Nghịch Thiên Kỹ

Chương 30: Tình địch gặp nhau




*Nhảy chương, nội dung tiếp tục bình thường nhé.

Diêu Quang Phong.

Cổ mộc che trời, xanh um tươi tốt, ánh sáng chiếu qua kẽ lá xuống đất, chiếu lên người một thân ảnh mềm mại.

Đây là nữ tử vô cùng xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt vũ mị, da thịt sáng loáng như gấm, trắng noãn như băng tuyết, mái tóc đen mun dài tới một mét.

Giờ phút này nàng đang nhắm mắt lại, vẫn không nhúc nhích, giống như đang tĩnh tâm tu luyện. Trong Chân Vũ Thánh Sơn, giữa bắc đẩu thất phong, mỗi phong đều có có một đệ tử thủ tịch, mà cô gái áo tím này chính là đệ tử thủ tịch Diêu Quang Phong Yến Thu Mi.

- Yến sư tỷ, tin tức tốt, tin tức tốt...

Đột nhiên âm thanh thanh thúy duyên dáng gọi to phá tan yên lặng trong khu rừng này, một bóng trắng như lưu quang lao tới, thân ảnh này xuyên qua rừng cây, trong chốc lát đã tới trước mặt Yến Thu Mi, tướng mạo của nàng cũng hiển hiện ra, chính là thiếu nữ xinh đẹp chừng mười sáu tuổi.

Yến Thu Mi mở to mắt nhìn qua gương mặt hưng phấn của thiếu nữ áo trắng, không nhịn được cất tiếng cười to, môi anh đào hé mở, âm thanh như châu ngọc:

- Tu sư muội, chuyện gì khiến ngươi cao hứng như vậy?

- Yến sư tỷ, còn nhớ rõ ta mấy ngày hôm trước đệ cập với ngươi đệ tử ngoại sơn La Thành không?

Thiếu nữ áo trắng thần thần bí bí nói ra.

- Ah? Người nọ lại gây ra động tĩnh gì?

Yến Thu Mi cười nhạt một tiếng.

- Ngay vừa rồi Thiên Tuyền Phong xú nữ nhân Câu Na mang theo Quỷ Vũ Tiến bị hư hao chạy tới Võ Công Điện tuyên bố nhiệm vụ, làm khó dễ La Thành, nói là hắn không dám tiếp nhiệm vụ thì phải tự thừa có tiếng không có miếng, sau này không được nhận nhiệm vụ chữa trị đạo khí nào nữa. Kết quả La Thành chẳng những tiếp lại còn ở ngay trong Võ Công Điện chữa trị ‘ Quỷ Vũ Tiến ’ thành công, thời gian trước sau không vượt qua hai khắc, lúc này khiến Câu Na phi thường chật vật, cuối cùng xám xịt rời đi, thật đại khoái nhân tâm.

Thiếu nữ áo trắng nói chuyện như đốt pháo, cô nàng nói chuyện không cách hơi kể từ đầu tới đuôi, sau khi nói xong còn nâng bàn tay nhỏ nhắn của mình vỗ vỗ bộ ngực sữa, trong lòng sung sướng.

- Hắn có thể chữa trị siêu phẩm đạo khí?

Yến Thu Mi nghe vậy hai đầu lông mày cũng hiện ra dị sắc, nói:

- Nhưng mà Câu Na người nọ cũng không thể vô duyên vô cớ chạy tới gây phiền toái cho đệ tử ngoại sơn nha, nàng đột nhiên mang theo ‘ Quỷ Vũ Tiến ’ chạy đến Võ Công Điện thì xem ra tên kia không ngồi yên được rồi.

Thiếu nữ áo trắng cười hì hì nói:

- Yến sư tỷ nói tên khốn Lâm Ngọc Bạch kia a! Ngươi nói đúng, Câu Na nhất định là được Lâm Ngọc Bạch sai sử. La Thành này có pháp lực thủy, mộc song thuộc tính, tư chất tuyệt đối không thể kém ‘ mộc linh đạo thể ’ Lâm Ngọc Bạch được. Trong Chân Vũ Thánh Sơn chúng ta tuy có mấy Đạo Văn Sư mộc thuộc tính, nhưng bọn họ có thể luyện cao phẩm đạo khí là không tệ, Lâm Ngọc Bạch ở hàng đệ tử nội sơn chẳng khác gì siêu quần xuất chúng, hiện tại trong đệ tử ngoại sơn xuất hiện một La Thành đoạt bát cơm của hắn thì sao hắn có thể bỏ qua cơ chứ.

Nói đến đây thiếu nữ áo trắng vỗ tay kêu lên:

- Yến sư tỷ, ngươi không phải cho tới nay tìm người luyện chế đạo khí mộc thuộc tính sao? Trước kia tên Lâm Ngọc Bạch cần phải sư tỷ đáp ứng làm đạo lữ của hắn mới chịu ra tay giúp đỡ, hiện tại có La Thành, hoàn toàn không cần phải đi quan tâm tới Lâm Ngọc Bạch. La Thành này đã có thể chữa trị siêu phẩm đạo khí, năng lực luyện chế siêu phẩm đạo khí vẫn phải có nha.

- Chuyện này không vội, chúng ta tiếp tục nhìn kỹ hẵn nói.

Yến Thu Mi khoát khoát tay, cười nói:

- Lâm Ngọc Bạch nhìn thì tao nhã nhẹ nhàng như quân tử, nhưng kỳ thật hắn là người nhỏ mọn hẹp hòi, có thù tất báo. Câu Na lần này đi không quay về, không thể làm gì được La Thành, Lâm Ngọc Bạch đoán chừng sẽ nhanh chóng xuất chiêu đi xảo quyệt La Thành. Tại Linh Vũ Thánh thành, Lâm Ngọc Bạch tuyệt không không dám vụng trộm đánh chết La Thành, quang minh chính đại khiêu chiến thì có người châm chọc hắn vô năng không có biện pháp, không có gì hơn là mượn nhờ đạo khí. Như vậy cũng tốt cho chúng ta quan sát, nhìn xem La Thành trình độ như thế nào.

- Cũng đúng, luyện chế siêu phẩm đạo khí đúng là vô cùng khó khăn, tỷ lệ thất bại cũng cao, huống chi La Thành này còn là tu sĩ Vạn Lưu lục trọng thiên. Nếu như thất bại thì sư tỷ tỉ mỉ chuẩn bị tài liệu sẽ lãng phí, phải có đầy đủ nắm chắc mới thử được.

Tròng mắt đảo một vòng, thiếu nữ áo trắng mặt mày hớn hở nói:

- Sư tỷ, ngươi tiếp tục tu luyện đi, ta đi tìm hiểu đây, có tin tức ta sẽ nói cho ngươi biết.

- Tu sư muội...

Yến Thu Mi vừa há miệng thì thân ảnh thiếu nữ áo trắng đã biến mất trong rừng, chỉ còn lại tiếng cười như chuông bạc của nàng truyền tới.

- Nha đầu kia luôn nôn nóng như vậy.

Hơi có chút bất đắc dĩ lắc đầu cười cười, Yến Thu Mi nhắm mắt lại.

Linh Vũ Thánh thành.

- La Thành đại ca, ngươi vừa rồi đúng là đại khoái nhân tâm a.

Mặc dù là quay về đình viện, nghĩ tới tình cảnh vừa rồi thì Đường Hoan vẫn hào hứng bừng bừng, mặt mày hớn hở nói:

- Lần này danh khí của ngươi tăng vọt. Trong nội sơn có không ít siêu phẩm đạo khí bị hư hao, trong đó khẳng định có bộ phận là thủy, mộc thuộc tính, nếu như có thể chữa trị thành côn, dùng không bao lâu La Thành đại ca ngươi có công huân vượt qua Cổ Diệp, đứng đầu bia công huân.

- Không thể quá lạc quan.

Mộ Hàn buông hộp gỗ, cười nói:

- ‘ Quỷ Vũ Tiến ’ là đệ tử Thiên Tuyền Phong Lâm Ngọc Bạch luyện chế, Câu Na cũng là đệ tử Thiên Tuyền Phong, quan hệ của hai người phi thường không tệ, nàng lị không đưa ‘ Quỷ Vũ Tiến ’ cho Lâm Ngọc Bạch, mà cầm tới Võ Công Điện bức bách ta, hiển nhiên là không muốn thấy danh khí của ta tăng vọt, nói không chừng Câu Na chính là bị Lâm Ngọc Bạch sai sử, ngươi không phải nói hắn là mộc pháp lực Đạo Văn Sư sao.

Đường Hoan nghe xong vỗ tay một cái, kêu lên:

- La Thành đại ca, ngươi đoán phi thường có khả năng, Lâm Ngọc Bạch tu vị cường đại, lại có năng lực luyện khí cao minh, hơn nữa tướng mạo anh tuấn, ở nội sơn rất được nữ đệ tử ưa thích, nghe nói hắn có quan hệ thân mật với không ít nữ đệ tử, Câu Na chính là một trong số đó.

- La Thành đại ca, danh khí của ngươi càng vang dội, ở phương diện luyện khí đã có khả năng uy hiếp địa vị Lâm Ngọc Bạch tại Chân Vũ Thánh Sơn. Lâm Ngọc Bạch có lẽ nhận thấy nguy hiểm này cho nên mới phái Câu Na tới. Lần này bọn họ không được như nguyện, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Cũng không biết bọn chúng kế tiếp dùng thủ đoạn gì a?

Đường Hoan đi lại trong sân, có chút lo lắng lo lắng suy tư.

- Đường Hoan, đừng nghĩ nhiều như vậy.

Mộ Hàn cười nói:

- Mặc kệ thủ đoạn gì, binh tới tướng đỡ, nước tới đắt ngăn, chẳng lẽ trong Linh Vũ Thánh thành này hắn dám động thủ giết ta sao?

- Nói cũng phải.

Đường Hoan nghĩ lại cũng yên lòng. Chân Vũ Thánh Sơn chẳng những không cấm chuyện đệ tử luận bàn, thậm chí còn phi thường cổ vũ, nhưng với chuyện đồng môn tàn sát nhau rất kiêng kị, cho dù Lâm Ngọc Bạch trong nội sơn là nhân vật hô phong hoán vũ cũng không dám vi phạm quy định này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.