Nghiện

Chương 45: Hai Đồng Dưa Cải




Cơ Ngôn Hạo muốn dẫn Cản Thi Phái tới cạnh mình, Tô Tín không xen vào.

Lục Phiến Môn muốn quản việc này hay không đó chính là chuyện cấp trên quyết định, dù sao vấn đề này cũng không có quan hệ gì tới hắn.

Tô Tín cầm tình báo trong tay giao cho Thiết Vô Tình, Thiết Vô Tình không phải ngu ngốc, nhìn thấy phần tình báo này có hai chữ Tương Tây thì hắn biết rõ tình huống như thế nào, hắn cũng không lộ ra vẻ mặt gì.

Cơ Ngôn Hạo muốn cấu kết với Cản Thi Phái, nhưng đối phương lợi dụng con đường Lục Phiến Môn, như vậy Lục Phiến Môn sẽ không bỏ qua.

Cho dù bọn họ muốn xen vào cũng không phải hiện tại, dù sao Phương Cửu Nguyên không chung đường với Thiết gia, nếu như tương lai Dịch Kiếm Môn muốn tìm bọn họ, cũng không tìm Thiết gia gây phiền toái, mà là Cơ Ngôn Hạo và Phương Cửu Nguyên.

Người Dịch Kiếm Môn không phải ngu ngốc, bọn họ biết rõ Lục Phiến Môn Thiết gia không chung đường với tứ đại thần bộ khác.

Kế tiếp Lạc Dương lôi tiến hành hữu kinh vô hiểm, trên cơ bản không xảy ra chuyện gì lớn.

Đường Hiển ngồi ở chủ vị cảm thấy thất vọng, lần Lạc Dương lôi này lại không có cường giả Nguyên Thần Cảnh đến gia nhập triều đình.

Nghĩ lại cũng bình thường, nhân vật Nguyên Thần Cảnh đều là võ đạo tông sư, đại bộ phận người đến cấp bậc này đều tự thành lập thế lực của mình, chỉ có một số ít gia nhập thế gia làm môn khách, càng đừng nói đến gia nhập triều đình.

Hiện tại là thời điểm Lạc Dương lôi chấm dứt, Trâu Thanh Huyền lại nói:

- Ta có một vị bằng hữu muốn gia nhập triều đình, hắn lại có phần do dự, không biết triều đình sẽ cho hắn vị trí gì.

- Dù sao đến cấp bậc Hóa Thần Cảnh, cho dù đi tông môn nào cũng có thể xin được vị trí trưởng lão.

Đường Hiển nghe xong đôi mắt lập tức sáng ngời nói:

- Ah? Trâu đạo trưởng nói vị bằng hữu kia là ai? Yên tâm, Đại Chu ta cầu hiền như khát nước, vị bằng hữu của Trâu đạo trưởng nếu đến Đại Chu, đãi ngộ tuyệt đối sẽ không bạc đãi hắn, tất cả đều dựa theo đãi ngộ cung phụng hoàng gia Đại Chu mà tính toán, tuyệt đối sẽ nhiều hơn các tông môn khác nhiều.

Tô Tín lại nhíu mày, Thanh Thành kiếm phái hợp tác với Cơ Ngôn Thành nhưng cũng không cần phải ân cần như thế.

Đây chính là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, nếu như hắn thực là bằng hữu của Trâu Thanh Huyền, cũng có thể đầu nhập vào Thanh Thành kiếm phái làm khách khanh trưởng lão mới đúng, kết quả bây giờ đầu nhập vào Đại Chu, mua bán này không có lợi nhất.

Cho dù Thanh Thành kiếm phái muốn giao hảo Cơ Ngôn Thành, nhưng cái giá lớn là một gã võ giả Hóa Thần Cảnh thì quá lớn rồi.

Trâu Thanh Huyền vỗ vỗ tay nói:

- Lưu huynh, hiện tại ngươi có thể đi ra.

Khi Trâu Thanh Huyền vừa dứt lời, một võ giả trung niên thân mặc áo đen đi ra khỏi đám người, khí tức toàn thân tăng lên khi hắn bước từng bước, cuối cùng đạt tới tình trạng Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.

Tên võ giả chắp tay nói:

- Lưu Tuyên Thành bái kiến Đường công công và hai vị hoàng tử điện hạ.

Nhìn thấy người tới quả nhiên là võ giả Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, trong mắt Đường Hiển lộ ra vẻ vui mừng, hắn nhẹ giọng hỏi:

- Không biết vị tráng sĩ này đến từ đâu?

Có một võ giả Hóa Thần Cảnh gia nhập triều đình, Đường Hiển tự nhiên cao hứng rất nhiều.

Đối phương được Thanh Thành kiếm phái giới thiệu đến, Thanh Thành kiếm phái có quan hệ bình thường với triều đình, không có xung đột gì quá lớn nhưng cũng không thể hoàn toàn tin tưởng.

Vạn nhất đối phương là dư nghiệt Ngô quốc hoặc tên điên nghịch tặc Bạch Liên giáo cài vào trong triều đình, triều đình có thể biến khéo thành vụng.

Cho nên những năm qua phàm là võ giả muốn gia nhập triều đình thông qua Lạc Dương lôi hoặc từ con đường bên ngoài, tất cả đều là ngoài lỏng trong chặt, dù cho đã mời chào đối phương, vụng trộm cũng sẽ phái mật thám quan sát cẩn thận và điều tra, thẳng đến khi xác định đối phương trong sạch mới thôi.

Lưu Tuyên Thành lơ đễnh, chỉ chắp tay nói:

- Tại hạ cũng không người Trung Nguyên, mà là hải ngoại tán tu, từ nhỏ lớn lên ở hải ngoại, bởi vì ngưỡng mộ Trung Nguyên đất rộng của nhiều, lúc này mới chuẩn bị đến lưu lạc một phen.

Trong chốn võ lâm cũng có không ít võ giả hải ngoại, một ít hòn đảo lớn trên hải ngoại cũng có võ giả, trong đó không thiếu cường giả.

Hơn nữa trong giang hồ có một ít võ giả thực lực cường đại có đôi khi cũng sẽ đi hải ngoại tìm kiếm một ít cơ duyên.

So với võ lâm Trung Nguyên bị khai thác gần như khô cạn, tài nguyên hải ngoại thập phần phong phú, nói không chừng còn có thiên tài địa bảo gì đó.

Cũng tỷ như ‘ Tứ Tuyệt Tán Nhân ’ Tông Hạo Dương, hắn đạt tới Dung Thần Cảnh đỉnh phong liền chuẩn bị đi hải ngoại tìm kiếm cơ duyên đột phá Dương Thần Cảnh.

Nghe được Lưu Tuyên Thành nói mình là hải ngoại tán tu, đôi mắt Đường Hiển sinh ra một tia tinh quang, ngữ khí hỏi rất nhanh:

- Hải ngoại bảy mười hai đảo, nội hải ba mươi sáu đảo, không biết Lưu huynh ở nội hải hay là ngoại hải, tu hành trên hòn đảo nào? Do vị minh chủ nào của Tứ Hải Minh quản hạt?

Lưu Tuyên Thành cười nói:

- Tại hạ xuất thân nội hải, từng tu hành tại Linh Quy đảo, bốn minh chủ Tứ Hải Minh sớm không hỏi thế sự, Tứ Hải Minh cũng đã là danh nghĩa, bọn họ không quản được tại hạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.