Nghịch Thiên Kỹ

Chương 53: Gặp người lớn




“Không, tỉ tỉ, người ác độc như Hạnh nhi, muội làm sao có thể giữ lại bên người?. Giữ nàng lại để nàng tiếp tục hại người sao?. Không!. Tuyệt đối không thể. Hầu gia, tỉ tỉ thật là thiện lương, hoàn mỹ giống như ánh mặt trời. Sau này thiếp nhất định sẽ học tập tỉ tỉ, còn Hạnh nhi, tỉ tỉ để cho nàng đi đày đi!. …Người ác độc như vậy, không biết đã tích bao nhiêu may mắn, mới có thể gặp được một người lương thiện giống như tỉ tỉ, bây giờ, gieo gió ắt gặp bão a…chỉ tại thiếp có mắt không tròng, không phát hiện lòng nàng ta lại ngoan độc như vậy. làm ra những chuyện khiến người ta phẫn nộ. muội muội thật sự không biết nên nói như thế nào, cảm thấy thật hổ thẹn với tỉ tỉ. Thiếp bằng lòng…Huhu…Bằng lòng đến trước mặt phật tổ để thành tâm sám hối, cầu phúc cho tỉ tỉ và nhị tiểu thư”

Nói đến đây, Kiều di nương nhìn Lưu đại lão gia với ánh mắt vạn phần không muốn nhưng lại thân bất do kỉ, làm cho Lưu đại lão gia vừa đau lòng vừa thương yêu. Không khỏi mở miệng nói:

“Được rồi, phu nhân xử lý rất công bằng, sẽ không trách nàng, nàng có tâm ý như thế là tốt rồi”

“Gia, thiếp…”

Đứng trước mặt Lưu đại phu nhân, nhưng Lưu đại lão gia và nàng ta lại “liếc mắt đưa tình” công khai như vậy.

Lưu đại phu nhân âm thầm nắm chặt quả đấm, tiện nhân!. Sau đó khóe miệng nàng nhếch lên:

“Đúng vậy, gia nói rất đúng, nếu như không có liên quan đến muội muội, ta đương nhiên sẽ không phạt muội muội, huống hồ, ta cũng bình an vô sự. Chỉ là, muội muội, Hạnh nhi, dù thế nào cũng xem như trung thành tận tâm với muội, ta biết muội cũng có khó xử của mình, nếu như trong lòng có chút không muốn hay là không đành lòng, thì nói cho tỉ tỉ, tỉ tỉ sẽ nể mặt muội, nể mặt những năm gần đây nàng vất vả hầu hạ muội, sẽ xử nhẹ một chút”

Lúc này Kiều di nương trong mắt đầy sùng bái nhìn Lưu đại phu nhân, một đôi tay ngọc nắm lấy tay của Lưu đại lão gia nói:

“Gia, thật không ngờ tỉ tỉ lại rộng lượng như thế, làm thiếp thấy xấu hổ vô cùng, không, tỉ tỉ….Người có lòng ngoan độc như vậy, chỉ sợ đều phải chết, làm sao thiếp dám vì nàng ta cầu xin…Thiếp, thiếp nghĩ mà sợ, nếu như có một ngày nàng ta cũng đối xử với thiếp như vậy, có lẽ thiếp sẽ không may mắn như tỉ tỉ, sợ sẽ bị nàng hại chết a”

Lưu đại phu nhân cực kì đoan trang, ưu nhã để chén trà xuống, nhìn về phía người phía sau bình phong nói: “Ngươi nghe rõ ràng chưa?. Đây chính là chủ tử mà ngươi tâm tâm niệm niệm đấy”

Dưới vẻ mặt khiếp sợ của Kiều di nương, Hạnh nhi bĩu môi đi ra…Kiều di nương a một tiếng, hét rầm lên….Nhìn những dấu vết loang lổ trên người Hạnh nhi…nước mắt như hạt châu không tự chủ được rơi xuống, không biết vì đau lòng hay là bởi vì sợ hãi

Lưu đại lão gia cũng hơi nhíu mày, đúng lúc này Bạch ma ma lấy vải trắng trong miệng Hạnh nhi ra, Hạnh nhi vẻ mặt bi thương, không thể tin được!. Trong miệng thì thầm nói: “Vì sao?. Vì sao, Vì sao?”

Khóe miệng Lưu đại phu nhân cong lên: “Bây giờ ngươi còn không nói thật đi!. Vẫn còn ngu muội như thế sao?”

Ánh mắt Hạnh nhi giống như tro tàn, lập tức chuyển thành phẫn nộ, trong đầu hiện lên hình ảnh của mình, vài năm gần đây

Từng chút, từng chút một….Đúng vậy!. Là mình ngu ngốc!:

“Hahaha” Sau đó nàng ngửa đầu lên cười ha hả, bỗng nhiên dùng sức giãy dụa, vọt đến trước mặt Kiều di nương, hai tay gắt gao nắm lấy bả vai của nàng:

“Tại sao?. Tại sao?. Ta đối với ngươi như vậy, nhưng tại sao ngươi lại hại ta?. Những năm gần đây, ta thật lòng với ngươi, còn thiếu móc tim ra cho ngươi xem, nhưng tại sao, tại sao?”

Kiều di nương hoảng loạn giãy dụa: “Ngươi nói bậy bạ gì đó, ngươi điên rồi sao?. Tỉ tỉ, gia…Nàng ta điên rồi, người đâu mau lôi nàng tar a ngoài, dùng loạn côn đánh chết mới có thể làm cho tỉ tỉ hả giận”

Lưu đại phu nhân được Bạch mama dìu đứng dậy, Tình nhi đứng bên cạnh, vì để phòng ngừa vạn nhất, nên bảo vệ trước mặt Lưu đại phu nhân:

“Thì sao?. Hầu phủ khi nào đến phiên một thiếp thất nho nhỏ như ngươi, ra lệnh rồi hả?. Ân, muội muội luôn miệng nói mình thiện lương, tại sao lại trở nên tàn nhẫn như vậy?. lại muốn đánh chết hạ nhân đi theo bên người ngươi, cùng chung hoạn nạn với ngươi?. Ân?”

“Gia…” Trên mặt Kiều di nương hiện lên hoảng sợ, gọi Lưu đại lão gia một tiếng

Lưu đại lão gia nhìn trò khôi hài trước mặt, đương nhiên hiểu được phần nào, nhưng trong lòng vẫn không muốn tin, người đi theo bên mình, tinh thông cầm kì thi họa, lương thiện tài ba như thế, trên thực tế còn ác độc hơn cả độc dược

Lưu đại phu nhân hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đau lòng, thất vọng nhìn Lưu đại lão gia một cái, làm Lưu đại lão gia giật mình…Sau đó thở dài, không liếc mắt nhìn Kiều di nương, mà dặn dò gã sai vặt của mình:

“Đi thư phòng của gia, lấy một ít đồ đưa cho phu nhân”

Nói xong, lại nói với Lưu đại phu nhân: “Chỉ Lan, đừng vì kẻ tiện tì mà làm tổn hại sức khỏe của mình, nên xử lý như thế nào thì cứ xử lý như thế, nàng đã chịu uất ức rồi”

Lỗ mũi của Lưu đại phu nhân đau xót, dĩ nhiên rơi vài giọt lệ: “Ta không uất ức, …Chỉ cảm thấy…Gia, đừng trách lòng ta ngoan độc, điều gì ta cũng có thể nhẫn, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho người khác tổn thương con của ta, tổn thương cốt nhục của ta và gia, huống chi Thanh nhi…Những chuyện xảy ra trước mắt, đối với Thanh nhi thật không công bằng a”

“Gia hiểu, nàng đừng quá mệt mỏi, những chuyện còn lại cứ giao cho Bạch ma ma xử lý đi”

Lưu đại phu nhân nghẹn ngào gật đầu, Kiều di nương bên cạnh, mới từ trong ngây ngốc phản ứng kịp….Đây là làm sao vậy?. Chẳng lẽ Hầu gia lại tin Hạnh nhi?. Tự trách mình không biết nhìn người a!

“Hạnh nhi, tại sao ngươi có thể hãm hại ta chứ?. Hầu gia, chẳng lẽ ngài cũng tin lời nói của tiện nhân ác độc này sao?. Làm sao thiếp có thể làm ra những chuyện như vậy?. Không, thiếp thật oan uổng a….Đừng, tỉ tỉ, người lương thiện như vậy. Làm sao có thể như vậy, Thiếp…Hạnh nhi, vì sao, vì sao a”

Lúc này, Hạnh nhi cười nói: “Chủ tử, đừng lo lắng, cho dù có đến hoàng tuyền, nô tì cũng sẽ hầu hạ người thật tốt, nô tì sẽ đi cùng người” Lưu đại phu nhân khoát tay áo rời khỏi

“Không! Không!. Ngươi tránh ra đi…” Kiều di nương hoảng loạn đẩy Hạnh nhi ra

Lưu đại phu nhân vuốt vuốt trán nhìn Bạch ma ma, Bạch ma ma hừ lạnh nói:

“Tại sao còn đứng đó nhìn?. Các người đều mù hết rồi sao?. Còn ko kéo nàng ra ngoài, nếu như thương tổn đến Kiều di nương của chúng ta làm sao bán được giá tốt?. Lúc trước, Hầu gia chuộc Kiều di nương từ trong kĩ viện ra, đã tốn không ít bạc, nếu như bán đi, cũng lỗ một đống, huống hồ nàng ta đã không còn trong trắng”

“Ngươi!. Làm sao ngươi có thể vũ nhục ta…Gia….Ngài ở đâu, mau tới cứu thiếp a”

Bạch ma ma khẽ trừng mắt muốn tiến lên tát vào mồm Kiều di nương nhưng bị Lưu đại phu nhân ngăn lại: “Được rồi, đừng đánh, mắc công làm phá hủy gương mặt”

“Vâng, lão nô hiểu rồi”

Lưu đại phu nhân nhìn gã sai vặt bốn phía, trong mắt hiện lên tia ngoan độc, liền mở miệng nói:

“Trên người Kiều di nương ô uế cần được tắm rửa sạch sẽ, nhưng mà lúc này, chỉ sợ bà tử nha đầu không kéo nàng ra được, các ngươi đi hầu hạ Kiều di nương rửa mặt, chải đầu, trang điểm đi, ngày mai người môi giới sẽ đến quý phủ mua người”

Sau khi Kiều di nương khóc lóc, kêu la bị lôi xuống, Bạch ma ma không khỏi hừ một tiếng nói: “Thật là quá tiện nghi cho nàng ta”

Khóe miệng Lưu đại phu nhân nhếch lên: “Cũng tốt, dù sao nàng ta cũng hầu hạ Hầu gia một năm, trước tiên cũng để cho nàng thích ứng cuộc sống sau này một chút, bên phía Tử Oánh, chim sẻ muốn biến thành phượng hoàng sao?, Hừ”

“Người yên tâm, lão nô biết rồi, à đúng rồi, Liễu di nương đã có thai, nhưng có vẻ như nàng ta muốn giấu giếm”

Lưu đại phu nhân cười nói: “Thật là một nữ nhân thông minh, chắc là nhị đệ muội của ta không có ở trong phủ, nàng ta luôn luồn cúi, nhưng như vậy cũng tốt, đến lúc đó đề cập chuyện của Thanh nhi với nhị đệ, cũng có thêm một cái cớ. Ai, ngươi nói xem, tiểu viện bên cạnh ta đã dọn đến đâu rồi?. những thứ đồ lộn xộn chỉ cần để qua một bên là được rồi, Thanh nhi nên ở gần ta một chút”

Bạch ma ma cười nói: “Bây giờ nhị tiểu thư còn nhỏ, nhưng lớn lên một chút sẽ không tốt lắm, cách Quý nhi và Phúc nhi gần quá cũng bất tiện, huống chi sau này Quý nhi cưới vợ, sợ là phải mở rộng viện, khi đó nhị tiểu thư ở quen rồi, phải chuyển đi nơi khác cũng không ổn lắm”

“Đúng!Đúng!Đúng. Cũng là ngươi suy nghĩ chu đáo, vậy ngươi nói xem, nên an bày cho Thanh nhi ở đâu thì tốt?”

“Đâu phải là lão nô suy nghĩ chu đáo, mà phu nhân lo lắng quá sẽ bị loạn, muốn lão nô nói, vậy nên sắp xếp cho Thanh nhi ở trong viện gần hồ đi, đông ấm hạ mát, phong cảnh cũng tốt, mặc dù không lớn lắm nhưng cũng đầy đủ tiện nghi, nhị tiểu thư sẽ không thiếu thứ gì đâu”

“Vậy sai người quét dọn lại lần nữa đi, đồ dùng trong nhà cái gì cũng cần phải đổi mới hết”

“Tất nhiên, tất nhiên, người cứ yên tâm, dĩ nhiên lão nô sẽ an bày thỏa đáng, …Ân…Sáng nay Chu ma ma có nói với lão nô, muốn đưa cháu gái của bà ấy đến hầu hạ bên cạnh nhị tiểu thư”

“Bà ta rất biết lựa cây tốt mà dựa vào”

Sáng sớm hôm sau, Lưu nhị lão gia hơi đứng ngồi không yên, chẳng lẽ Thanh nhi đã gây ra tai họa gì rồi sao?.

“Nhị đệ, chị dâu biết mình không nên đoạt nhân sở ái ( cướp con của người khác),nhưng mà nhị đệ, lúc này đây, chị dâu muốn xin đệ, cho Thanh nhi làm con thừa tự của chị, đệ thấy thế nào?. Chị dâu thật lòng thích Thanh nhi, đương nhiên sẽ yêu thương nó giống như con ruột của mình, huống hồ, đều ở trong một phủ, nhị đệ cũng không có gì không yên tâm, đệ nói có phải không?”

Lúc này Lưu nhị lão gia sửng sốt, hóa ra là muốn nhận Thanh nhi làm con thừa tự?. Chuyện tốt như thế, nhưng là…

“Chị dâu, đáng lẽ chị đã mở miệng, đệ cũng nên đồng ý, dù sao việc này đối với Thanh nhi chỉ có lợi chứ không có hại, nhưng mà Thanh nhi và Nguyệt nhi, hai đứa nhỏ này….Ngược lại, đệ có chút không nỡ…”

Lưu đại phu nhân nhìn thoáng qua Lưu đại lão gia, đương nhiên biết hy vọng trong lòng Lưu nhị lão gia, Lưu đại lão gia ho khan một tiếng nói: “Đều ở trong một phủ còn có cái gì không nỡ?”

“Đúng vậy a, nhị đệ, chị dâu vừa nghe nói một chuyện”

“Chuyện gì?”

“Nhị đệ lại sắp làm cha, nghe nói Liễu di nương đã có thai?”

Lưu nhị lão gia sửng sờ, lập tức đứng lên: “Chị dâu, việc này…”

“Chuyện này, chị dâu làm sao dám nói đùa, nhị đệ muội không có ở trong phủ, sợ là Liễu di nương không biết nên nói với ai, chỉ là chị dâu là người từng trải, có phải phụ nữ mang thai hay không, những triệu chứng đó, chị dâu cũng biết một ít, đệ nên trở về mời đại phu đến khám kĩ cho Liễu di nương đi”

“Vậy đệ đệ cảm ơn chị dâu, Thanh nhi có thể lọt vào mắt của chị dâu và đại ca, là phúc khí của nó kì thực trong lòng đệ rất cảm kích”

“Cảm kích, không cảm kích cái gì, chúng ta là huynh đệ ruột thịt hà tất phải nói những lời khách sáo như vậy”

“Đúng vậy a, nhị đệ, chúng ta đều là người một nhà”

“Vâng, vâng, vậy bên phía mẫu thân?”

Lưu đại phu nhân cười cười: “Mẫu thân đương nhiên đồng ý rồi, nếu không người làm chị dâu như ta làm sao dám mở miệng nói chuyện này với đệ, chuyện này xem như quyết định vậy đi, chờ đến năm mới khi người trong nhà có mặt đông đủ rồi sẽ bàn tiếp, chỉ là nhị đệ, đệ cũng biết tính tình của nhị đệ muội rồi đó, trước tiên cứ giấu nàng đi”

“Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên, vẫn là chị dâu người suy nghĩ chu đáo”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.