vậy trong vòng nửa năm không được mua hàng của bọn họ. Hơn nữa, nhất định phải cảnh cáo những lò mổ khác, một khi phát hiện có thịt chích nước, xuất hiện một nhà thủ tiêu một nhà, tôi thà rằng đến lúc đó trên quầy thịt tươi của siêu thị Carrefour không có thịt bán cũng tuyệt đối không cho phép có thịt chích nước tiến vào quầy.

Phương Minh Viễn không chút chần chừ nói.

Không ai hiểu rõ hơn Phương Minh Viễn, thịt chích nước này vốn chỉ là vấn đề nhỏ bé không đáng kể trong mắt mọi người trong tương lai sẽ biến thành dạng tật xấu gì. Hoa Hạ khắp nơi đều là thịt chích nước, đây cũng không phải truyền thông đang nói ngoa, thịt chích nước liền giống như cán bộ tham nhũng, trở thành quy tắc ngầm không thể tránh được của xã hội Hoa Hạ, muốn mua thịt không chích nước, hoặc là trả giá cao trực tiếp tới lò mổ, hoặc là ngươi quyền cao chức trọng, có con đường riêng của quốc gia cung ứng thịt cho ngươi ăn, mà người dân lấy đơn vị tỷ để tính lại căn bản không có lựa chọn.

Hơn nữa giống như lời nói của Bệ Hưng Võ, đây không chỉ là đang kiếm tiền, càng quan trọng hơn là nó còn đang hại tính mạng, có thể nói là di hại vô cùng. Cả nước cấm thịt chích nước, Phương Minh Viễn không có năng lực đó nhưng hắn tuyệt đối không cho phép thịt chích nước thông qua siêu thị của mình chảy vào thị trường.

Theo truyền thông, đài truyền hình của thành phố Phụng Nguyên đều đưa tin, người dân thành phố Phụng Nguyên biết được tin tức càng ngày càng nhiều, hơn nữa mọi người cũng tin tưởng siêu thị Carrefour lần này là làm thật. Hơn nữa dưới sự cố ý thúc đẩy của Phương Minh Viễn, tính nguy hại của thịt chích nước mang đến, còn có phương pháp kiểm tra đơn giản rõ ràng cũng càng ngày càng được nhiều người biết đến. Hơn nữa giá thịt tươi trong siêu thị Carrefour cũng tương đương giá thịt chích nước ngoài thị trường nên càng ngày càng có nhiều người lựa chọn đến siêu thị Carrefour mua thịt. Cứ như vậy, những siêu thị nhỏ này cùng với các cá thể bán thịt trong thị trường, kinh doanh đã bắt đầu bị ảnh hưởng rõ ràng. Cứ như vậy, ngay cả kinh doanh của những lò mổ của thành phố Phụng Nguyên cũng bị ảnh hưởng, vốn thịt lợn cung không đủ cầu lại thành hàng ế.

- Cái siêu thị Carrefour thối tha này, sao lại chú ý đến thịt chích nước quá làm gì, tụi nó lại thiếu chút tiền ít ỏi kia sao!

Tả Ái Quân hùng hùng hổ hổ đi ra phòng làm việc. Tả Ái Quân là chủ nhiệm lò mổ quốc doanh số bốn của Phụng Nguyên, tên cũng như tính tình, nhờ thời thế nâng đỡ. Cha của Tả Ái Quân xuất thân đồ tể, sau lại vào lò mổ quốc doanh làm cả đời. Tả Ái Quân nhận nối nghiệp cha cũng làm ở lò mổ cả đời, chẳng qua gã mạnh hơn so với cha, hiện giờ dù sao cũng coi như là cán bộ không lớn không nhỏ, trong tay quản lý mấy chục người.

Tả Ái Quân mấy ngày nay rất buồn bực, lò mổ quốc doanh thứ tư là một trong mấy lò mổ quy mô lớn nhất trong thành phố Phụng Nguyên, vốn cũng là một nhà cung cấp thịt tươi chủ yếu của siêu thị Carrefour, bảy siêu thị Carrefour trong thành phố Phụng Nguyên có gần một nửa thịt là do lò mổ quốc doanh thứ tư cung cấp. Thời điểm đó, cuộc sống của Tả Ái Quân thật là rất dễ chịu, gần như là tiền mặt giống như nước chảy đến. Nhưng lòng người luôn không biết đủ, mặc dù siêu thị Carrefour tăng giá mua vào, nhưng tăng thêm năm phần trăm làm sao có thể kiếm tiền nhanh hơn biến tiền nước bán thành tiền thịt?

Cho nên Tả Ái Quân cũng chỉ nghiêm lệnh cho nhân viên không được chích nước vào trong thịt trong mấy ngày sau khi siêu thị Carrefour thông báo xuống, sau đó không quá một tuần gã đã từ bỏ. Trong ý nghĩ của gã, siêu thị Carrefour chẳng qua là nương theo việc này để mở rộng danh tiếng của siêu thị trong thành phố, cũng chỉ duy trì mấy ngày mà thôi. Ai nghĩ tới, một đám hơn năm mươi con heo đầu tiên đã bị trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng của siêu thị Carrefour giữ lại toàn bộ, chẳng những heo hơi bị trả về, còn hủy bỏ tư cách cung cấp thịt tươi cho siêu thị Carrefour. Lần này làm cho Tả Ái Quân đầu óc choáng váng, phải biết rằng siêu thị Carrefour chính là khách hàng lớn nhất của lò mổ quốc doanh thứ bốn bọn họ, mỗi ngày đều mua ít nhất một tấn thịt tươi từ chỗ bọn họ, lần này không mua mỗi ngày ít nhất phải tổn thất mấy chục ngàn tệ.

Tả Ái Quân lúc này mới biết lợi hại, lại nhờ người đứng giữa hòa giải, lại mời người phụ trách bộ phận mua hàng của siêu thị Carrefour ăn cơm, nhưng toàn bộ đều không có tác dụng. Siêu thị Carrefour về phương diện này chỉ là một câu, bất kể căn cứ pháp luật của Hoa Hạ, hay là căn cứ vào hợp đồng của siêu thị Carrefour và lò mổ số bốn, còn có thông báo của người ta mấy ngày trước chính thức đưa ra, bên Tả Ái Quân đã trái hợp đồng, cho nên hủy tư cách cung cấp hàng của bọn họ là hợp lý hợp pháp. Tả Ái Quân nếu như không phục, có thể đề đơn lên tòa án Phụng Nguyên.

Tả Ái Quân vẫn không cam lòng, phải biết rằng có thể trở thành nhà cung cấp thịt tươi cho siêu thị Carrefour, ở trong thành phố Phụng Nguyên chính là đại biểu cho một loại vinh quang, nó giống như những món ăn nhẹ nổi tiếng, có liên quan đến các danh nhân lịch sử vậy. Việc đẩy mạnh tiêu thụ bên ngoài có thể nói: “Nghe nói qua siêu thị Carrefour chưa? Chính là siêu thị mà ngay cả nước Mỹ và nước Pháp đều muốn thu mua kia, thịt tươi của bọn họ chính là do lò mổ chúng tôi phụ trách cung ứng”, càng có thể diện hơn.

Hơn nữa dựa vào điểm này, lò mổ số bốn cũng kiếm được không ít hợp đồng mua thịt của không ít căn tin xí nghiệp, mặc dù nói, số lượng của mỗi nhà này không thể so với siêu thị Carrefour, nhưng gộp lại cũng là một số lượng tương đối khả quan. Hiện giờ đã không có tấm biển vàng này, ngày sau nhân viên tiêu thụ muốn mở rộng tiêu thụ càng thêm khó khăn.

Chẳng qua so sánh với điều này, Tả Ái Quân càng lo lắng chính là phản ứng dây chuyền, thành phố Phụng Nguyên có mấy trăm lò mổ, mặc dù phần lớn là của quốc doanh và tập thể, nhưng cũng đã xuất hiện xí nghiệp tư nhân, đối với khách hàng lớn như siêu thị Carrefour, người muốn vào không chỉ là một nửa. Ai chẳng biết, bộ phận mua hàng của siêu thị Carrefour ít phiền toái, cửa vào nhỏ, lò mổ như bọn họ mỗi tuần đều có thể thanh toán một lần. Mà rất nhiều đơn vị, xí nghiệp chẳng những thanh toán chậm, thường thường nửa tháng một tháng mới thanh toán một lần, mỗi lần thanh toán đều phải cho các lãnh đạo chỗ tốt, cứ như vậy mà thêm lắm chuyện phiền phức nữa.

Nếu như để bọn họ biết, mình bị siêu thị Carrefour hủy bỏ tư cách cung ứng thịt tươi, có thể... Tả Ái Quân không dám nghĩ tiếp nữa.

Đừng nhìn hiện tại Tả Ái Quân mạnh miệng hùng hùng hổ hổ, kỳ thực trong lòng đều muốn hối hận chết rồi, mình làm sao trong lúc nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, nếu siêu thị Carrefour chỉ là muốn hư danh, vậy giá thu mua tăng lên năm phần trăm kia đã sớm giảm xuống. Hiện giờ tốt rồi, người ta đã chiếu cố tới tổn thất của lò mổ, mà mình còn không nhìn lệnh cấm của người ta, đưa thịt chích nước cho siêu thị, đây chính là kết quả của việc chú nhẫn nhưng thím không thể nhẫn. Vì điều này, không ít lãnh đạo trong thành phố mắng gã, điều này không phải tầm nhìn hạn hẹp sao? Nhất mực muốn hướng vào họng súng, không thu thập ngươi thì thu thập ai.

Tả Ái Quân từ trong túi lấy ra gói thuốc khỉ lông vàng, đốt lên một điếu, buồn bực ngồi trước cửa hút thuốc. Cũng có nhiều cách, nhưng có thể đánh thông hay không cũng khó nói.

Từ cửa lớn của lò mổ tiến vào một chiếc xe jeep, Tả Ái Quân chỉ lo suy nghĩ cũng không chú ý tới.

- Chủ nhiệm Tả, Chủ nhiệm Tả.

Tả Ái Quân vừa ngẩng đầu, lúc này mới nhìn thấy từ trong xe jeep thò ra một cái đầu tròn tròn, nhận ra đây không phải chủ nhiệm của lò mổ quốc doanh số một, Tề Viễn Hoa sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.