Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 7: Nhục nhã đến thế




“Âm Lân Cốt Sát tiễn! Thiên Cơ đạo hữu quả nhiên đại thủ bút, chỉ một tiểu bối dĩ nhiên cũng có bảo vật cỡ này”Sắc mặt Thanh Vân Tử một trận âm trầm, lạnh giọng nói.

Thiên Cơ Tử nghe vật mặt không chút thay đổi, thản nhiên nói: “Vậy Thanh Vân Tử đạo hữu cũng cấp cho môn hạ cao lấp linh phù đi”.

Hai người liếc nhau, nhất tề hừ lạnh một tiếng rồi không nói nữa.

Chỉ thấy Âm Lân Cốt Sát Tiễn trên tay Lệ Trần sau khi được nhập pháp lực liền bạo phát một trận Cốt Hoả mênh mông, lập tức rời tay phóng đi.

"Đi!"

Tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đánh vào thổ hoàng sắc hộ tráo.

Răng rắc! Răng rắc!

Mạnh mẽ bổ thêm mười đao mang vào hộ tráo, lúc này hộ tráo có vẻ đã không chịu nổi, liền vỡ vụn ra. Mà Âm Lân Cốt Sát Tiễn với cốt hoả cũng nhân cơ hội đánh về phía Tử Thiên Hoa.

“A!”Cốt hoả này cực kỳ lăng lệ, linh lực hộ tráo của Tử Thiên Hoa chỉ mới tiếp xúc đã bị đả phá, bị hoả diễm rơi vào, trong miệng nhất thời phát ra một trận rú thảm.

“Trận này Lạc Vân cốc ta nhận thua!”Thanh Vân Tử sắc mặt âm trầm, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết đem cốt hoả dập tắt, để môn hạ lên đài đem Tử Thiên Hoa dẫn đi trị liệu thương thế.

“A a, như vậy Liệt Diễm tông mà từ chối thì thật bất kính”Thiên Cơ Tử trong mắt thần sắc bình thản, chắp tay nói.

"Lạc Vân cốc lại có thể thua, xem ra lần này Liệt Diễm tông có chuẩn bị mà đến, thực lực không thể khinh thường a".

“Hai gã tiểu bối thực lực tương đương, chỉ là Liệt Diễm tông tiểu bối có pháp bảo lăng lệ hơn thôi”.

“Quả thực như thế, trận đầu tiên này chỉ là song phương dò xét lẫn nhau thôi, kế tiếp mới là trọng điểm đây”.

“Sư huynh, Liệt Diễm tông hiển nhiên hiểu biết quá sâu đối với Lạc Vân Cốc chúng ta, vừa rồi tên tiểu bối kia ra tay tàn nhẫn không thèm dò xét, sợ là sớm biết chỗ khác biệt của công pháp Tử Thiên Hoa, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”Dược Đạo Tử nhíu mày, lén truyền âm.

Thanh Vân Tử ánh mắt âm u, hiển nhiên cũng đã nhận ra điểm này, lúc này lạnh lùng nói: “Hừ, xem ra phải xuất kỳ bất ý thay người ứng chiến, tam đệ tử của sư đệ là Hắc Thạch đối với hoả diễm có chút bất phàm, để hắn xuất thủ có lẽ sẽ ứng phó được”.

Dược Đạo Tử nghe vậy thoáng do dự, nhưng ngay sau đó cũng chậm rãi gật đầu.

“Hắc Thạch, ngươi xuất chiến trận thứ hai, cứ cố gắng hết sức là được rồi, không cần sính cường”.

“Vâng, sư tôn!”Hắc Thạch trong mắt tinh quang chợt loé, phi thân lên đài, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lệ Trần nói: “Thay người, hay tiếp tục?”.

Lệ Trần nghe vậy trong lòng một hồi do dự, nếu lui về lúc này thì cũng coi là đã lập công lao không nhỏ, nhưng nếu một lần nữa chiến thắng thì tất nhiên phần thưởng của tông môn sẽ lớn hơn nhiều. Tuy Âm Lân Cốt Sát Tiễn đã sử dụng nhưng trong tay hắn tự nhận còn có vài kiện bảo vật, thêm trận nữa không phải là không có cơ hội. Nghĩ thông suốt, trong mắt Lệ Trần hiện lên vài phần lãnh sắc rồi nói: “Tiếp tục!”.

Hắn coi như cũng có tâm cẩn thận, tỉ mỉ nghĩ lại vẫn không nhớ được tư liệu gì về Lạc Vân Cốc tu sĩ này, nhíu mày, liền lật tay qua một bên lấy ra Bạch Cốt Thuẩn do xương yêu thú luyện chế thành. Cốt thuẫn này hình bầu dục, trên hẹp dưới rộng thuầnmột màu trắng, tán phát ra khí tức âm lãnh, hiển nhiên cũng là một kiện bảo vật.

“Hoả Diễm Quyền Pháp!”Lệ Trần khẽ quát một tiếng trong cơ thể linh lực vận chuyển, hai nắm tay toát ra hoả diễm đỏ rực, đột nhiên vung lên, pháp lực kích phát, hai đạo hoả diễm ngưng tụ tại quyền đầu, phóng thẳng về hướng Hắc Thạch.

Hoả Diễm Quyền Pháp bất quá chỉ là sơ cấp pháp quyết của Liệt Diễm Tông, đệ tử nội môn phần lớn đều luyện qua pháp quyết này, uy lực chỉ có thể tính là trung bình, miễn cưỡng tính là pháp quyết hoàng cấp trung giai mà thôi.

Tu chân giới giờ đây, các loại công pháp, pháp quyết tu luyện đều căn cứ theo uy lực của nó mà thống nhất phân chia thành tứ đại đẳng cấp, chính là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mỗi một đẳng cấp lại chia làm thượng trung hạ ba cấp độ.

Hoả Diễm Quyền Pháp do Lệ Trần thi triển lúc này rõ ràng chỉ là để dò xét sâu cạn của Hắc Thạch, vẫn chưa phải là thủ đoạn cao thâm gì.

Hắc Thạch mắt lộ tinh quang, thấy hai đạo hoả diễm quyền đầu ầm ầm đánh lại, lại không thể tránh né, ngay cả linh lực hộ tráo cũng không kịp bố trí, liền trực tiếp bước lên trước nghênh đón.

“Cuồng vọng tự đại, không biết sống chết!”Mắt thấy Hắc Thạch liều lĩnh xông tới, sắc mặt Lệ Trần hiện có vài phần vui mừng. Hoả Diễm Quyền Pháp tuy rằng uy lực không cao, nhưng nếu không phòng bị mà bị đánh thì cũng phải chịu đau khổ không nhỏ. Thấy hoả diễm quyền đầu sắp đánh lên người Hắc Thạch, Lệ Trần ánh mắt ung dung, trận này thắng lợi nhanh như vậy, thật có chút vượt qua dự liệu của hắn.

Nhưng vào thời khắc này, dị biến đột sinh.

Chỉ thấy Hắc Thạch bước tiến lên, hoả diễm quyền đầu nháy mắt hạ xuống, song thủ đột nhiên quét ngang, chưởng tâm xuất hiện một đoàn bạch sắc hoả diễm nhàn nhạt đang thiêu đốt.

Oanh!

Bạch sắc hoả diễm được pháp lực kích thích, nhất thời thể tích điên cuồng bành trướng, rồi lại hoá thành một đoàn hoả diễm cực lớn. Hoả diễm này nhanh chóng ngưng hình, đang lúc khiến mọi người khiếp sợ liền huyễn hoá thành hình hoả thiểm yêu thú, mở rộng miệng liền nuốt trọn hai hoả diễm quyền đầu.

“Đi!”

Hắc Thạch tay lại biến đổi pháp quyết, hoả thiềm lại cực nhanh khai khẩu, hai đoàn hoả diễm hừng hực trong miệng phát ra, trung tâm đoàn hoả diễm, mơ hồ có thể thấy hư ảnh hai quyền đầu, đánh về phía Lệ Trần.

“A!”

Biến cố xảy ra quá nhanh, trong khoảng không gian tại điện quang hoả thạch, theo hắc thị bất thình lình xuất đến hai hoả diễm quyền đầu mà phản kích, cũng chỉ trong hai tức thời gian.

Lệ Trần kinh hô một tiếng, trong ánh mắt đầy kinh hãi, hai đoàn hoả diễm quỷ dị quét thành hình cung, xuyên thấu Bạch Cốt Thuẫn, nặng nề đánh lên linh lực hộ tráo.

Ba!

Linh lực hộ tráo theo đó mà vỡ vụn, hai đoàn hoả diễm tuy uy lực bị giảm xuống, nhưng tốc độ không giảm mà đánh lên thân Lệ Trần, khiến y phát ra một tiếng kêu thảm, miệng phun tiên huyết rồi trực tiếp hôn mê ngay trên lôi đài.

Liệt Diễm tông đệ tử đều biến sắc, lập tức có hai người phi thân lên, đem Lệ Trần đang hôn mê xuống.

Còn bên Lạc Vân cốc, chúng nhân đệ tử nhất tề một trận hoan hô, không ít nữ đệ tử trong nhất thời nhìn về phía Hắc Thạch với ánh mắt toát ra vô số ánh sao.

“Hắc Thạch sư huynh đối với hoả diễm không ngờ thật am hiểu, có thể khống chế hoả diễm hoá thành yêu thú hình thái cũng thật uy lực, chỉ sợ ngay cả Trúc Cơ hoả tu tu sĩ cũng không cách nào làm được”.

“Hắc Thạch sư huynh không hổ là đệ tử Dược sư tổ, không trách có thể có thành tựu tại luyện đan thuật, thực lực lại càng không thể khinh thường”.

“Sư huynh cố lên, hãy mạnh mẽ mà chiến, đánh gục hết những con thỏ chết Liệt Diễm tông!”.

“Hắc Thạch sư huynh thật uy vũ a!”

“Hừ, đom đóm cũng dám tranh sáng với ánh trăng, không biết sống chết!”Thanh niên nãy giờ nhắm mắt phía sau Thiên Cơ Tử hừ lạnh một tiếng, đột nhiên mở mắt, trong đó hiện lên một đạo sát khí, âm trầm nói: “Chưởng môn sư tổ, không bằng để đệ tử lên đài, một đám Lạc Vân tông đệ tử, tất cả cứ để một mình con xử lý”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.