Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 8: Một màn không nên thấy




Thiên Cơ Tử nghe vậy ,ánh mắt lộ vẻ trầm tư rồi mới chậm rãi gật đầu, lo lắng dặn: “Kết cục hết thảy đã nằm trong dự tính của ta, ngươi chỉ cần đáp ứng lúc ra tay không được lỗ mãng, tuyệt đối không được tổn thương tánh mạng người khác,nếu không ta sẽ nghiêm trị không tha”.

“Đệ tử trong long tự có chừng mực, chương môn bất tất lo lắng”Nói rồi vươn mình đứng dậy. Đám Liệt Diễm Tông tiểu đồ thì dương ánh mắt kính sợ tập trung lên trên Nghênh Tiên Đài.

“Liệt Diễm Tông, Minh Tiêu Chiến Thần! Động thủ đi! Bằng không đừng trách ta không cho ngươi cơ hội động thủ”Minh Tiêu Chiến Thần giọng nói bình thản, đôi mắt ẩn chứa tự tin cường đại nói.

Hắc Thạch hừ lạnh một tiếng, bị thái độ mục hạ vô nhân của hắn làm cho nộ khí xung thiên, vũ động pháp quyết, phóng xuất hỏa thiềm công kích.

Oa!

Hỏa thiềm phát ra tiếng gầm nhẹ the thé, mặc dù chỉ là hỏa diễm ngưng hình nhưng đôi quyền đầu to lớn, con mắt nhỏ có chút linh động, dường như bản thân cũng có linh trí như người bình thường. Lúc này bị pháp quyết thúc dục ,há mồm phun ra một đoàn hỏa diễm tấn công Minh Tiêu Chiến Thần. Ngọn lửa này nhiệt độ cực cao, vừa mới xuất hiên thôi mà cũng làm chúng nhân cảm nhận được từng đợt sóng nhiệt phả vào mặt .

Tại phía xa trong Lạc Vân cốc ,Tiêu Thần thấy thế trong lòng cũng âm thầm lắc đầu, thầm nghĩ lần này Hắc Thạch phải thua không nghi ngờ gì nữa.Từ lúc Minh Tiêu Chiến Thần hiện thân, Tiêu Thần không biết hắn luyện công pháp gì, nhưng một thân tu vi thâm hậu vô cùng, có lẽ tương đương tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.

Quả nhiên ,mắt thấy Hỏa Thiềm phun ra hỏa diễm, Minh Tiêu Thần Chiến hừ lạnh một tiếng: “ Hừ, chỉ là hỏa diễm ngưng hình tiểu thuật, vỡ cho ta. Chỉ thấy hắn một tay chậm rãi nâng lên, nhắm ngay Hỏa Thiềm dùng sức nắm chặt, một cái đại thủ từ hư không ngưng tụ mà ra, hung hăng nắm chặt hỏa thiềm”.

“Phốc”Hắc Thạch mắt lộ vẻ kinh hãi, trong miệng phun ra một đoàn tiên huyết, Hỏa Thiềm kia trong nháy mắt bị mạnh mẽ bóp vỡ. Mất đi Hỏa Thiềm, đạo hỏa diễm kia còn chưa tới gần thân mình Minh Tiêu Chiến Thần đã chậm rãi tiêu tán không còn tung tích.

“Để ta tiễn ngươi thêm một đoạn đường!”Minh Tiêu Chiến Thần trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn thoáng qua, hướng Hắc Thạch phất tay. Một đại thủ thứ hai xuất hiện, đem Hắc Thạch cầm trong tay, hung hăng ném về hướng Lạc Vân cốc.

Răng rắc! Răng rắc!

Cho dù khoảng cách khá xa, vẫn nghe tiếng xương gãy thanh thúy vọng lại. Chỉ sợ lần này Hắc Thạch toàn thân phải lớn hơn mười chỗ xương gãy, kinh mạch toàn thân bị trọng thương. Sau này dù chữa khỏi cũng không tránh được để lại di chứng, e rằng về sau tu vi không thể tiếp tục thăng tiến. Rõ ràng dưới tình huống đối thủ không còn lực hoàn thủ mà còn ra tay tàn nhẫn như thế, thủ đoạn của Minh Tiêu Chiến Thần làm cho đông đảo tu sĩ không khỏi biến sắc.

“ Hảo! Hảo! Không hổ là Liệt Diễm Tông tinh anh đệ tử, tu vi cao thâm, trận này Lạc Vân cốc ta thua”Dược Đạo Tử sắc mặt âm trầm, cẩn thận mang theo Hắc Thạch đi xuống, nhịn không được cười lạnh liên tục.

“Chính mình học nghệ không tinh, bị thương thì bị thương, người còn chưa chết, chẳng lẽ Dược đạo hữu còn muốn tự mình ra tay giáo huấn tiểu bối của ta?”Minh Tiêu lão tổ sắc mặt lãnh đạm, giọng điệu âm trầm trả lời.

Hai kim đan kỳ tu sỹ trợn mắt nhìn nhau, thật lâu sau cùng hừ lạnh một tiếng, rồi đành thôi.

“Kế tiếp không biết vị đạo hữu nào của Lạc Vân cốc tiến ra chỉ giáo?”Minh Tiêu Chiến Thần lạnh lùng cười, cất tiếng hỏi.

“Tiểu tử đừng vội cuồng vọng, ta tới tiếp ngươi ”Lúc này bên phía Lạc Vân cốc, một gã thanh niên dáng người to lớn, sắc mặt thô lỗ phóng nhanh ra, thân ảnh vừa lóe đã trục tiếp xuất hiên trên đài.

“Là Thanh Vân Hắc Tháp!”.

“Hác Tháp sư huynh trời sinh cự lực, thể trạng mạnh mẽ hơn xa tu sĩ bình thường, hơn nữa tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân quyết, dù là gặp tu sĩ Trúc Cơ sơ kì cũng đủ lực đấu một trận”.

“Hắc Tháp sư huynh cố lên, báo thù cho Hắc Thạch sư huynh, đem tiểu tử này băm thây vạn đoạn”.

“Cắt, lời này còn cần ngươi nói nữa sao, tiểu tử ngươi mới nhập môn à? Hắc Tháp sư huynh chính là thân ca ca của Hắc Thạch sư huynh, đệ đệ bị tiểu tử này đánh trọng thương, hắn nhất định sẽ cùng tiểu tử này liều mạng!”.

“Liệt Diễm tông tiểu tử, ngươi không cần hung hăng càn quấy, hãy xem Hắc Tháp sư huynh thu thập ngươi thế nào”.

Minh Tiêu Chiến Thần nghe đệ tử Lạc Vân cốc lớn tiếng chửi bậy, thần sắc trên mặt không thay đổi, nhưng sát khí trong mắt ngày càng đậm.

“Oh! Vừa rồi phế vật kia là đệ đệ ngươi ư? Ta đánh hắn, ngươi lại chạy lên, được thôi, ta liền thành toàn cho ngươi ,đem xương cốt toàn thân ngươi bóp nát, để ngươi được đi cùng đệ đệ, như thế nào?”.

Hắc Tháp nghe thế trong mắt lửa giận càng sâu, gầm nhẹ một tiếng, trên người nhất thời tỏa ra tầng tầng kim quang, dưới ánh sáng, khớp xương toàn thân hắn rung động mãnh liệt. Cả người đột nhiên tăng trưởng to lớn dị thường, quần áo trên người trong nháy mắt bị xé rách, lộ ra làn da lấp lánh kim quang. Lúc này nhìn lại Hắc Tháp giống như là Thiên Giới Kim Giáp Chiến Thần, nộ mục kim quang, nhìn thật uy nghi.

“Tiểu tử ,bây giờ ta sẽ đem ngươi đánh thành một đoàn thịt nát!”Hắc Tháp gầm nhẹ một tiếng, thanh âm cuồn cuộn, bước lớn xông đến, mỗi bước hạ xuống đều làm cho Nghênh Tiên đài một trận rung động, làm người khác nhìn vào mà sinh lòng sợ hãi .

Bất quá bên kia Minh Tiêu Chiến Thần không hề sợ hãi, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra vài phần băng lãnh, một tay hung hăng đánh về phía Hắc Tháp.

Oành!!!

Đại thủ ngưng kết mà ra, đánh lên trên thân Hắc Tháp, song phương đụng cham sinh ra tiếng va chạm của kim loại, có thể thấy được thân thể Hắc Tháp cứng rắn kinh người.

“Hắc ! Gầm!!!”Hắc Tháp trong miệng gầm lên giận dữ liên tục, trên người kim quang càng tỏa ra nồng đậm, đem thân mình hắn bảo hộ ở bên trong, mặt hắn đỏ bừng lên, cũng không khoan nhượng đem đại thủ ngăn chặn ở bên ngoài, cước bộ vẫn như cũ từ từ đi về phía Minh Tiêu Chiến Thần.

Minh Tiêu Chiến Thần trong mắt hiên lên một chút kinh ngạc, lập tức cười lạnh liên tục, giễu cợt: “Quả nhiên có chút thủ đoạn, thảo nào tự tin đến thế. Nhưng chỉ có bằng từng này bản lĩnh mà đòi đối phó ta thì khác nào kẻ ngốc nói mê”.

Trong khi nói chuyện, tay kia đồng thời nhằm ngay Hắc Tháp toàn lực nắm chặt, từ hư vô một chiếc đại thủ ngưng tụ xuất ra, hung hăng đánh tới.

Phốc!

Hai đại thủ hợp lại trên người Hác Tháp, uy lực của nó nhất thời tăng vọt, xung quanh Hắc Tháp tại vầng kim quang phát ra từng trận âm thanh rợn người, dần dần bị hai đại thủ ép xuống không khoan nhượng. Bên trong quầng sang, Hắc Tháp liên tục thổ máu. Hiển nhiên đã bị nội thương trầm trọng.

“Nhận thua đi! Chỉ cần ngươi mở miệng nhận thua, hướng ta cầu xin tha thứ, ta sẽ không làm khó ngươi nữa, như thế nào???”Minh Tiêu Chiến Thần khóe miệng lộ ra vài phần lãnh ngạo, nhìn đôi đại thủ gắt gao kiềm chế Hắc Tháp nhàn nhạt nói …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.