Ngoan Cố

Chương 36: Không ngờ tới đi. [1]




Tô Niên Niên giật nảy mình, ra sức giãy giụa: “ Bỏ tôi xuống! Cố Tử Thần tại sao anh lại đáng ghét thế chứ! Hừ......Đậu Đậu cứu mình, Đậu Đậu cậu đừng bỏ rơi mình!”

Đậu Đậu giơ tay vẫy với cô, cười ngọt ngào: “ Niên Niên cậu ngoan ngoãn ở bên cạnh Cố nam thần đi nhé, mu...oa!”

Nhìn bóng Đậu Đậu dần cách xa mình, Tô Niên Niên được trải nghiệm cảm giác nuốt nước mắt vào trong.

Có đứa bạn thân đểu giả như cậu sao! không giúp thì thôi còn bổ thêm một nhát dao!

Không có thời gian để ý Đậu Đậu nữa, Tô Niên Niên nhìn lại mình, chiếc đầu nhỏ quay đi quay lại, cố tình nói: “ Cố Tử Thần, tôi chóng mặt quá, anh mau buông tôi xuống, tôi sắp nôn trên người anh rồi!”

Cô biết Cố Tử Thần mắc bệnh sạch sẽ, có lẽ sẽ không chịu được mà buông cô xuống ngay.

Nhưng sự thật chứng minh, tính toán như ý của cô bị thất bại, Cố Tử Thần chỉ lạnh lùng buông một câu: “ Thế thì nôn đi, nôn xong đói rồi lại có thể ăn.”

Tô Niên Niên cạn lời.

Nam thần mắc bệnh sạch sẽ năm đó giờ đi đâu rồi! Ngày hôm nay lại trở nên kỳ lạ như thế này!

(/)

Mở cửa xe, Cố Tử Thần đặt cô vào trong, xạch một tiếng, cửa xe đóng lại.

Tô Niên Niên ấm ức nhìn anh, vốn dĩ là lỗi của anh, bây giờ còn khóa cô lại, đúng là không có tính người không có đạo lý mà!

Cố Tử Thần cố né ánh mắt của cô, sợ mình chịu không được lại mềm lòng.

Anh đưa tay xoa xoa chân Tô Niên Niên: “ Còn đau không?”

Tô Niên Niên cũng rụt chân lại, đã không đau từ lâu rồi, bây giờ Cố Tử Thần cách cô gần như thế khiến cô có cảm giác sắp nguy hiểm, bản năng giơ chân đạp một cái.

“ Anh tránh ra!” Cô nói giọng tức tối.

Cố Tử Thần phủi phủi bụi trên người, giữ lấy cằm của Tô Niên Niên, ép cô nói chuyện nghiêm chỉnh với mình, giọng nói có chút kiên quyết: “ Anh sẽ không đi!”

“ Vậy thì tôi đi còn không được sao?” Tô Niên Niên càng ấm ức hơn, cô chẳng qua là muốn rũ sạch quan hệ với anh mà thôi.

“ Muộn rồi.” Cố Tử Thần ném ra một câu, khởi động xe, mặc kệ Tô Niên Niên ầm ĩ, đưa cô về tòa nhà nơi mình ở.

“ bây giờ anh cho em hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn đi lên lầu; hai là anh không ngại vác em vào.” Khi nói ra những câu này, Cố Tử Thần luôn cười, nhưng Tô Niên Niên lại bị giọng nói uy hiếp của cậu làm cho đứng hình.

Cố Tử Thần rốt cuộc muốn làm gì thế?

So sánh lực chiến đấu của hai người, thực lực khác xa nhau, không đọ được; trí tuệ, thôi vậy, quá khập khiễng; thể lực, cái này dường như càng không có hy vọng.....

Tô Niên Niên nhìn lên trời, tính toán cả buổi, mới phát hiện khả năng cô có thể chạy thoát khỏi tay của Cố Tử Thần gần như là con số 0.

Cô hằm hằm trừng mắt nhìn Cố Tử Thần: “ Tôi tự đi!”

Ngang nhiên khí thế đi vào nhà của Cố Tử Thần, Tô Niên Niên vừa đặt mông trên ghế sofa, sử dụng chiến thuật “ mặt lạnh” với Cố Tử Thần.

Đối diện với kẻ thù, chính là phải trừng mắt cho đến khi anh ta mang thai thì thôi!

Cố Tử Thần vốn dĩ tức giận thật, nhưng nhìn thấy bóng dáng bé nhỏ của cô ngồi ở đó, khiến cảnh sắc xung quanh trở nên tươi đẹp hơn. Dường như có cô, đây mới giống nhà vậy.

Anh thở dài một hơi, giọng nhẹ nhàng hơn: “ Niên Niên, chúng ta nói chuyện nghiêm túc nhé.”

Tô Niên Niên nghiêng đầu nghĩ một lát, muốn đàm phán với cô sao? Không có cửa đâu!

Dù cho cô bây giờ là bị kẻ địch bắt về, thế thì cũng phải đãi ngộ tốt mới phải chứ!

“ Tôi muốn ăn mỳ tôm khoai tây cộng thêm coca, ăn xong rồi nói sau!”

Cố Tử Thần: “.........”

Im lặng hai giây, ngoan ngoãn xuống lầu đi mua cho cô mấy thực phẩm rác đó.

Tô Niên Niên ở đằng sau nhìn mà cứng họng líu lưỡi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.