Ngọc Cầm Cố Túng

Chương 3




Chạy trời không khỏi nắng, nhân vật chính thì trốn được mấy ngày chứ, ngay cả diễn cũng định bỏ chắc? Trịnh Bội Bội mà không đến quay thì phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng

Đạo diễn tự mình gọi cho Trịnh Bội Bội để thúc giục, cô ta mới chậm rì rì mà tới

Xe riêng của Trịnh Bội Bội vừa tới, vừa mở cửa xe ra liền thấy cảnh Y Nhân đang đứng ở sân cỏ điểm quay, khiến cô ta sợ run người

Cô ta tránh né ánh mắt của Cảnh Y Nhân, một tay cầm túi xách, một tay được trợ lý nâng, chậm rãi xuống xe

Cô ta không tin Cảnh Y Nhân dám làm gì mình trước mặt2nhiều người như vậy

Trịnh Bội Bội hoàn toàn sai lầm rồi

Nếu ở đây không có ai thì Cảnh Y Nhân mới không làm gì cô ta

Hôm nay, Cảnh Y Nhân vốn muốn ở trước mặt tất cả mọi người để Trịnh Bội Bội nhận ra rằng cô không phải người dễ bắt nạt

Trịnh Bội Bội vừa xuống xe, trợ lý đỡ cô ta đi vào phòng trang điểm

Lúc bước qua Cảnh Y Nhân, trên khuôn mặt luôn cao ngạo của cô ta lại lộ ra chút căng thẳng

Cảnh Y Nhân cố ý ngáng chân Trịnh Bội Bội một cái, khiến Trịnh Bội Bội bị vấp, chúi người về phía trước hai bước nhưng không bị ngã

Trịnh Bội Bội lập tức quay đầu8lại, trợn mắt giận dữ nhìn cảnh Y Nhân, mọi người gần đó cũng đều thấy rõ Cảnh Y Nhân cố ý

Đặc biệt là trợ lý của Trịnh Bội Bội còn quay ra quát mắng Cảnh Y Nhân

“Cảnh Y Nhân! Cô quá đáng lắm rồi đấy! Hôm nay Trịnh Bội Bội vốn không khỏe trong người rồi mà vẫn phải ôm bệnh đến quay phim, sao cô có thể coi thường cô ấy như thế chứ?” Cảnh Y Nhân thờ ơ nhướng một bên lông mày lên, tầm mắt không hề dời khỏi Trịnh Bội Bội

Thấy Cảnh Y Nhân nhìn mình như vậy, Trịnh Bội Bội chột dạ, kéo trợ lý sang một bên mà dịu dàng nói: “Thôi bỏ đi, có9lẽ cô ấy không có ý đâu.” Nghe thấy vậy, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy Trịnh Bội Bội quá thiện lương, đã bị bắt nạt đến vậy rồi mà còn không lên tiếng

Các diễn viên có mâu thuẫn với nhau cũng là chuyện thường, đặc biệt là giữa nhân vật chính và nhân vật phụ, đám trợ lý, diễn viên nhỏ như bọn họ chỉ đứng xem chứ không xen vào, ai dám đắc tội với mấy diễn viên kênh kiệu đó làm gì.

Muốn bảo vệ thì cũng nhất định chỉ bảo vệ Trịnh Bội Bội, hơn nữa Trịnh Bội Bội cũng đâu có sai.

Nghe thấy câu nói của Trịnh Bội Bội, Cảnh Y Nhân cười khẩy một2tiếng, khinh khỉnh nói: “Tôi cố ý đấy.” “...” Trịnh Bội Bội cắn răng một cái, cố nén tức giận

Hiện tại cô ta không nên đắc tội với cảnh Y Nhân, đợi đến khi scandal của Cảnh Y Nhân nổi lên rồi, thân bại danh liệt, Tổng thống buộc cô ta phải ly hôn, để xem cô ta có còn dám lớn lối như vậy không

Nghĩ vậy, Trịnh Bội Bội nhịn xuống, hiền lành nói: “Cảnh Y Nhân, tôi không đắc tội gì với cô cả, cô làm cái gì vậy?” “Cô có đắc tội với tôi hay không, không phải cô đã biết rõ rồi sao?” “Tôi không hiểu cô đang nói cái gì?” Cảnh Y Nhân cười nhẹ một tiếng,2lấy một chai thuốc từ trong túi xách ra

Nhìn thấy chai thuốc, ánh mắt của Trịnh Bội Bội lộ vẻ kinh hoàng, cô ta vô thức lùi ra sau một bước

“Trịnh Bội Bội, nếu cô dám làm dám nhận thì hôm nay tôi sẽ gậy ông đập lưng ông, rồi cứ thể cho qua, còn nếu cố không nhận thì tôi sẽ khiến cô phải quỳ xuống cầu xin tôi tha thứ, làm vậy cũng vô dụng thôi.” “Cô điên rồi! Tôi không hiểu cổ đang nói cái gì cả!” Dứt lời, Trịnh Bội Bội xoay người đi về phía phòng trang điểm

Cảnh Y Nhân vươn tay ra tủm lấy tay cô ta, Trịnh Bội Bội theo bản năng mà vùng ra, song Cảnh Y Nhân lại nhanh hơn cô ta một bước, đá chân vào đầu gối Trịnh Bội Bội một cái

Trịnh Bội Bội lập tức mềm nhũn mà quỳ một chân xuống mặt đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.