Nghiện

Chương 47: Quả Báo Bội Tín Vong Nghĩa




Người Thiên đình và Địa phủ cũng là võ giả, tối thiểu nhìn từ biểu hiện căn bản không nhìn ra dị tượng gì.

Tô Tín vừa rồi cảm ứng Lưu Tuyên Thành ra tay, hắn cảm giác được trong công pháp của đối phương có khí tức cổ xưa.

Võ giả hải ngoại tu luyện công pháp thượng cổ không giả, nhưng công pháp của bọn họ không phát triển và đa dạng như võ lâm Trung Nguyên, cũng có chút chênh lệch với công pháp thượng cổ thuần túy.

Công pháp của Địa phủ và Thiên đình là truyền thừa công pháp thượng cổ chính tông, mặc dù có chút điểm không hoàn mỹ nhưng lại không đi sửa đổi.

Qua nhiều năm như vậy, tất cả người truy cầu võ đạo đều sửa những công pháp thượng cổ tối nghĩa thành đơn giản, càng đơn giản dễ hiểu lại càng tốt, bởi vì có thể bồi dưỡng ra nhiều võ giả khác.

Người võ lâm Trung Nguyên vẫn làm như vậy, hải ngoại tán tu cũng đi về hướng này, ngoại lệ duy nhất chính là Địa phủ cùng Thiên đình.

Bởi vì cho dù Địa phủ hay Thiên đình, cho tới bây giờ đều không thu phế vật, những công pháp của bọn họ cũng không phải cung cấp cho người bình thường tu luyện.

Muốn trở thành người Địa phủ cùng Thiên đình, tối thiểu nhất ngươi cũng phải có tiềm lực tấn chức Nguyên Thần Cảnh mới được.

Đương nhiên đây chỉ là điểm Tô Tín hoài nghi Lưu Tuyên Thành mà thôi, đối phương nói không chừng từ nơi nào đó tìm được công pháp thượng cổ thì sao.

Nhưng vừa rồi Đường Hiển động thủ, Tô Tín đứng sau lưng Lưu Tuyên Thành cho nên hắn nhìn kỹ càng hơn so với người khác.

Thời điểm Đường Hiển động thủ, Lưu Tuyên Thành vô ý thức sử dụng ra khí tức khống chế của công pháp thượng cổ.

Đợi đến lúc hắn kịp phản ứng, thân thể của hắn biến ảo trong giây lát, trong nháy mắt lộ ra khí tức công pháp của võ giả Trung Nguyên.

Đây là điểm kỳ quái, trên người một võ giả có hai chủng công pháp, vô ý thức dùng lại là công pháp thượng cổ, âm thầm che dấu võ công võ lâm Trung Nguyên.

Tô Tín xem ra, điểm này vừa vặn phù hợp với thân phận người Thiên đình.

Tất cả võ giả Địa phủ đều là nửa đường gia nhập Địa phủ, cho nên công pháp Địa phủ với bọn họ chỉ có tác dụng dệt hoa trên gấm mà thôi.

Giống như Tô Tín, nếu hiện tại Tô Tín bỗng nhiên gặp cường địch, vô ý thức vận dụng chắc chắn sẽ không phải là võ công trên Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải, mà là võ công hắn có được từ trong hệ thống.

Nhưng người Thiên đình lại không giống, Thiên đình phát triển đến thời điểm này đủ dài, có rất nhiều võ giả đều gia nhập Thiên đình từ cảnh giới Tiên Thiên, cũng học tập công pháp Thiên đình, cho nên công pháp Thiên đình chắc chắn vượt qua công pháp của bản thân bọn họ.

Cho nên Lưu Tuyên Thành mới có thể vô ý thức sử xuất công pháp thượng cổ của bản thân, cố ý che giấu công pháp vốn có của mình.

Dù sao Tô Tín suy đoán, tỷ lệ Lưu Tuyên Thành là người Thiên đình cao tới sáu thành, bốn thành còn lại, dù đối phương không phải người Thiên đình cũng là kẻ có tâm tư khác.

Nghĩ tới đây ánh mắt Tô Tín lộ ra thần thái lạnh lùng, hắn có thể lợi dụng vấn đề này một phen.

Đối phương là người Thiên đình, bản thân Tô Tín hắn là người Địa phủ, cho dù chỉ có sáu thành nắm chắc nhưng cũng phải đi gây phiền toái với đối phương mới được.

Huống chi hắn đã đắc tội với Thái vương Cơ Ngôn Thành lòng dạ hẹp hòi, mặc dù Thanh Thành kiếm phái có đại bộ phận người không tìm Tô Tín báo thù, nhưng Trâu Thanh Huyền lại đứng bên phía Phương Thụy đã chọc tới Tô Tín.

Đã như thế, nếu như không gây phiền toái cho bọn họ sẽ không phù hợp tính cách Tô Tín.

Hai người này bỏ đá xuống giếng chuyện Cao Trường Thanh, hiện tại Tô Tín vừa vặn trả lại cho bọn họ một lần.

Đêm xuống, Tô Tín bảo một mật thám Lục Phiến Môn đi tìm tư liệu của Lưu Tuyên Thành tới cho hắn.

Trên tư liệu Lưu Tuyên Thành không có gì không đúng, chỉ nói hắn nửa năm trước đi vào Trung Nguyên, sau đó lại kết bạn với Trâu Thanh Huyền, hơn nữa còn lộ ra suy nghĩ muốn chủ động gia nhập Đại Chu.

Mặc dù tư liệu không có lỗ thủng nhưng thời gian lại quá trùng hợp.

Lúc trước nhìn thấy Trâu Thanh Huyền cùng Cơ Ngôn Thành lăn lộn cùng với nhau, Tô Tín cũng bảo người điều tra, hai người này cố ý cấu kết cùng với nhau cũng kéo dài suốt nửa năm qua, việc này chứng minh Thanh Thành kiếm phái đã bày ra ý định liên hợp với Cơ Ngôn Thành từ nửa năm trước.

Trùng hợp chính là Lưu Tuyên Thành xuất hiện vào thời điểm này, dù sao Tô Tín cũng không tin có trùng hợp như thế.

Như vậy xem ra Thanh Thành kiếm phái cũng chỉ là một bậc thang cho đối phương bước qua mà thôi, có thể làm cho thân phận của hắn càng đáng tin hơn trước.

Bởi như vậy, bất kể Lưu Tuyên Thành có phải người Thiên đình hay không, dù sao chỉ cần đối phương rắp tâm hại người, Tô Tín có thể gieo xuống một cây gai vào giữa Cơ Ngôn Thành và Thanh Thành kiếm phái, cho dù hai phe hợp tác thân mật cũng không thể nhổ cây gai này ra.

Tô Tín xuất ra giấy bút sửa chữa tư liệu Lục Phiến Môn và giao cho mật thám, cũng gọi Cao Trường Thanh tới.

- Đại nhân có gì cần phân phó?

Cao Trường Thanh cung kính chắp tay hỏi.

Tuy hắn lớn hơn Tô Tín mười mấy tuổi, nhưng võ đạo một đường từ trước đến nay chỉ có người đạt trước là sư.

Cũng như Lâm Trường Hà, Hà Hưu và Tô Tín ba mươi mấy tuổi, thậm chí hai mươi mấy tuổi liền đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, đã không phải dùng tuổi để cân nhắc, cho nên từ trước đến nay đều là người đạt trước là sư.

Huống chi trước kia Tô Tín đã tình nguyện động thủ với người Bích Huyết Thanh Sơn Đường cũng phải bảo vệ hắn, việc này cũng làm nội tâm Cao Trường Thanh cảm động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.