Nghịch Thiên Tu Tiên

Chương 8: Bắt trộm phải bắt tang vật




Thật vất vả mới đến giờ tan làm, Hạ Toa kì kèo mè nheo đợi đến tất cả mọi người đi hết mới đi ra khỏi phòng làm việc . Nhớ tới một ngày hôm nay bị xem thường tựa hồ so với hai mươi năm tới của cô còn nhiều hơn, trong lòng mặc dù có chút khó chịu, lại chỉ có thể trách mình không tìm hiểu đầy đủ.

Một người một thang máy thật đúng là thoải mái, Hạ Toa nhìn thang máy trống trải , thở phào nhẹ nhõm.

Đinh ~~ kèm theo một tiếng kêu thanh thúy cửa thang máy liền mở ra, Hạ Toa phục hồi tinh thần lại, nhìn một chút đại sảnh, tựa hồ không có người nào, bước nhanh đi ra cổng .

Bim bim bim ~~~~~~ một chiếc limousine màu đen dừng ở cửa, thấy Hạ Toa đi ra không ngừng bấm còi.

“Tên nào bị bệnh thần kinh, bấm còi loạn làm gì.” Hạ Toa lẩm bẩm đi tới một bên không để ý tới, đưa tay vẫy xe.

Chiếc xe màu đen sang trọng giống như đối nghịch cùng cô , chạy đến trước mặt cô, cô đi phía trước, xe cũng đi phía trước, Hạ Toa tức giận dậm chân khẽ nguyền rủa.

“Bệnh thần kinh, có xe là giỏi lắm à.”

Cửa sổ xe màu đen chậm rãi hạ xuống, Tần Lạc tà mị cười.

” Em yêu, để chồng em đưa em về nhà nhé.”

Hạ Toa sửng sốt, nghiêng đầu, thấy khuôn mặt muốn đánh của Tần Lạc , hận nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp giả vờ không biết.

“Em yêu, chẳng lẽ còn muốn anh bế em lên xe sao?”

Nhìn khuôn mặt Hạ Toa thở phì phò , dáng người cùng với số tuổi của cô hoàn toàn không hợp với bộ đồ công sở, Tần Lạc thật không cách nào ức chế kích động muốn cười .

“Cười chết anh đi, đáng ghét.”

Nhìn Tần Lạc không chút kiêng kỵ cười, Hạ Toa dậm chân một cái, bước nhanh hướng đường đối diện đi tới.

“Hạ Toa, để anh đưa e về, hiện tại đang là giờ cao điểm, rất khó bắt xe .”

Tần Lạc từ trên xe đi xuống, bước nhanh đuổi theo.

Hạ Toa nhìn Tần Lạc đuổi theo tới , có chút giật mình , dù sao vẫn còn ở cửa công ty, nếu để cho mọi người nhìn đến, ngày mai ở công ty chuyện linh tinh khẳng định không thiếu, đuổi theo thật sự không phải một là một lựa chọn sáng suốt .

“Hạ Toa, buổi sáng không phải còn nói muốn cùng anh kết hôn sao? Thế nào chỉ chớp mắt liền thay đổi vậy?”

Tần Lạc đứng ở trước mặt Hạ Toa , cúi đầu nhìn chằm chằm vào cô, bộ dạng đứng đắn .

“Chuyện này, thật ra thì, có lẽ, đại khái anh nghe lầm đi, tôi nói bao giờ?”

Nhìn vẻ mặt thành thật của Tần Lạc, Hạ Toa trong lòng có chút sợ hãi, người này chẳng lẽ làm thật , hay là cố ý đùa bỡn cô đây? Mặc kệ là loại nào, trước phải tránh đi mới tốt.

Nhìn vẻ mặt lóe lên của Hạ Toa, Tần Lạc ở trong lòng len lén cười, nhưng ngoài mặt vẫn là một dáng vẻ nghiêm túc . Hắn quyết định trước trêu chọc cô.

“Nhưng anh rõ ràng nghe thấy, nếu không phải như vậy, làm bạn gái anh tốt lắm, anh rất đáng thương cho đến bây giờ vẫn độc thân.”

Tần Lạc giả vờ bầy ra một bộ dáng uất ức lại có vẻ vô tội , nhìn Hạ Toa cử động có chút lo lắng dịu dàng nói.

Thấy bộ dáng này của Tần Lạc , Hạ Toa cảm giác đột nhiên sau lưng thổi qua một hồi gió lạnh, nổi hết cả da gà , người này da mặt dầy đúng là thiên hạ vô địch, lời này thế nhưng cũng có thể từ trong miệng Tần Lạc nói ra, quá là vô sỉ.

“Đừng làm rộn lên được không? Anh đường đường là một CEO của Sky chỉ cần anh ngoắc ngón tay thì ngay lập tức có cả ngàn phụ nữ tình nguyện tới tận cửa.”

Hạ Toa khinh thường liếc mắt nhìn Tần Lạc, nhún nhún vai. Thấy có xe tới đây, giơ tay vẫy một cái, đi mất.

Thế đạo này thật quá không công bằng, một người đàn ông dáng dấp tốt như vậy làm gì, chỉ nhìn như vậy một cái, cô thiếu chút nữa liền chịu không được, tránh xa Tần Lạc, yêu quí sinh mạng, đây là một cái ý niệm duy nhất trong lòng Hạ Toa sau khi ngồi lên xe .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.