Nghịch Thiên Kỹ

Chương 39: Bạch thiếu gia dọa người




- Hô!

Hư không bình tĩnh đột nhiên xuất hiện chấn động nhộn nhạo, một đạo thân ảnh hỏa hồng hiện ra, nhẹ nhàng bay xuống đất, đây là một nam tử được hào quang màu đỏ bao phủ.

Ngay sau đó hào quang màu đỏ này từ từ rút lui, gương mặt Mộ Hàn cũng hiển hiện ra ngoài, mà hào quang màu đỏ này co rút lại trở thành khối ngọc trong tay Mộ Hàn, nó lớn chừng nắm tay, độ dày chừng một tấc, toàn thân đỏ rực như lửa, hào quang óng ánh và vân tuyến rậm rạp bao phủ ở bên ngoài khối ngọc.

Đây chính là "Giới tử môn" !

Mộ Hàn thu nó vào tâm cung, hắn đảo mắt nhìn qua chung quanh một vòng, chỉ thấy phạm vi vài chục thước trước mặt chính là sương mù, sương mù này đậm đặc bao phủ khu vực rộng lớn..

Đây chính là bình chướng hư vô ở cực tây Xích Thành Thiên Vực.

Mà đối diện bình chướng trước mặt Mộ Hàn có một cánh cửa lớn hình tròn có mái vòm, bên trong có kình phong thổi ra ngoài.

- Đây là cửa ra vàoVong Linh Ma Cốc?

Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, âm thầm sợ hãi thán phục, "Giới tử môn" quả nhiên thần kỳ, chỉ trong nháy mắt đã kéo dài qua cơ hồ cả Thiên Vực thế giới, đến nơi này.

Nhìn thấy cánh cửa này Mộ Hàn chờ mong.

Đây chính là Vong Linh Ma Cốc mà đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn nhấc tới là biến sắc, mà Mộ Hàn thật sự lại muốn vào trong "Vong Linh Ma Cốc" tìm hiểu vong linh này nọ. Qua một lát Mộ Hàn thu liễm tâm tình, hắn như nhàn nhã dạo chơi đi vào trong cốc.

Qua một khắc sau đó tâm thần khổng lồ của Mộ Hàn đã tiến vào lối đi.

Hô! Hô...

Từ trong bình chướng không ngừng có gió mạnh thổi ra ngoài. Sau khi chui vào bình chướng thì hóa thành hư không.

Tiến vào thông đạo không quá hai giây Mộ Hàn đã cảm ứng được bốn phía có kình phong thổi qua.

Nhưng mà gió này tuy mạnh nhưng rất khó tạo thành tổn thương cho tu sĩ Vạn Lưu Cảnh. Mộ Hàn chân đạp mặt đất, hắn nhanh chóng đi trong thông đạo, áo bào và tóc bay phất phơ. Nhưng thân ảnh của Mộ Hàn không chậm lại chút nào, vẫn bảo trì bước chân tiến lên ổn trọng.

Qua chừng nửa giờ sau cuồng phong không dứt chung quanh đột nhiên biến mất.

Trong tíc tắc này tầm mắt của Mộ Hàn trở nên thông suốt.

Đột nhiên xuất hiện trong mắt Mộ Hàn chính là khu đất bằng bao la bát ngát, tại nơi này còn cách bình chướng Mộ Hàn vừa đi qua có vài thước mà thôi. Hắn nhìn ra xa xa thì chẳng thấy tận cùng. Bầu trời trên đỉnh đầu Mộ Hàn chỉ có mấy ngàn thước.

- Đây là ‘ Vong Linh Ma Cốc ’?

Tầm nhìn đột nhiên khuếch trương vô hạn. Mộ Hàn nhịn không được sững sờ, địa phương trước mặt cực kỳ hoang vu, không có trùng cá chim thú, cũng không có cây cỏ hoa lá, khắp nơi chỉ là đá sỏi, vận sức vào trong mắt mới có thể ngẫu nhiên nhìn thấy ra hào quang màu xanh rất nhỏ trong cát đá.

Mộ Hàn thậm chí có chút ít hoài nghi mình có đi nhầm nơi hay không.

Khối lục địa này tương liên với Xích Thành Thiên Vực ở bên ngoài, lại giống như hai thế khác hoàn toàn khác nhau. Cái thông đạo kia chẳng khác gì rãnh trời. Mà khi cảm ứng được lực lượng linh hồn nồng đậm thì đáy lòng của Mộ Hàn không còn chút hoài nghi gì cả, tại đây tuyệt đối chính là "Vong Linh Ma Cốc" .

- Lực lượng linh hồn ở đây vượt xa Thái Huyền Thiên Vực, Vực Giới Sát Tràng Chiến Hồn Điện tầng hai.

Mộ Hàn không nhịn được hưng phấn lên, tu luyện ở nơi này trình độ chân nguyên của hắn sẽ tăng lên, mà linh hồn cùng lực lượng tinh thần tăng lên còn nhanh hơn cả chân nguyên của hắn, nếu như vẫn sống ở đây thì tu vị của hắn đột phá đến Linh Trì Cảnh thì cường độ linh hồn sẽ đạt tới Linh Trì thất trọng thiên.

Nhưng mà hưng phấn thì hưng phấn, Mộ Hàn cũng không dám hành động lỗ mảng.

Những ngày ở trong Linh Vũ Thánh thành hắn cũng dò hỏi Đường Hoan được không ít tình huống có quan hệ tới "Vong Linh Ma Cốc". Nơi này địa hình là một hình tam giác lớn, khu vực rộng nhất nghe nói kéo dài mấy ngàn vạn dặm, rồi sau đó hai bên co rút lại, cuối cùng nơi giao hội chỉ còn lại một vạn dặm..

Tại "Vong Linh Ma Cốc" này có hai thứ nguy hiểm, một là vong linh, hai chính là không gian phong bạo.

Mặc kệ ngươi ở bất cứ khu vực nào của "Vong Linh Ma Cốc" cũng có khả năng tao ngộ vong linh cùng không gian phong bạo xâm nhập. Những không gian phong bạo có nguồn gốc từ vách tường không gian, chúng tùy thời sẽ tiến vào trong "Vong Linh Ma Cốc" như mũi đao sắc bén, sau đó tàn sát bừa bãi thứ gì hắn gặp phải.

Mà những vong linh trong "Vong Linh Ma Cốc" ở chỗ trong chỗ sâu của thung lũng, mỗi khi không gian phong bạo xuất hiện thì chúng sẽ thuận theo mà lưu động, nương theo không gian phong bạo đi tới các khu vực khác. Sau khi không gian phong bạo lui thì chúng lại tiến sâu vào trong thung lũng tiếp tục du đãng.

Đương nhiên cũng không phải tất cả vong linh đều đi theo không gian phong bạo, cả đàn cả lũ cùng hành động là bình thường. Các khu vực của "Vong Linh Ma Cốc" đều có không ít vong linh lạc đàn.

- Giống như trong phạm vi ‘ Vong Linh Ma Cốc ’ thì tâm thần và linh hồn sẽ bị áp chế, khó có thể thăm dò xa, cũng không biết có đáng tin hay không...

Nghĩ đến Đường Hoan thăm dò tin tức thì ý niệm trong đầu Mộ Hàn chấn động, lực lượng tinh thần mạnh mẽ lan tràn ra.

- Áp lực thật cường đại.

Trong nháy mắt sau đó Mộ Hàn đã nghiệm chứng được tính chính xác của tin tức, trong lòng chấn động. Lực lượng tinh thần cũng có nguồn gốc từ linh hồn, cũng có tính chất giống như lực lượng linh hồn, nhưng chúng dường như còn có đặc điểm "Tương tích điều khiển", đối ngoại cực kỳ bài xích lực lượng tâm thần của tâm cung..

Tâm thần Mộ Hàn hoàn toàn không hợp với lực lượng linh hồn chung quanh, áp lực khổng lồ như dưới đáy biển sâu không ngừng đè ép tâm thần. Sau khi rời xa thân thể của Mộ Hàn thì tâm thần thừa nhận áp lực càng lớn, hướng tới muốn khuếch trương xa hơn cũng khó khăn.

Dùng cường độ linh hồn và tinh thần của Mộ Hàn cũng chỉ bao phủ phạm vi ba ngàn mét mà thôi.

Nếu đổi thành tu sĩ Vạn Lưu Cảnh bình thường dù dùng hết toàn lực, có lẽ tâm thần chỉ cảm ứng được phạm vi ngàn mét, cũng khó trách những đệ tử ngoại sơn đều cảm giác tiến vào sâu trong "Vong Linh Ma Cốc" thu hoạch "U Minh Hồn Thủy" là nhiệm vụ không cách nào hoàn thành được.

Nếu không cách nào dò xét xa thì tiến vào sâu Vong Linh Ma Cốc đúng là tìm chết.

Hô!

Bỗng dưng một tiếng rít từ xa vang vọng ở bên phải truyền tới, âm thanh vô cùng bén nhọn, màng nhĩ của hắn như bị người ta đâm thủng. Lúc nghe được tiếng rít gào thì cảm ứng của Mộ Hàn vượt qua ba ngàn mét kéo qua bên phải, một cơn cuồng phong như cuồng long gào thét đang lao qua phía này.

Phong bạo còn chưa tới gần thì áp bách mạnh mẽ từ nó đã lao tới.

Trong khoảng khắc phong bạo còn cách Mộ Hàn đã chưa đủ hai ngàn mét, mà khi phong bạo lao tới còn có vô số khí tức linh hồn hoặc yếu hoặc mạnh.

- Không gian phong bạo?

Trong đầu của hắn hiện ra suy nghĩ này nhanh như thiểm điện, Mộ Hàn không chút do dự lui bước lại, trở lại cánh cửa thông đạo sau lưng của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.