[Ngọc Mộng Cp] Kinh Qua Năm Tháng

Chương 25: 25: Thi Triều 2




Tại một tiểu bang của Mỹ

Huyền Sương đang lui hui nấu ăn trong nhà. Minh Duy vừa đỗ xe trước sân đã nghe mùi thơm của đồ ăn bay lên nức mũi. Anh tự mỉm cười hài lòng đi vô nhà.

- Anh về rồi à, chờ em 5 phút nhé

- Em cứ từ từ, không vội.

Minh Duy đi lại bàn ăn, trên bàn bày biện sẵn một vài món, canh chua cá basa, trứng chiên, rau muống xào tỏi. Nhìn tới bóng lưng người con gái đang lăng xăng nấu dọn, anh cảm thấy thật hạnh phúc và bình yên. "Căn nhà này ấm hơn vì có em, Huyền Sương". Đang mãi ngắm cô thì điện thoại của anh reo. Nhìn số trên màn hình, Minh Duy cau mày, đi ra sân nghe điện thoại.

- Alo.

- Minh Duy, tôi có 2 tin muốn báo cho ông biết, một tốt, một xấu. Ông muốn nghe cái nào trước?

- Tin xấu trước đi.

- Cô vợ hờ của ông cho người tới công ty Huy Phong quậy vợ cậu ta. Giờ hắn đang nhờ AK truy lùng Tố Như. Ông nên biết, đụng tới AK hậu quả khôn lường.

- Sao, giết gà mà cần dao mổ voi à. Nói gì thì Tố Như cũng là bồ cũ của hắn kia mà.

- Tôi không biết. Huy Phong có vẻ hận cô ta, hận luôn người cô ta sai khiến. Tôi nghĩ không thằng đàn ông nào nhịn được khi đụng đến vợ mình. Tố Như nhà ông cố tình vượt qua giới hạn của Huy Phong, hắn điên là phải.

- Vợ của Huy Phong?

- Ừ. Không sai đâu. Tố Như sai một người đàn ông trung niên tên Dương Thành tới uy hiếp vợ Huy Phong tống tiền 10 tỷ. May mà Dạ Long cứu kịp.

- Được, còn tin tốt.

- Hahaha! Ông được làm cha rồi, con trai đó nhé.

- Sao????

- Tố Như mang thai cũng 8 tháng rồi. Tôi nhờ Anh Khiêm bên đó điều tra, đích thật là con của ông.hahaha.

Đang tính nói thêm thì Huyền Sương bên trong đi ra kêu Minh Duy, Gia Minh nghe tiếng phụ nữ kêu bạn, nên cũng biết điều cúp máy. Minh Duy xoay người, nhìn Huyền Sương nở nụ cười gượng, trong đầu là bao suy nghĩ.

Gần một năm qua, sống gần Huyền Sương, anh mới cảm nhận được đâu là hạnh phúc. Thời gian đầu nhìn cô ngơ ngẩn, anh đau theo từng cơn điên dại của Huyền Sương. Từ từ Huyền Sương ổn định, điều trị ngoại trú. Cô rất thích nấu ăn, ngày nào cũng nấu cho Minh Duy những bữa cơm nóng sốt. Anh càng ngày càng si mê cô nhiều hơn, yêu điên dại không thể buông bỏ. Nhưng Tố Như đang mang thai, anh tức giận khi lần đó không ép cô ta uống thuốc. Còn Huy Phong, vợ hắn điên dại, hắn thì cưới vợ mới. Càng nghĩ, anh càng tức giận, mặt đanh lại, tay nắm thành đấm. Chợt có bàn tay mềm mại nắm lấy bàn tay anh, nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay đang nắm chặt. Huyền Sương đứng lên, vòng ra sau ôm anh, hai tay xoa xoa vòm ngực vuông săn chắc. Minh Duy lập tức giãn ra, phì cười, nắm đôi tay cô kéo cô lên ngang với mình. Anh nhìn cô nhu tình, một tay đỡ lưng, một tay đỡ vai, Minh Duy cúi người đặt lên môi Huyền Sương nụ hôn sâu. Thời khắc ấy, anh chỉ muốn khảm cô vào mình, ăn cô sạch sẽ.

Đêm đó, Minh Duy lặng lẽ ra sân hút thuốc. Huyền Sương không ngủ được, cũng ra đứng cạnh anh. Minh Duy thấy cô, vội dụi thuốc. Nhưng tay cô giữ lại, cầm điếu thuốc dang dở đưa lên hút thử, và ho sặc sụa. Minh Duy dứt khoát giật lại điếu thuốc và dụi đi. Anh khom người tì lên lan can.

- Sao em không ngủ? Hay lại gặp ác mộng?

- Không, từ lúc nhận ra anh, em chỉ toàn mơ đẹp.

- Em nhận ra anh, mà anh là ai?

- Anh là Minh Duy! Người yêu em vô điều kiện.

- Thì ra em nhận ra anh, em nhận ra lâu chưa? Chắc chắn không nhầm với hắn chứ?

- Em chắc.

- Anh là người yêu em vô điều kiện, còn em thì sao?

- Em của hiện tại cũng vô điều kiện mà thương anh.

Minh Duy chấn động, nhìn sâu vào đôi mắt trong veo của Huyền Sương, xem có bao nhiêu phần tỉnh táo.

- Em không điên, em rất tỉnh anh à. Minh Duy! Em yêu anh.

- Còn...còn....

- Huy Phong?

- Ừ

- Anh ấy làm anh rể em thì tốt hơn làm chồng.

- Anh rể?

- Phải, hôm nay em sẽ kể anh nghe toàn bộ sự việc, dù anh quyết định ra sao, em cũng sẽ ủng hộ. Minh Duy, hãy nghĩ cho bản thân trước, đừng ép cảm giác của mình nuông chiều cảm xúc của người khác.

Minh Duy không trả lời, đăm chiêu nhìn Huyền Sương, và anh lờ mờ có cảm giác bất an. Minh Duy nắm tay Huyền Sương dắt vô nhà, vì sương đêm đã thấm lạnh. Anh lấy chai Bordo, rót cho mình lấy bình tĩnh. Huyền Sương cũng muốn uống để can đảm kể cho nghe toàn bộ sự thật, nên cả hai cứ thế, cùng nhau cạn ly. Thân phận của hai chị em được phơi bày tỉ lệ thuận với rượu trong chai vơi đi. Gương mặt Huyền Sương hồng đỏ, lơ mơ nhìn Minh Duy. Minh Duy vẫn rất tỉnh táo, nhìn lại cô, vẫn ánh mắt tha thiết, nhu tình. "Thì ra em là người chuyển giới, biết làm sao đây khi anh trót yêu em rồi, Huyền Sương!"

Ngước đôi mắt mờ đục nhìn Minh Duy đê mê, Huyền Sương nhoẻn miệng cười, nụ cười ngọt ngào, mê hồn. Cô choàng tay lên cổ anh, kéo xuống đặt lên môi anh nụ hôn vụn dại. Mùi rượu nhạt xông vào hơi thở của Minh Duy, đưa lên đại não men say ái tình. Huyền Sương đang mặc đồ ngủ hai dây vải thun lụa màu trắng trang nhã. Vì nụ hôn của cô mà đồ có phần xộc xệch. Đôi gò bồng vun cao sau lớp áo mỏng, khoe khe rãnh mê người. Đôi mắt Minh Duy tối đi, yết hầu giật lên xuống, anh quyết định bồng Huyền Sương vào phòng ngủ.

Ánh trăng sáng soi trên mặt sông lấp loáng, hắt lên cửa sổ sát đất những ánh tròn lấp loáng nên thơ. Trong phòng, trên chiếc giường rộng, Huyền Sương nằm đó, cả cơ thể nhuộm hồng thật mê hoặc. Minh Duy ngồi bên giường, vén mấy sợi tóc lòa xòa ngay trán cô, phả ra từng hơi thở nóng rực.

- Anh muốn đêm nay chúng ta là của nhau, được không?

Câu hỏi ý tứ quá rõ ràng, Huyền Sương đỏ mặt thẹn thùng. Cô ngồi dậy, chủ động cởi nút áo ngủ pijama của anh thay cho câu trả lời. Môi Minh Duy nhếch lên, anh nắm hai tay cô lại, áp xuống người cô nụ hôn cuồng dại khao khát. Anh leo hẳn lên giường, giam cô giữa hai chân. Tay anh lần mò phác họa dáng người cô, xoa nắn hai quả đào mềm mại vun cao "ừ, vừa tay và mềm mại". Nụ hôn trượt qua tai, xuống cổ, tới xương quai xanh, tay cũng nhanh chóng kéo dây áo vướng víu, lộ ra cặp tuyết lê căng mọng. Minh Duy cúi xuống ngậm lấy một bên day dưa, tay kia xoa nắn, se se phần hạt đậu. Lần đầu tiên cảm nhận tình dục nam nữ, mỗi tấc da thịt nơi anh lả lướt qua, đều gây cho Huyền Sương sự tê dại cực hạn. Cô uốn éo, vặn vẹo, vừa như né tránh, lại vừa như chờ mong. Tay cô tiếp tục lần mở áo của Duy, lộ ra cơ thể rắn rỏi say mê. Học theo anh, cô ngồi dậy, hôn môi anh, quấn lấy lưỡi, luồn khoang miệng mút mát. Huyền Sương hôn xuống cổ, thổi nhẹ vào vành tai mẫn cảm, lướt nhẹ qua ngực, dùng đầu lưỡi trêu chọc hai hạt đậu bé xinh, lướt thẳng xuống đường nhân ngư. Tới thắt lưng quần, cô hơi chần chừ vì ngại. Minh Duy phì cười, đặt cô nằm dưới thân, rồi dứt khoát kéo hẳn quần xuống. Anh nằm đè lên cô, nắm tay cô chạm vào của quí đang cương cứng của mình. Tuy Huyền Sương cũng từng có, nhưng chưa bao giờ nghĩ khi cương lên lại to và nóng như vậy. Hai tay cô cầm muốn không hết. Minh Duy bao bên ngoài, tự nắm tay Huyền Sương chuyển động lên xuống. Minh Duy quì thẳng người, ngửa cổ cảm nhận sung sướng, cảm giác khoái lạc bủa vây, sướng hơn cả lúc quan hệ với Tố Như rất nhiều. Được một lúc, Anh lại cúi người hôn Huyền Sương, tay trượt lên xuống nhanh hơn. Huyền Sương hơi bất ngờ, vì hình như anh không muốn vô trong, cô cố dằn lại, đẩy anh ra. Mắt rươm rướm nhìn anh.

- Vì sao? Vì sao đã tới mức này, anh còn muốn "tự xử"?

- Huyền Sương, với anh như vậy đủ thỏa mãn rồi. Không sao đâu.

Vẫn tư thế nửa ngồi nửa quì, anh kéo cô ôm vào ngực, cậu bé vẫn đang vươn cao, yết hầu anh vẫn nuốt khan lên xuống. Huyền Sương òa khóc rấm rứt.

- Anh không sao, nhưng em có. Anh có biết bò điên đa số là bò cái không?

- ?????

- Vì nó bị vắt mà không được làm gì hết. Huhuhu

- Hả???? Nhưng mà em....

- Em đã từng bị điên, giờ anh muốn em điên lại phải không? Huhuhu.

- Không, anh yêu em, anh lo cho em thôi.

- Minh Duy! Em yêu anh, hãy cho em được làm đàn bà đúng nghĩa, phụ nữ của riêng anh. Em muốn biết cảm giác thăng hoa trong tình yêu.

- Huyền Sương....nếu có gì không ổn, đừng ngại nói với anh, hứa không?

- Thế nếu sướng quá, có được kêu không? Hihi

- Emmmm. Được, anh sẽ cho em kêu thoải mái.

Nói xong, anh lại áp xuống, đặt cô dưới thân, làm lại màn dạo đầu. Tay anh cầm khúc gậy th*t mơn trớn nơi cửa động, ánh mắt lo lắng nhìn Huyền Sương, cô nhìn anh gật đầu, dùng tay áp mông của anh kéo mạnh xuống. Cả người Minh Duy căng cứng, "người anh em" đang ở trong cô, trong một khe hẹp như thật. Huyền Sương đau đến tái nhợt, chỗ ấy bị nong bất ngờ như thế chẻ tre, cô đau đến chảy nước mắt, cố cắn răng để không khóc. Tất cả đều lọt vào mắt Minh Duy, anh thương cảm, cúi xuống hôn nụ hôn nâng niu, phần hạ thân nhẹ nhành vào ra để cho cô thích ứng. Khi cảm thấy sắc mặt Sương lại hồng hào, Minh Duy thúc nhanh hơn, nhanh dần và cúi cùng đổ sập lên người Huyền Sương sau tiếng gầm nhẹ.

Lúc này, Huyền Sương mới bật khóc. Minh Duy hoàn hồn ngồi dậy, vịn vai cô đầy hối lỗi.

- Anh xin lỗi, nín đi anh thương.

- Anh không có lỗi. Huhuhu.

Vừa khóc, Huyền Sương nhào tới ôm anh, thút thít đứt quãng.

- Cảm ơn anh đã cho em được làm phụ nữ thật sự. Cảm ơn anh đã cho em có được người đàn ông cực phẩm là anh. Huhuhu

- Khờ quá, nín đi....sao lại cảm ơn chứ. Nếu vậy anh phải cảm ơn em. Cảm ơn em đã yêu anh, cho anh thăng hoa trong tình yêu và tình dục. Huyền Sương, kể từ hôm nay, dù em có là ai, anh cũng không buông tay em nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.