Nghiện

Chương 46: Nên Sống Chánh Nghiệp




Trên mặt Đường Hiển lộ ra nụ cười, hiển nhiên Lưu Tuyên Thành trả lời làm hắn thỏa mãn.

Đặc biệt là chuyện Tứ Hải Minh, trừ võ giả hải ngoại thì rất ít người biết.

Hai trăm năm trước hải ngoại có bốn vị võ giả mạnh nhất liên thủ kiến tạo Tứ Hải Minh thống ngự nội hải và ngoại hải.

Đáng tiếc qua thời gian dài như vậy, bốn người kia đã già nua, mà người kế nhiệm không có được uy vọng và thực lực của bốn người này, cho nên thống ngự nội hải hải ngoại hơn hai trăm năm thì Tứ Hải Minh đã tiếp cận sụp đổ.

Đương nhiên tin tức này chỉ truyền lưu trong một ít cường giả nội hải cùng ngoại hải, các hải ngoại tán tu vẫn cho rằng mình nằm dưới quản hạt của Tứ Hải Minh, Lưu Tuyên Thành đã biết rõ những chuyện này, vậy có khả năng rất lớn hắn là người hải ngoại.

Đường Hiển đang cười nhưng đột nhiên hắn ra tay, một chưởng đánh về phía Lưu Tuyên Thành, lực lượng âm nhu bộc phát, bàn tay Đường Hiển ngưng tụ thành vòng xoáy đen kịt giống như vòng xoáy, hấp lực vô tận truyền tới vô cùng khủng bố.

Tất cả mọi người nơi đây cho rằng hoàn cảnh đang tốt nhưng Đường Hiển lại đột nhiên ra tay, Lưu Tuyên Thành cũng sợ hãi kêu to một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Hắn vô ý thức đấm ra hai đấm, trong nháy mắt quyền ảnh đầy trời, cương khí bộc phát, thân thể hắn như cá bơi về phía sau, tránh né một chưởng của Đường Hiển.

Oanh!

Trong nháy mắt hàn khí âm độc và cương khí quyền phong của hai người nổ tung, may mà ở đây đều là võ giả Hóa Thần Cảnh, Cơ Ngôn Thành và Cơ Ngôn Dự cũng bị bọn họ bảo hộ nên không bị thương.

Sắc mặt Lưu Tuyên Thành lập tức biến đổi:

- Tại hạ thành tâm đầu nhập vào triều đình, Đường công công ngươi có ý gì? Nếu như triều đình không chào đón tại hạ, thiên hạ to lớn luôn có chỗ Lưu mỗ dung thân!

Đường Hiển cất tiếng cười to nói:

- Lưu huynh không nên để ý, dù sao Đại Chu ta hiện tại thần hồn nát thần tính, một ít tiểu nhân gian nịnh rất thích âm thầm gây sự, không thể không phòng ah.

- Chúng ta cũng chỉ muốn thử thân thủ Lưu huynh mà thôi, dù sao có chút thời điểm thân phận có thể làm giả, nhưng võ công không thể làm giả.

Dùng tầm mắt Đường Hiển là có thể nhìn ra, võ công Lưu Tuyên Thành không phải đi con đường của dư nghiệt phản đảng, mà là công pháp phong cách tương đối cổ xưa.

Võ đạo hải ngoại không phồn vinh bằng Trung Nguyên, cho nên một số võ giả vẫn tu hành công pháp truyền thừa từ mấy ngàn năm trước.

Vừa rồi Đường Hiển dùng thực lực Dung Thần Cảnh đột nhiên ra tay, với thực lực của Lưu Tuyên Thành tuyệt đối không phản ứng kịp và suy nghĩ che giấu công pháp.

Đúng như Đường Hiển đã nói, thân phận có thể làm giả, chỉ có võ công là không thể làm giả, phản ứng vô ý thức sẽ làm người ta sử dụng võ công mình am hiểu nhất.

Đường Hiển cười nói:

- Cho nên kính xin Lưu huynh đừng trách, đợi ngày sau Lưu huynh trở thành cung phụng của hoàng thất Đại Chu, tự nhiên sẽ có một phần hậu lễ tặng kèm.

Nghe được Đường Hiển nói như vậy, sắc mặt Lưu Tuyên Thành mới tốt một ít.

Dù sao Đường Hiển cũng là đại nội thái giám tổng quản, thân phận tôn quý, huống chi bản thân hắn cũng là võ giả Dung Thần Cảnh đỉnh phong, Lưu Tuyên Thành không dám mạo phạm quá mức, cho nên hắn chỉ chắp tay, biểu lộ bỏ qua việc này.

Đường Hiển quay đầu nói với Cơ Ngôn Thành:

- Còn Thái vương điện hạ, sau khi chúng ta trở về sẽ bẩm báo vệ hạ, Lưu huynh có thể trở thành cung phụng Đại Chu sẽ có một phần công lao của Thái vương điện hạ.

Cơ Ngôn Thành vội vàng nói:

- Vậy thì phiền toái Đường công công.

Bản thân Lưu Tuyên Thành là Thanh Thành kiếm phái Trâu Thanh Huyền giới thiệu đến, hiện tại Thanh Thành kiếm phái lại liên hợp với Cơ Ngôn Thàn, công lao này tự nhiên cũng tính lên đầu Cơ Ngôn Thành trên.

Huống chi chờ ngày sau Lưu Tuyên Thành tiến vào hoàng gia Cung Phụng Đường của Đại Chu, hắn cũng sẽ là người của Cơ Ngôn Thành, thuận tiện Cơ Ngôn Thành đi lôi kéo võ giả Nguyên Thần Cảnh cung phụng của hoàng thất Đại Chu.

Có thể nói nhét một võ giả Hóa Thần Cảnh vào, có thể nói là một hòn đá ném hai chim.

Thiết Vô Tình ở bên cạnh cười lạnh trong lòng.

Thanh Thành kiếm phái và Cơ Ngôn Thành nghĩ bệ hạ quá đơn giản, bọn họ không hiểu hoàng gia Cung Phụng Đường, cho rằng nhét một người vào là có thể tiếp xúc với cung phụng Nguyên Thần Cảnh của hoàng gia hay sao? Cho rằng cung phụng Nguyên Thần Cảnh dễ dàng lôi kéo như vậy sap? Ngây thơ!

Cung Phụng Đường chính là một trong những võ lực hạch tâm của Đại Chu vương triều, bọn họ quanh năm cầm tài nguyên Đại Chu bế quan tu hành, thậm chí không có người biết thực lực của bọn họ như thế nào, số lượng như thế nào, chỉ có đến lúc nguy cấp mới xuất động bọn họ.

Những người này chính là vũ lực hạch tâm của Đại Chu vương triều, trung tâm đặt ở đầu tiên, nếu không cho dù ngươi thực lực có mạnh hơn nữa, nhân hoàng Đại Chu cũng không tin tưởng ngươi.

Đường Hiển nói hoàng gia Cung Phụng Đường và hoàng gia Cung Phụng Đường chân chính là hai ý nghĩa khác nhau.

Sau khi Lưu Tuyên Thành đi vào, cao nhất chỉ là tay chân bình thường của Đại Chu vương triều mà thôi, hắn đừng mong tiếp xúc nhân vật trọng yếu và cơ mật Đại Chu.

Lạc Dương lôi phải cử hành trong vài ngày, đại đa số cao thủ bị đào ra trong ngày đầu tiên còn thừa lại phần lớn là thế hệ tầm thường, cho nên mọi người không có gấp gáp như vậy, sắc trời tối đen, Lạc Dương lôi hôm nay chấm dứt.

Tô Tín giống như vô sự và theo mọi người giải tán rời đi, nhưng ánh mắt của hắn lại âm thầm ngó chừng Lưu Tuyên Thành.

Hắn có phải nghịch tặc dư nghiệt hay không thì Tô Tín không biết, nhưng Tô Tín lại biết người này có vấn đề, hắn rất có thể là người Thiên đình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.