Ngốc Tử

Chương 42




Mộ Biến nghe Bành Hiểu Lộ nói đến “Vị lai chi nhận”, cô ta liền hỏi: 

- Vị lai chi nhận? Rút cuộc là kế hoạch gì?

Bành Hiểu Lộ trước đây đã từng nói với Mộ Biến, chuyện về “Vị lai chi nhận” cô ta sẽ không nói. Bành Hiểu Lộ nói sang chuyện khác: 

- Mộ Biến, tôi chỉ là nói với cô, chúng ta ở Bắc Kinh đã từng gặp nhau.

Từ lời nói của Bành Hiểu Lộ, Diệp Lăng Phi biết Bành Hiểu Lộ không muốn nói nhiều đến chuyện “Vị lai chi nhận”, hắn vội vàng nói sang chuyện khác: 

- Ừm, Mộ Biến, bây giờ cô cứ tập trung dưỡng thương, những chuyện khác không cần quan tâm, như thế không tốt cho vết thương.

Mộ Biến nhìn Bành Hiểu Lộ, lại liếc nhìn Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu. Mặc dù Mộ Biến không hỏi thêm gì nhưng cô ta vẫn thầm nghĩ rút cuộc “Vị lai chi nhận” là kế hoạch gì.

Bành Hiểu Lộ đến bệnh viện vốn không phải vì Mộ Biến, cô ta đến tìm Diệp Lăng Phi. Ở bên giường bệnh của Mộ Biến, nói vài câu xã giao xong, Bành Hiểu Lộ ngầm kéo áo Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi biết dụng ý của Bành Hiểu Lộ, trước đó hắn đã đồng ý với Bành Hiểu Lộ thế nên Diệp Lăng Phi nói với Mộ Biến đang nằm trên giường bệnh nói: 

- Mộ Biến, tôi còn có việc cần giải quyết, những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm vẫn bị giam ở Vọng Hải, tôi cần qua đó thẩm vấn một chút, nếu cô có chuyện gì cần tìm tôi thì gọi điện cho tôi nhé, điện thoại của tôi hai mươi tư giờ đều mở máy.

Mộ Biến nghe Diệp Lăng Phi nói phải đi có phần không đành, cô ta nằm trên giường bệnh muốn có người nói chuyện phiếm, không dễ gì Diệp Lăng Phi đến nói chuyện với cô ta, nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi chỉ ngồi có một lúc đã phải đi rồi. Nhưng Mộ Biến biết rõ, bản thân cô ta không phải là người gì của Diệp Lăng Phi cả, cơ bản không có tư cách bảo Diệp Lăng Phi ở lại. Mộ Biến gật đầu cười nói: 

- Ừ, Diệp Lăng Phi, cảm ơn anh đã đến thăm tôi.

- Không có gì. 

Diệp Lăng Phi xua tay nói với Mộ Biến rồi quay người đi, Bành Hiểu Lộ chào Mộ Biến rồi chạy theo Diệp Lăng Phi. Mộ Biến nhìn Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ cùng rời khỏi phòng bệnh, cô ta khẽ thở dài, nguyên nhân có lẽ chỉ có cô ta hiểu rõ nhất.

Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ rời khỏi phòng bệnh, ở hành lang bệnh viện Bành Hiểu Lộ nói với Diệp Lăng Phi: 

- Diệp Lăng Phi, rút cuộc anh và Mộ Biến có quan hệ gì với nhau?

“Bạn bè” Khi Diệp Lăng Phi nói, khẩu khí của hắn tỏ ra không đặc biệt khẳng định. Nói cách khác kỳ thực trong lòng Diệp Lăng Phi hắn cũng không dám khẳng định, rút cuộc giữa hắn và Mộ Biến rút cuộc là quan hệ gì. Bành Hiểu Lộ nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy xong, cô ta bĩu môi tỏ vẻ không tin những lời Diệp Lăng Phi nói.

- Sao vậy, lẽ nào có gì không đúng sao?

Diệp Lăng Phi thấy Bành Hiểu Lộ bĩu môi với hắn, từ phản ứng của Bành Hiểu Lộ rõ ràng cho thấy Bành Hiểu Lộ không hề tin câu nói đó của Diệp Lăng Phi. Nếu không Bành Hiểu Lộ cũng không bĩu môi với Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vừa hỏi như vậy bèn nghe thấy Bành Hiểu Lộ nói: 

- Không có gì, chỉ là tôi rất hiếu kỳ, từ khi nào anh nói chuyện lại trở nên khiêm tốn như vậy, giữa anh và Mộ Biến rõ ràng có những chuyện không thể nói được với người khác, anh còn nói hai người chỉ là bạn bè, Diệp Lăng Phi, lẽ nào lúc đó anh cho thật sự cho tôi là kẻ ngốc hay sao? Lẽ nào anh cho rằng đến chuyện này tôi cũng không hiểu rõ sao?

Qua lời nói của Bành Hiểu Lộ cho thấy Bành Hiểu Lộ vẫn còn cánh cánh trong lòng chuyện bạn nãy nếu không cũng không nói như vậy. Diệp Lăng Phi nhớ đến chuyện ban nãy hắn và Mộ Biến gây lộn trong phòng bệnh quả thật giống với những gì Bành Hiểu Lộ nói, bất kỳ ai nhìn thấy cảnh tượng đó xong đều đều sẽ nghĩ ngờ giữa Diệp Lăng Phi và Mộ Biến có những bí mật không thể nói cho người khác. Nếu chỉ lấy bạn bè để hình dung quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và Mộ Biến, ít nhất không thể khiến Bành Hiểu Lộ tin được.

Diệp Lăng Phi muốn giải thích một chút với Bành Hiểu Lộ, nhưng khi hắn nhìn thấy thái độ của Bành Hiểu Lộ, Diệp Lăng Phi bèn thay đổi dự định của hắn. Diệp Lăng Phi thấy, lúc này cho dù hắn có tài ăn nói gỏi đến đâu cũng không có cách nào giải thích rõ ràng được. Cần biết Bành Hiểu Lộ lúc này chắc chắn rằng giữa Diệp Lăng Phi và Mộ Biến có những bí mật không thể nói với người khác, trước tình hình này bất kỳ nỗ lực nào của Diệp Lăng Phi đều là vô ích.

Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây, hắn không những không giải thích mà ngược lại đưa tay phải ra ôm eo Bành Hiểu Lộ đi trong hành lang bệnh viện, bàn tay hắn trực tiếp để lên cái mông căng mẩy nằm trong chiếc quần dài của Bành Hiểu Lộ, hai ngón tay hắn hơi véo nhẹ vào cái mông căng mẩy đã khiến Bành Hiểu Lộ không chịu nổi rồi. Nếu Diệp Lăng Phi làm vậy ở chỗ không có người thì đã đành, đằng này Diệp Lăng Phi lại làm như vậy trong hành lang bệnh viện, Bành Hiểu Lộ không chịu được định cảnh cáo Diệp Lăng Phi một trận những cũng lúc nghĩ vậy thì lại cảm thấy hai má nóng lên, Diệp Lăng Phi không quan tâm người khác nhìn thế nào, thì cô ta có gì mà phải lo chứ. Bành Hiểu Lộ thấy dường như người cần phải lo lắng là Diệp Lăng Phi chứ không phải cô ta, bây giờ cô ta vẫn còn độc thân, chưa kết hôn, còn bạn trai thì cũng không được coi là có, lần trước mẹ cô ta có dẫn người của Tưởng gia đến giới thiệu với cô ta nhưng bị Bành Hiểu Lộ dùng cách đó đuổi quay về, cũng không có tin tức gì nữa, bây giờ Bành Hiểu Lộ là một phụ nữ hoàn toàn độc thân theo đúng nghĩa, còn Diệp Lăng Phi thì khác là một người đàn ông đã có gia đình.

Bành Hiểu Lộ nghĩ đến đây trong lòng thấy xấu hổ. Cô ta không những không nói lên lời mà còn dựa người vào lòng Diệp Lăng Phi để người khác thấy hai bon họ yêu nhau thắm thiết.

Diệp Lăng Phi ôm Bành Hiểu Lộ đi ra khỏi bệnh viện, hôm nay người đến bệnh viện khám bệnh rất đông. Gần đây tời tiết bất thường khiến nhiểu người bị ốm. Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đi tới trước xe ở cổng bệnh viện, Diệp Lăng Phi buông tay ôm Bành Hiểu Lộ nói: 

- Hiểu Lộ, em định đi đâu?

Bành Hiểu Lộ nghe Diệp Lăng Phi hỏi vậy, cô ta chớp chớp mắt nhìn Diệp Lăng Phi hỏi lại: 

- Lẽ nào không phải nên hỏi anh sao?

Diệp Lăng Phi cười hắn hiểu ý của Bành Hiểu Lộ. Xem ra hôm nay Bành Hiểu Lộ định nhường để hắn làm chủ, cô ta sẽ đi cùng hắn. Đối với những chuyện lãng mạn Diệp Lăng Phi thực sự cũng không giỏi lắm, hồi trước khi hắn và Bạch Tình Đình ở bên nhau cũng không có gì lãng mạn, cho đến bây giờ Bạch Tình Đình rút cuộc cảm thấy hắn có gì lãng mạn. Diệp Lăng Phi cũng đã từng hỏi Bạch Tình Đình về chuyện này nhưng Bạch Tình Đình chỉ chớp mắt nói: 

- Lãng mạn thực ra rất đơn giản chỉ cần trong lòng em biết là đủ rồi.

Chính vì thế Diệp Lăng Phi cuối cùng vẫn không có được thông tin liên quan nào từ phía Bạch Tình Đình. Buổi sáng hôm nay khi Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Bành Hiểu Lộ đó chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi chứ không hề có ý gì khác. Nhưng không ngờ Bành Hiểu Lộ lại cho là thật, lúc này để Diệp Lăng Phi quyết định. Đối với phụ nữ ngoài dạo phố, mua sắm, xem phim Diệp Lăng Phi không nghĩ được nơi nào khác, nhưng những nơi đó lại quá tầm thường Diệp Lăng Phi lại không muốn đi.

Trong lúc Diệp Lăng Phi cúi đầu cau mày suy nghĩ nên đi đâu thì Bành Hiểu Lộ nói:

- Diệp Lăng Phi, em biết ngay là anh không biết nên đi đâu. Được rồi, em cũng không làm khó anh nữa, bây giờ mới hơn mười sáng, nếu chúng ta đi đến đồn công an vẫn có thể tranh thủ thời gian hỏi những tin lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm vài câu, lẽ nào anh không muốn nhanh chóng giải quyết chuyện ở thành phố Vọng Hải sao?

Diệp Lăng Phi nghe thấy Bành Hiểu Lộ nói vậy xong, hắn gật đầu nói: 

- Hiểu Lộ, anh đúng là muốn đến cục công an gặp mấy những tên lính đánh thuê kia nhưng bây giờ anh đổi ý rồi, Hiểu Lộ, anh quyết định đưa em đến một nơi, ừm trước khi đến đó anh sẽ không nói với em đâu. 

Diệp Lăng Phi nói rồi mở cửa xe.

- Lên xe đi hy vọng là có thể đến đó trước buổi trưa.

Bành Hiểu Lộ vẫn còn chưa kịp hiểu rút cuộc Diệp Lăng Phi muốn làm gì nhưng. Nhưng thấy Diệp Lăng Phi lên xe, Bành Hiểu Lộ cũng mở cửa xe của cô ta, ngồi vào xe. Bành Hiểu Lộ đi theo sau xe của Diệp Lăng Phi đi ra khỏi nội thành. Bành Hiểu Lộ nhận ra đây là hướng đi Long Sơn. Bành Hiểu Lộ vốn đã từng đến Long Sơn một lần, lần đó Bành Hiểu Lộ ở Long Sơn đã thấy được thực lực của tổ chức hỏa quân Lang Nha, Diệp Lăng Phi giao một ít vũ khí cho lực lượng quân đội ở đây, Bành Hiểu Lộ lần đầu tiên biết được bên trong dãy núi lớn ở Long Sơn lại ẩn chứa cơ sở của Lang Nha. Từ sau khi Long Sơn quy hoạch thành khu vực quân sự, Bành Hiểu Lộ không đến đây nữa, cô ta chỉ biết Diệp Lăng Phi đang gióng trống khua chiêng xây dung ở chân núi Long Sơn, rút cuộc Diệp Lăng Phi xây dựng cái gì Bành Hiểu Lộ cũng không biết. Lần này cô ta đi sau xe của Diệp Lăng Phi thấy Diệp Lăng Phi lái xe về phía Long Sơn, cô ta thầm nghĩ lẽ nào Diệp Lăng Phi dẫn cô ta đi tới xem chân núi Long Sơn? 

Bành Hiểu Lộ không biết ở chân núi Long Sơn đang xây dựng một thành phố mới, mặc dù việc xây dựng thành phố này vẫn chưa thực sự hoàn thành, ít nhất còn cần phải hơn mười năm nữa. Hiện ở dưới chân núi Long Sơn đã xây dựng hơn mười tòa cao ốc, những tòa cao ốc này nằm trong kế hoạch xây dựng của giai đoạn đầu.

Bành Hiểu Lộ lái xe không kìm được muốn hỏi Diệp Lăng Phi rút cuộc định đi đâu, cô ta đã vài lần lái xe đuổi theo Diệp Lăng Phi nhưng đều không thành công, Diệp Lăng Phi dường như cố ý không để Diệp Lăng Phi đuổi theo, nếu Bành Hiểu Lộ tăng tốc, Diệp Lăng Phi cũng tăng tốc, liên tục vài lần, Bành Hiểu Lộ vẫn không đuổi kịp được xe của Diệp Lăng Phi. Bành Hiểu Lộ có phần không vui lấy điện thoại ra gọi điện cho Diệp Lăng Phi, đợi điện thoại kết nối Bành Hiểu Lộ trách: 

- Diệp Lăng Phi, anh rút cuộc định làm gì? Diệp Lăng Phi vẫn mang vẻ thần bí nói: 

- Không có gì. Hiểu Lộ, anh chỉ muốn em đi theo sau anh, ồ, đến phía trước rẽ phải sẽ có một biệt thự, chúng ta qua đó mua một ít đồ trước đã, anh thấy lúc này nếu chúng ta cố đi tới đó ít nhất cũng phải đến trưa, cứ chuẩn bị một chút đồ ăn thì tốt hơn.

Cho đến lúc này Bành Hiểu Lộ vẫn không biết Diệp Lăng Phi muốn đi đâu, cô ta không hiểu gì cảm tay cầm điện thoại hỏi: 

- Diệp Lăng Phi anh rút cuộc muốn đi đâu? Anh mau nói thật cho em biết đi. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.