Ngốc Tướng

Chương 23: 23: Vong Linh Trong Sương Mù




Từ hồi chuyển về nhà trọ mới, Toàn cảm thấy rất mệt mỏi. Bố mẹ gọi điện hỏi thăm cậu cũng không buồn nhấc máy. Về đến phòng trọ Toàn nằm lăn ra ngủ, mặc kệ mọi thứ. Những giấc ngủ không sâu nhưng li bì chiếm gần hết thời gian một ngày của Toàn. 3h sáng đêm nào Toàn cũng đột ngột mở mắt trong bóng đêm, người đau nhức, dù có cố ngủ đi nữa thì cũng 5h sáng đã tỉnh. Thấy người ngợm mệt mỏi, Toàn bèn chạy thể dục quanh khu trọ.

Có lần, Toàn nói chuyện với cô bạn thân dưới Hà Nội. Toàn khoe mới thuê được căn phòng trọ vừa rẻ vừa sạch sẽ, chụp ảnh cho Nga xem ngay. Nga- cô bạn thân từ thởi cấp 3 của Toàn bất giác cau mày: "Mày này, tao thấy phòng trọ này quen quen thế nào ấy? Chỉ là cảm giác của tao thôi. Nhưng mà t nghĩ mày nên bịt bớt cửa sổ vào đi ý, phòng gì mà nhiều cửa sổ thế?". Nghe Nga nói, Toàn cũng thấy lạ. một phòng trọ bé bé, có những tận 3 cái cửa sổ và một lỗ thông gió. Đôi lúc về phòng, Toàn cũng cảm thấy mất đi chút riêng tư, cảm giác như từ một trong những chiếc cửa sổ đó có ai đang nhòm vào chăm chú nhìn mình. Toàn phản bác: " Bịt vào thì bí lắm, tối t ngủ cũng đóng cửa chớp vào mà!". Nga bật cười: " Mà lạ thật ý, cái lỗ thông gió kia kìa, nó phải quay ra chỗ thoáng chứ, sao lại quay vào tường thế kia". Bên cạnh phòng của Toàn là một tòa nhà riêng khác. Chiếc lỗ thông gió thiết kế thế nào mà lại quay mặt vào trong bức tường đó, đúng là chẳng hiểu thông gió được cái gì không.

Tâm trạng Toàn ngàycàng nặng nề, cứ 3 giờ sáng lại tỉnh giấc, đến lớp Toàn cũng không buồn tiếpchuyện ai. Toàn kể chuyện với mẹ, bà nói: " Chắc đất dữ không hợp rồi con ạ,con xem xét thế nào chuyển đi đi". Nhưng Toàn đã trả tiền thuê 3 tháng rồi, ítnhất cũng phải hai tháng nữa mới chuyển đi được. Gần đây, Toàn luôn nằm mơ mộtgiấc mơ: đêm đêm có một người đàn ông, đội chiếc mũ bảo hộ che kín mặt, hơi thởnặng nhọc, cầm chiếc bay quét qua quét lại người Toàn rồi chốc lát lại vỗ vỗ,như động tác của một người đang trét xi măng. Toàn khó chịu và đau đớn nhưngkhông thế cử động được, Cứ thế, người đàn ông quét lên gần đầu của Toàn rồi gísát mặt lại: "Không...thở...được...hizzzzzz...không...thở..." Rồi dùng hai tay bóp chặt mũiToàn. Toàn giãy giụa rồi giật mình choàng tỉnh. Lúc ấy cũng là ba giờ sáng.Ngày nào cũng như vậy khiến Toàn căng thẳng cực độ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.