Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 4: Gặp lại ác ma




"Như thế nào, chẳng lẽ hai vị đạo hữu định quản Tiêu Thần tiểu hữu sao, ta mở miệng mời hắn gia nhập tông môn không được sao. Huống hồ Tiêu Thần tiểu hữu ở Lạc Vân cốc chỉ là một gã ký danh đệ tử, nếu các ngươi không coi trọng hắn, hắn là người tự do có thể đầu nhập phái khác, các ngươi không có quyền can thiệp”Huyền Thanh không hề nhượng bộ chút nào, áo bào phập phồng, đối chọi gay gắt với Thanh Vân Tử.

Minh Sát tiến lên từng bước, sắc mặt âm trầm đảo qua người Thanh Vân Tử, trầm giọng nói: “Không sai, việc hôm nay, hai người các ngươi không được nhúng tay, Tiêu Thần tiểu hữu lựa chọn như thế nào là chuyện của hắn, nếu không hai người chúng ta dù liều đến trở mặt cùng Lạc Vân cốc cũng muống đòi một cái thuyết pháp.”

Về phần Huyền Thị tam lão tuy chưa từng mở miệng nhưng giờ phút này đã vô thanh vô tức đứng dậy đi đến sau hai người Huyền Thanh, ý nghĩa không cần nói cũng biết.

Thanh Vân Tử cùng Dược Đạo Tử hai người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt chốc lát trầm xuống, cục diện như thế làm cho trong lòng bọn họ có chút bất an. Dù sao lời nói của đám người Huyền Thanh cũng có đạo lý, Tiêu Thần chẳng qua chỉ là ký danh đệ tử của Lạc Vân cốc, dựa theo quy định của Tu Chân giới không được coi là đệ tử chân chính, hắn hoàn toàn tùy thời có thể rời đi đầu nhập phái khác. Hơn nữa, hôm nay hầu hết các tông môn lớn nhỏ đều có mặt, nếu hai người bọn họ khăng khăng can thiệp phá hủy quy củ Tu Chân giới sợ là sẽ chọc giận nhiều người. Như vậy cho dù Lạc Vân cốc bọn họ có hai Kim Đan tu sĩ tọa trấn cũng không kham nổi.

Nhưng nếu không can thiệp chút nào, lỡ như Tiêu Thần thật sự rời đi gia nhập phái khác, đối với Lạc Vân cốc không thể nghi ngờ là một đại bi kịch. Thiên tài luyện đan ở trong tông môn một năm giờ mới hiển lộ đã bị phái khác lấy đi chỉ sợ hai lão đầu lĩnh hối hận tới đứt ruột.

“Tiêu Thần tiểu hữu, ngươi không cần lo lắng, chỉ cần ngươi đáp ứng một câu đám người lão phu sẽ toàn lực bảo hộ ngươi chu đáo, điểm ấy ngươi cứ việc yên tâm!” Huyền Thanh thấy Thanh Vân Tử cùng Dược Đạo Tử hai người sắc mặt khẩn trương, trong lòng cũng có chờ mong. Nếu Tiêu Thần gia nhập Địa Linh môn của hắn, dù Lạc Vân cốc có hai Kim đan thì so với Địa Linh môn hắn cũng không hơn bao nhiêu.

“Đúng là như thế, nếu tiểu hữu nguyện ý gia nhập bất kì tông môn nào, ba phái chúng ta cũng toàn lực bảo hộ ngươi, tuyệt đối không để gia tộc ngươi chịu bất cứ thương tổn gì”Minh Sát ánh mắt chớp lên, lúc này cũng lên tiếng.

Lạc Vân cốc đã có hai gã Kim Đan lão tổ, nếu là thêm một gã tam phẩm luyện đan sư nữa thì… Cho nên trong thâm tâm hai lão đều quyết định chú ý, quyết không thể để kẻ này ở lại Lạc Vân cốc!

Huyền Thị Tam lão lúc này tiến lên từng bước, cùng nói: “Tiểu hữu cũng có thể gia nhập Liệt Diễm Tông chúng ta!”.

Tam đại tông môn hùng hổ dọa người, Thanh Vân Tử, Dược Đạo Tử hai người mặt trầm như nước, cũng không có chút biện pháp náo, bốn mắt nhìn chằm chằm Tiêu Thần, sợ hắn một giây sau sẽ quyết định ra đi gia nhập phái khác.

Tiêu Thần sắc mặt hơi đình trệ, thật lâu sau mới kịp phản ứng, không khỏi cười khổ lắc đầu. Lúc trước chẳng ai hỏi thăm mình còn nhận hết sự nhạo báng, hiện giờ lộ ra luyện đan thuật lại biến thành miếng bánh thơm trong lòng bọn họ. Bất quá thói đời là thế, Tiêu Thần khẽ lắc đầu, không nghĩ ngợi thêm nữa.

“Các vị tiền bối, xin nghe Tiêu Thần nói đôi lời”Tiêu Thần kính cẩn thi lễ, trước mặt mấy người kia đều có thể có Kim Đan tu sĩ, nhấc ngón tay là có thể nghiền chết hắn, tự nhiên không dám có nửa điểm khinh thường.

“Tiểu hữu cứ nói đừng ngại”Đám Huyền Thanh liếc nhau, lời nói hơi có chút chờ mong.

Tiêu Thần gật gật đầu, hơi trầm ngâm, lập tức cất cao giọng nói: “Tiêu Thần vốn là đệ tử Tiêu gia ở Tiêu Thành, được tông môn ban cho cơ hội mười năm một lần bước lên con đường tu tiên, may mắn mới biết được thế gian còn có tu đạo chi sĩ, để cho ta mở rộng tầm mắt”.

“Sau lúc thử nghiệm linh căn, tiểu tử vốn bị sai đưa về nhà từ nay về sau sống cuộc đời bình thường, may mắn được sư tôn thu nhận và giúp đỡ, truyền cho tu luyện chi đạo cùng thuật luyện đan, lại ban cho dược viên, gặp nhiều may mắn, Tiêu Thần mới có thể có được ngày hôm nay”.

“Tiểu tử mặc dù không phải là hạng người thiện lương gì, nhưng cũng tự nhận là ân oán phân minh, hết thảy hôm nay đều là tông môn và sư tôn ban cho, nếu có chút thành tựu liền rời bỏ tông môn gia nhập phái khác không khỏi bị người khác khinh thường! Cho nên ý tốt của chư vị tiền bối, Tiêu Thần xin tâm lĩnh, nhưng Tiêu Thần sẽ không đầu nhập phái khác, cho dù mãi chỉ là một gã ký danh đệ tử của Lạc Vân cốc”.

Những lời này Tiêu Thần vốn là xuất phát từ trong lòng, thanh âm tuy bình thản nhưng kiên định, ý nghĩa cảm kích không cần nói cũng hiểu.

“Tốt tốt tốt!”Thanh Vân Tử nghe vậy, vẻ khẩn trương trên mặt trong nháy mắt đều tiêu tán, nhìn về phía Tiêu Thần lại tràn ngập yêu thích, xoay người đối diện đám người Huyền Thanh nói: “Ha ha, ý tốt chư vị đạo hữu xem ra môn hạ đệ tử ta đây vô phúc hưởng dụng, bất quá các ngươi yên tâm, Tiêu Thần ở Lạc Vân cốc chúng ta tất nhiên cũng có được đãi ngộ tốt nhất”.

“Không sai, Tiêu Thần đồ nhi, hôm nay vi sư liền chính thức thu ngươi làm đồ đệ, không biết ngươi có nguyện ý không?”.

“Đệ tử Tiêu Thần, bái kiến sư tôn!”Tiêu Thần nghe vậy không chút do dự quỳ xuống đất ba khấu chín lạy hành đãi lễ bái sư.

“Tốt! Đồ nhi ngoan mau mau đứng lên”Dược Đạo Tử trong mắt lộ ý mừng rỡ, đưa tay nâng Tiêu Thần đứng dậy, đưa tay lấy từ trong túi trữ vật ra một miếng bạch sắc ngọc châu giao cho Tiêu Thần, “Còn đây là kiếm hoàn, đưa linh lực vào có thể hóa thành một đạo linh kiếm thuộc hạng cực phẩm, được vi sư sử dụng trước khi ngưng đan, hôm nay ban cho ngươi gọi là lễ bái sư”.

“Đa tạ sư tôn!”Tiêu Thần nghe vậy trong lòng tự nhiên kinh hỉ một trận, bắt kiếm hoàn vào trong tay liền cảm thấy mát lạnh, ẩn ẩn từng tia sắc bén. Hơn nữa, có thể được Dược Đạo Tử sử dụng đến cảnh giới Kim Đan mới thay, tất nhiên là một bảo vật cực kì bất phàm.

“Ha ha, Tiêu Thần lúc này đã là thân truyền đệ tử của ta, mấy vị đạo hữu chẳng lẽ còn chưa từ bỏ ý định?”Dược Đạo Tử xoay người lại, trên mặt dày tràn đầy vẻ đắc ý cười nói.

“Hừ! Nếu là Tiêu Thần tiểu hữu lựa chọn, bọn ta tự nhiên không có dị nghị, nhưng lão phu vẫn nói, ngày sau nếu Tiêu Thần tiểu hữu đối với Lạc Vân cốc có điều bất mãn, hãy đến Địa Linh môn, lão phu lúc nào cũng mở rộng cửa chào đón tiểu hữu”Huyền Thanh hừ một tiếng, trên mặt lộ ra vài phần bất đắc dĩ, dù sao Tiêu Thần tự nguyện làm ra lựa chọn, hắn cũng là không có nửa điểm biện pháp.

Về phần Minh Sát sắc mặt âm tình bất định, nửa ngày sau, mới hừ lạnh một tiếng quay người ngồi xuống, cũng không biết trong lòng đến tột cùng suy nghĩ cái gì.

"Huyền Thanh đạo hữu quá lo lắng, Tiêu Thần có thân phận luyện đan đại sư, lão phu tự nhiên sẽ không bạc đãi hắn"Thanh Vân Tử nghe vậy cười một tiếng, hơi trầm ngâm, lập tức trầm giọng nói: "Tiêu Thần tiến lên".

Tiêu Thần trong lòng khẽ động vâng một tiếng, lập tức tiến lên mấy bước kính cẩn quỳ xuống đất, nói : "Có đệ tử".

"Bây giờ bản tôn liền bổ nhiệm ngươi làm Lạc Vân cốc đan các trưởng lão, địa vị cao quý, chỉ dưới ta cùng Dược Đạo Tử sư đệ. Mặt khác, hôm nay ta liền mượn cơ hội có đông đảo đồng đạo ở đây tuyên bố, Tiêu thành Tiêu gia, hưởng Lạc Vân cốc ngàn năm che chở, trong vòng mười đời, nếu Lạc Vân cốc bất diệt, nhất định giúp Tiêu gia ngàn năm hưng thịnh!".

Ngàn năm che chở không rời bỏ, đây là khen thưởng cao nhất cho một gia tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.