Nghịch Thiên Tu Tiên

Chương 6: Không bay ra khỏi lòng bàn tay




Sáng sớm hôm sau, đồng hồ điểm đúng tám giờ , Hạ Toa giống như gió cuốn lao ra cửa đi. Cô cũng không muốn ngày đầu tiên đi làm liền muộn. Nhưng cô vẫn là đi làm chậm.

Toàn thân chức nghiệp OL , trên chân mang đôi giày cao gót màu đen , tóc thật dài, bị buộc phía sau đầu, trong tay cầm một cái túi sách màu đen kiểu dáng đơn giản .

Vừa ra tới cửa, cô vô cùng lo lắng đưa tay vẫy xe taxi.

“Đi tập đoàn Sky.”

Một chân mới vừa bước vào cửa xe, người còn không có ngồi yên, vội vàng nói địa chỉ.

“Được.”

Lái xe lên tiếng đạp chân ga hướng phương hướng tập đoàn Sky chạy tới. Từ trong gương, nhìn thoáng qua Hạ Toa ngồi ở ghế sau, nói thầm , công ty lớn thật đúng là công ty lớn, ăn mặc đều không giống người khác.

Hạ Toa vừa đi vào công ty nhất thời mắt choáng váng, mọi người đều ăn mặc cực kỳ đơn giản, cực kỳ thoải mái, mà nàng lại mặc giống như bà cô già ba mươi tuổi , a… Không, đầu năm nay bà cô già ăn mặc cũng mốt hơn so với nàng . MLGB ai nói nhất định phải mặc vest đi làm , lúc đi mua quần áo còn nói y phục này đang là mốt bây giờ. Quá dọa người, thật sự là xấu hổ chết đi được. Nhưng hiện tại đi về thay quần áo đó là chuyện không có khả năng , Hạ Toa vẻ mặt xấu hổ chen chúc trong thang máy, thối lui vào trong góc. Nhưng là những tiếng nghị luận nho nhỏ , những ánh mắt hèn mọn, vẫn rơi vào trong mắt Hạ Toa .

“Từ Duẫn?”

Mới ra thang máy, Hạ Toa sửng sốt một phen, cô cũng không nghĩ tới ở chỗ này đụng tới Từ Duẫn người mà chính mình thầm mến từ thời trung học , vẫn lại là trong tình huống như thế này.

“Hạ Toa? Sao em mặc giống như bà cô già hơn ba mươi tuổi vậy?”

Từ Duẫn có chút buồn cười nhìn Hạ Toa, lời nói đả thương người vừa thốt ra, nhìn đến Hạ Toa biến sắc, mới đột nhiên nhớ tới, có chút xấu hổ nhìn thoáng qua Hạ Toa, bước nhanh rời đi.

Nhìn bóng lưng Từ Duẫn rời đi, Hạ Toa trong lòng lành lạnh , tuy bộ quần áo này của cô thật sự có cảm giác cực kỳ giống bà cô già , nhưng là vì sao lại từ trong miệng hắn nói ra a? Nếu từ bất luận người nào nói ra, đều sẽ không để cho cô thương tâm như vậy. Hạ Toa thâm sâu thở dài, hướng tới phòng tài vụ đi đến.

“Hạ Toa, em đến rồi? Đây là thẻ nhân viên của em, lúc ăn cơm chỉ cần lấy thẻ quét là được rồi. Đây là bàn làm việc của em.”

Khưu Mai nhìn Hạ Toa có chút rầu rĩ không vui , nhìn cách ăn mặc của cô , trong lòng liền biết bảy tám phần, chủ động tiến lên nói .

“Cám ơn chị Khưu .”

Hạ Toa cố gắng mỉm cười, hướng tới Khưu Mai gật gật đầu, đi đến vị trí của mình ngồi xuống.

“Không có quan hệ, lần đầu tiên đi làm, ăn mặc sai lầm là cực kỳ bình thường , ngày mai thì tốt rồi.”

Nhìn bộ dáng vô tình của Hạ Toa , Khưu Mai nhịn không được an ủi, nhìn đến Hạ Toa, để cho nàng nhịn không được nhớ tới con gái mình , đã có đã nhiều năm không gặp , thật đúng là nhớ .

“Chị Khưu ? Em quá ngốc, trước khi đi làm cũng không chịu tìm hiểu, mới có thể phát sinh chuyện ngày hôm nay , quá chán rồi.”

Hạ Toa ngẩng đầu nhìn Khưu Mai có chút ủy khuất.

“Không có việc gì , tất cả mọi người đều tới hội trường rồi , hôm nay chúng ta lại có CEO mới .”

Khưu Mai sờ sờ đầu Hạ Toa từ trên ghế đứng lên.

” Vâng, em còn tưởng rằng văn phòng chỉ có hai người chúng ta ?”

Hạ Toa hì hì cười, đem túi sách cất vào trong ngăn tủ, đi theo Khưu Mai ra khỏi phòng tài vụ .

” Mọi người đã sớm đi chuẩn bị , vị CEO này lai lịch không nhỏ a….”

Khưu Mai nhìn Hạ Toa bắt đầu tám chuyện nói.

“A…”

Hạ Toa chỉ là nhàn nhạt a… một tiếng, mặc kệ là ai, dù sao cũng không quan hệ tới nàng, nàng bất quá cũng chỉ là một nhân viên thực tập nho nhỏ của tập đoàn mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.