Nghiện

Chương 19: Nước Lèo Trứ Danh




Không có Phương Thụy quấy rối, vị chấp sự trưởng lão Ba Thục Kiếm Các cũng không lại quấy rầy Công Thâu Ngu, thanh kiếm của Tô Tín cũng hoàn thành trong một tháng sau.

Sắc mặt Công Thâu Ngu rất tốt giao hộp kiếm cho Tô Tín:

- Thanh kiếm này sau khi đúc thành có hiệu quả tốt hơn ta suy nghĩ, tương lai có sáu thành nắm chắc có thể tấn chức Thiên binh.

Tô Tín mở hộp kiếm ra, một thanh trường kiếm đỏ thẫm như máu xuất hiện trước mặt Tô Tín.

Thanh trường kiếm này cực nhọn và mảnh nhưng cho dù chuôi kiếm hay thân kiếm lại giống như dùng máu tươi tạo thành.

Tô Tín giữ chuôi kiếm, lập tức cảm giác được một hàn ý buốt lạnh truyền tới, giữa trường kiếm lại ẩn chứa huyết sát chi lực cường đại!

Công Thâu Ngu nói:

- Máu tươi của cường giả Chân Vũ Cảnh không thể lợi dụng một phen thật đáng tiếc, cho nên ta thêm chút tài liệu, lại cho máu tươi trên đó tràn ngập khí huyết sát, rồi sau đó lại phong ấn nó vào bên trong thân kiếm, vừa vặn xứng đôi với Huyết Hà Thần Kiếm và một thân khí huyết sát của ngươi.

- Về sau ngươi vận dụng Huyết Hà Thần Kiếm hoặc là dùng khí huyết sát thúc dục thanh trường kiếm này, nó tự nhiên sẽ bộc phát ra khí huyết sát khủng bố, máu của cường giả Chân Vũ Cảnh biến thành khí huyết sát tuyệt đối còn vượt qua ngươi tưởng tượng.

- Hơn nữa ngươi dùng thanh kiếm nầy chém giết võ giả, huyết sát chi lực cũng dung nhập vào trong thanh kiếm này, làm cho thanh kiếm này càng ngày càng mạnh.

- Đương nhiên ngươi giết một ít tiểu nhân vật là vô dụng, tối thiểu cũng phải là máu tươi võ giả Nguyên Thần Cảnh mới có thể làm thanh kiếm thu nạp khí huyết sát.

- Ngươi cũng phải cẩn thận, thanh kiếm này có uy lực vượt quá ta tưởng tượng, nhưng đồng thời cũng có nguy hiểm trở thành hung binh, vận dụng khí huyết sát quá nhiều sẽ ảnh hưởng tâm thần của ngươi.

Nghe được Công Thâu Ngu nói như vậy, Tô Tín cũng không có cảm giác lo lắng, hung binh không có gì không tốt, binh khí chỉ là binh khí mà thôi, cho dù là hung binh, Tô Tín cũng sẽ không bị nó ảnh hưởng tâm thần, nếu không chẳng phải là quá phế vật hay sao?

Cầm trường kiếm kia, Tô Tín quán chú huyết sát chi lực vào trong đó, trường kiếm chỉ lên trời, ngay sau đó huyết sắc kiếm quang bộc phát phóng lên trời, huyết nhuộm trường không!

Lần này dọa Tô Tín kêu to một tiếng.

Vừa rồi Tô Tín chỉ là vận dụng huyết sát chi lực làm dẫn thúc dục trường kiếm, hắn chỉ vận dụng một tia nội lực, cũng không có sử dụng kiếm kỹ Huyết Hà Thần Kiếm, không nghĩ tới lại bộc phát uy lực cường đại như vậy, gần như có thể so sánh với một đòn toàn lực của Huyết Hà Thần Kiếm.

Nếu như dùng thanh kiếm này kết hợp với Huyết Hà Thần Kiếm cộng thêm huyết sát chi lực, uy thế như vậy quá mức tưởng tượng.

Công Thâu Ngu đắc ý nói:

- Uy lực rất mạnh đúng không? Thanh kiếm này có nội tình Thiên binh, có thể nói là Địa binh cực phẩm.

- Đáng tiếc tài liệu có chút thiếu thốn, nếu như máu tươi cường giả Chân Vũ Cảnh nhiều hơn một ít, ta thậm chí có nắm chắc luyện chế nó thành Thiên binh nguyên vẹn.

Tô Tín không có phát biểu ý kiến việc này, tồn tại Chân Vũ Cảnh không có nhãn rỗi tới mức không có việc gì lấy máu tươi của mình ra chơi.

Công Thâu Ngu nói:

- Được rồi, thanh kiếm này là của ngươi, ngươi nên đặt tên cho nó.

Bình thường mà nói đúc kiếm sư chế tạo ra một thanh kiếm thì hắn cũng đặt tên cho thanh kiếm.

Nhưng lần này có thể đúc thành thanh kiếm này còn nhờ vào Tô Tín mang hài cốt Thiên binh dính máu tươi cường giả Chân Vũ Cảnh, hơn nữa Tô Tín còn là người Hậu Thổ giới thiệu đến, cho nên hắn vẫn cho Tô Tín mặt mũi này, cho phép hắn đặt tên cho thanh trường kiếm.

Tô Tín suy nghĩ và nói:

- Gọi nó là ‘ Phi Huyết ’ đi.

- Phi Huyết?

Công Thâu Ngu khó hiểu một chút, sau đó lập tức hiểu ý của Tô Tín.

Chiểu Ảnh Minh Nguyệt Cung có Thiên binh cực phẩm tên là Phi Tuyết, thậm chí chỉ cần cầm Phi Tuyết kiếm trong tay và rót một tia chân khí, Phi Tuyết kiếm có thể dẫn động thiên địa biến ảo tháng sáu tuyết bay, mỹ lệ đến cực điểm.

So sánh với Phi Tuyết kiếm mỹ lệ, Tô Tín đặt tên là ‘ Phi Huyết ’, kiếm xuất phi huyết, mỹ lệ tàn nhẫn!

Tô Tín thu hồi Phi Huyết Kiếm, hắn chắp tay nói với Công Thâu Ngu:

- Đa tạ Công Thâu đại sư.

Công Thâu Ngu lắc lắc đầu nói:

- Ngươi là nàng giới thiệu tới, không cần đa lễ, huống chi đối với một đúc kiếm sư mà nói, mỗi đúc khi ra một thanh hảo kiếm, kinh nghiệm và thực lực đều tăng lên một ít, đây cũng là phương thức tu luyện của đúc kiếm sư.

Tô Tín gật gật đầu, hàn huyên vài câu với Công Thâu Ngu thì hắn trực tiếp rời khỏi Ba Thục Kiếm Các.

Trở lại Thục vương phủ, Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục đều hưng phấn đỏ mặt nhìn Tô Tín.

Tô Tín đi một chuyến đến Ba Thục Kiếm Các cũng triệt để hù sợ các thế lực tam lưu, Thục vương phủ căn bản không cần ra tay, bọn họ trực tiếp tự mình đi tới Thục vương phủ đầu hàng.

Cho nên thời gian một tháng qua, Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục đã hợp nhất những thế lực tam lưu, bận rộn chết đi được.

Cơ Ngôn Tú cười nói với Tô Tín:

- Bổn vương có thể có Tô đại nhân tương trợ quả thực là chuyện may mắn lớn, về sau Tô đại nhân ngươi có chuyện gì cứ việc nói, chỉ cần bổn vương có thể làm, nhất định làm theo.

Tô Tín cười nói:

- Nếu thế lực Thục vương phủ hiện tại lớn mạnh như vậy, cũng đến lúc chúng ta thực hiện ước định rồi.

- Ta trợ giúp Thục vương phủ, nhưng đồng thời Thục vương phủ cũng phải giúp ta giải quyết Cừu Bách Xuyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.