Nghiện

Chương 2: Thiếu Niên Bất Lương




Tô Tín cười lạnh nói:

- Thục vương điện hạ, con đường phải đi từng bước một, cơm phải ăn từng miếng từng miếng, chúng ta không thể động vào các thế lực nhị lưu này.

- Hiện tại chúng ta đã thu hai thế lực nhị lưu vào dưới trướng, thế lực nhị lưu còn lại trong Ba Thục đạo cũng sinh lòng cảnh giác.

- Trong tình huống này chúng ta có lý do đi đối phó bọn chúng, những người này khẳng định sẽ liên hợp với nhau đối kháng chúng ta.

- Ba Thục đạo có hơn hai mươi thế lực nhị lưu, có hơn ba mươi võ giả Hóa Thần Cảnh, lực lượng mạnh như vậy, ta và Ôn công công không thể ngăn cản nổi.

- Nếu điện hạ muốn võ giả Hóa Thần Cảnh, một là không keo kiệt tài nguyên lựa chọn một tâm phúc trong đó tiến hành bồi dưỡng.

- Thứ hai dùng số tiền lớn chiêu hiền đãi sĩ, Ba Thục đạo có ít tán tu, cũng có mấy người tu luyện tới Hóa Thần Cảnh.

- Hiện tại uy thế Thục vương phủ lên cao, cũng có khả năng mời chào những người này.

Nghe được Tô Tín nói như vậy, sắc mặt Cơ Ngôn Tú hơi có phần xấu hổ, hắn cũng biết mình quá gấp.

Dù sao thế lực của hắn phát triển nhanh hơn nữa cũng không có khả năng như mấy vị hoàng huynh hoàng đệ tại thành Thịnh Kinh, bên người cường giả như mây.

Kế tiếp Thục vương phủ không tự động thủ đúng như kế hoạch của Tô Tín, chỉ đi theo bên cạnh mà thôi.

Đánh những tiểu thế lực tam lưu đơn giản hơn nhiều, những tiểu thế lực tam lưu cao hơn nữa cũng chỉ có võ giả Thần Cung Cảnh, trước mặt lực lượng của Thục vương phủ liền đầu hàng rất nhanh, trong đó có bao nhiêu trung thành thì cũng chỉ có bọn họ biết rõ.

Tô Tín biết rõ trong đó khẳng định có tai họa ngầm nhưng hắn vẫn không nói ra.

Dù sao Tô Tín chỉ muốn mượn dùng lực lượng Thục vương phủ để hoàn thành nhiệm vụ chính mình mà thôi, Tô Tín không xen vào chuyện sau đó, uy thế Thục vương phủ hiện tại đã đủ rồi.

Huống chi Thục vương phủ không thể đối phó được chút việc nhỏ này, như vậy Cơ Ngôn Tú đừng nên tưởng tượng ngôi vị hoàng đế nữa, sớm mai danh ẩn tích làm phú ông giàu có là được rồi.

Quả nhiên những thế lực nhị lưu đúng như Tô Tín đoán trước, bọn họ muốn liên thủ tạo áp lực lên Thục vương phủ, nhìn thấy người Thục vương phủ cũng không có đi trêu chọc bọn họ, những người này mới thôi.

Dù sao mọi người có tư tâm, hiện tại Thục vương phủ có thực lực mạnh như vậ, cho dù bốn năm nhà liên hợp cùng một chỗ cũng không nhất định có thể địch nổi người ta.

Nếu như vậy vì sao phải liều mạng? Dù sao Thục vương phủ hiện tại không uy hiếp được mình, nếu bọn họ thực có can đảm động chính mình, vậy Ba Thục đạo có hơn hai mươi tông môn nhị lưu hợp lực tuyệt đối là thế lực ngay cả tông môn nhất lưu cũng phải kiêng kị.

Những thế lực nhị lưu không lo lắng, tổng bộ đầu Ba Thục đạo Cừu Bách Xuyên càng ngày càng cảm giác không đúng.

Tô Tín đến Ba Thục đạo là vì Thiết gia phái hắn đến đoạt quyền, trọng yếu nhất chính là trả thù Lưu Phượng Vũ phái Duẫn Tịch đến Giang Nam đạo hái quả đào.

Kết quả hiện tại Tô Tín lại giúp đỡ Cơ Ngôn Tú Thục vương phủ mở cục diện tại Ba Thục đạo, tuy Cừu Bách Xuyên không biết Tô Tín muốn làm cái gì nhưng mắt thấy Thục vương phủ càng ngày càng mạnh, hắn nghĩ thế nào cũng có cảm giác không đúng.

Cho nên Cừu Bách Xuyên quyết định không thể tiếp tục đứng nhìn, hắn cảm thấy mình nên nắm quyền chủ động trong tay mới được.

- Đi, nghe ngóng Thục vương phủ kế tiếp muốn đi thế lực võ lâm nào.

Nếu không hiểu nổi Tô Tín có ý gì, Cừu Bách Xuyên liền ý định chủ động xuất kích, dù sao không thể nhìn Tô Tín như ý là được.

Hai ngày sau trước sơn môn Thanh Sơn kiếm phái tại Thường Sơn phủ, Thục vương phủ chỉ phái Tô Tín cộng thêm trên trăm tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên vây khốn tiểu thế lực tam lưu tiểu.

Đối phó những tiểu thế lực tam lưu không thể xuất động toàn lực, cho nên Tô Tín và Ôn Dục chia ra hai đầu, như vậy tốc độ còn có thể nhanh một ít, đương nhiên bọn họ đều muốn chiêu hàng thế lực võ lâm.

Chưởng môn Thanh Sơn kiếm phái biết được Tô Tín mang người tới đây, hắn lập tức lộ ra nụ cười khổ.

Bọn họ có nghe nói qua động tác Thục vương phủ gần đây, chuyện này không phải tiểu thế lực như bọn họ có thể ngăn cản.

Cho nên gần đây những tiểu thế lực tam lưu này đang chuẩn bị cầu viện thế lực nhất lưu Sương Nguyệt Kiếm Lư tại Ba Thục đạo, mời bọn họ ra mặt hỗ trợ.

Nhưng đáng tiếc Thanh Sơn kiếm phái bọn họ không may, còn không có mời người Sương Nguyệt Kiếm Lư đến, lại chờ được Tô Tín đến trước tiên.

Tô Tín cười ha hả nói:

- Thanh Sơn kiếm phái Triệu chưởng môn đúng không? Ta khuyên ngươi nên đầu hàng đi, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại thật sự không có ý nghĩa.

Trong khoảng thời gian này Tô Tín và Ôn Dục đúng là gặp gỡ mấy môn phái nhỏ không biết bị đổ nước vào não hay vẫn cho rằng có kẻ khác giúp bọn họ, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, không muốn gia nhập Thục vương phủ.

Đối với loại môn phái này, đối sách của Tô Tín rất đơn giản, chính là một chữ: giết!

Giết vài thế lực sẽ làm cho kẻ khác nhu thuận hơn.

Chưởng môn Thanh Sơn kiếm phái không phải ngu ngốc, một Thanh Sơn kiếm phái nho nhỏ của hắn không có khả năng khiêu chiến Tô Tín, cho nên hắn trực tiếp cười khổ chắp tay nói:

- Tô đại nhân, tại hạ nguyện ý hàng.

Vào lúc này phương xa có tiếng nói vọng đến:

- Đầu tiên chờ chút đã! Tô Tín, ngươi tới làm loạn võ lâm Ba Thục đạo là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi muốn Ba Thục đạo đại loạn sao?

- Tốt xấu gì ngươi cũng làm tổng bộ đầu một đạo, sao có thể không có cái nhìn đại cục như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.