Nghịch Thiên Kỹ

Chương 22: Không thấy nữa




Với nhiệm vụ chữa trị cao phẩm đạo khí thủy, mộc thuộc tính này Mộ Hàn ai tới cũng khôn cự tuyệt.

Không qua bao lâu Mộ Hàn đã tiếp nhận mười cái rồi. Hắn và Đường Hoan lần nữa ôm mười hộp gỗ rời khỏi Võ Công Điện, tin tức này bắt đầu truyền bá nhanh chóng trong đệ tử ngoại sơn. Đột nhiên nghe chuyện này nhiều tu sĩ bán tín bán nghi.

Nhưng dù vậy trên bia nhiệm vụ ở Võ Công Điện những nhiệm vụ chữa trị cao phẩm đạo khí thủy, mộc thuộc tính tăng lên không ít. Dù sao mấy chục vạn đệ tử ngoại sơn những đệ tử hai thuộc tính này đạo khí hư hao không ít, có chút cao phẩm đạo khí đã hư hao nhiều năm.

Trong đệ tử chính thức của Chân Vũ Thánh Sơn mặc dù có vài người là Đạo Văn Sư thủy, mộc pháp lực, nhưng đối với đệ tử ngoại sơn mà nói những người này là tồn tại cao cao tại thượng, từ trước đến nay như thần long thấy đầu không thấy đuôi, tùy tiện luyện chế một kiện đạo khí là đạt được mấy vạn, thậm chí là hơn mười vạn công huân, làm sao vì một trăm công huân mà chạy đến Võ Công Điện cho đệ tử ngoại sơn tuyên bố nhận nhiệm vụ chữa trị đạo khí chứ?

Cho nên mặc kệ tin tức là thật là giả, luôn luôn có đệ tử ngoại sơn ôm tâm tư thử tuyên bố nhiệm vụ.

Nhưng mà hai ngày sau Mộ Hàn cùng Đường Hoan lại mang mười hộp gỗ tới Võ Công Điện lần nữa và đổi lấy chín trăm chín mươi điểm công huân thì tất cả hoài nghi biến mất. Khi thấy Mộ Hàn tiếp mười nhiệm vụ và rời đi, bắt đầu có thêm đệ tử ngoại sơn tuyên bố nhiệm vụ.

Trong đệ tử ngoại sơn lập tức truyền ra có Đạo Văn Sư thủy, mộc song thuộc tính đang nhận nhiệm vụ chữa trị đạo khí, đây là quả bom tấn nổ tung trong Linh Vũ Thánh thành, thậm chí có không ít tu sĩ chuẩn bị thứ cần thiết chạy đến võ công điện tuyên bố nhiệm vụ chữa trị đạo khí, chờ mong Mộ Hàn có thể tiếp được.

Mộ Hàn lần lượt nhận nhiệm vụ và hoàn thành nhiệm vụ, hối đoái công huân, nhưng mà mỗi lần hắn chỉ tiếp mười nhiệm vụ, mỗi lần đều phí thời gian hai ngày.

Đang lúc thanh danh "La Thành" Mộ Hàn tại Linh Vũ Thánh thành tăng lên, trong Hỏa Diệm Sơn ở phía tây nam biên cảnh Xích Thành Thiên Vực có dị động xuất hiên.

Hỏa Diệm sơn tên như ý nghĩa, trong núi này quanh năm khói lửa mù mịt. Nhiệt độ nóng bức khó chịu, khói đen nóng bức không ngừng rót vào tầng mây cũng làm cho phương viên trăm dặm không có ngọn cỏ nào cả. Sở dĩ xuất hiện dị trạng như vậy là do trong núi lửa có Hỏa Vân Thạch.

Đối với võ đạo tu sĩ mà nói Hỏa Vân Thạch cũng không có tác dụng quá lớn, chỉ có số ít người tu luyện công pháp đặc thù mới có thể ngẫu nhiên tới Hỏa Diệm sơn này hấp thu nhiệt độ. Lúc bình thường phạm vi mấy trăm dặm quanh Hỏa Diệm sơn không có khí tức sinh mệnh nào tồn tại.

Hung thủ "Mộ Hàn" sát hại Đại Hạc Vực Chủ Tư Không Dục đã bị nhiều cao thủ Tư Không gia tộc vây giết ở Hỏa Diệm sơn này.

Lúc ấy có đông đảo tu sĩ Xích Thành Thiên Vực từng nhìn thấy "Mộ Hàn" bị vài tên cao thủ Linh Trì Cảnh đánh trúng và thân thể phá thành mảnh nhỏ rơi vào sâu trong Hỏa Diệm sơn Hỏa Vân Động, sau đó mảnh vỡ bị đốt thành tro tàn, hồn phi phách tán, hài cốt không còn.

Mà thời điểm này trong Hỏa Vân Động lửa cháy bừng bừng ngưng tụ thành một sinh vật, nó chậm rãi nhúc nhích. Sau một lúc lâu một thân ảnh thon dài có hỏa diễm thiêu đốt hiện ra, chính là Mộ Hàn mới ngưng tụ "Hỏa linh pháp thân" không lâu, Mộ Diệu Long.

Mộ Hàn bảo nó tới biên cảnh phía nam chính là vì nghe Lôi Động nói nơi này có "Hỏa Diệm sơn" là hoàn cảnh tốt khiến "Hỏa linh pháp thân" dễ giữ mạng của mình.

- Những người kia thật sự là quá lợi hại, hiểm tử còn sống được, thiếu chút nữa thật xong đời rồi.

Mộ Diệu Long lòng còn sợ hãi nói nhỏ một câu, thần sắc của nó lại hiện ra vẻ lắng nghe, rồi sau đó phối hợp gật đầu.

- Hiểu rồi, ta ở lại Hỏa Diệm sơn tu luyện...

Giọng của hắn càng ngày càng yếu, thân thể Mộ Diệu Long lại hóa thành hỏa diễm dung nhập vào trong Hỏa Vân Động...

- La Thành đại ca, xuất phát!

Linh Vũ Thánh thành, Đường Hoan nâng năm hộp gỗ lên, hắn kích động vẫy tay với Mộ Hàn, sau đó đi ra khỏi đình viện. Mộ Hàn cười mỉm gật đầu, cũng ôm năm hộp gỗ theo sau.

Mộ Hàn lúc này đi tới Linh Vũ Thánh thành ngày thứ mười lăm!

Mười lăm ngày nay Mộ Hàn tiếp nhận bảy lần nhiệm vụ, mỗi lần là mười kiện đạo khí, tính toán hắn đã chữa trị được bảy mươi kiện cao phẩm đạo khí thủy, mộc thuộc tính. Mỗi nhiệm vụ sau này đều hơn một trăm công huân, số công huân Mộ Hàn nhận được lần này là chừng một ngàn tám.

Mấy con số này không thể vào bía công huân, nhưng với đệ tử ngoại sơn mười bốn ngày mà nói đó là con số kinh người. Những đệ tử ngoại sơn vào cùng lúc với Mộ Hàn công huân cao nhất cũng chỉ mấy trăm, nhiều người còn là số 0.

Cũng như Đường Hoan, hắn là thành viên trong số công huân 0 này. Nhưng thằng này không ngại, mỗi ngày hấp tấp chạy đông chạy tây, hoặc giúp Mộ Hàn tạo thế, hoặc dò hỏi tin tức giúp Mộ Hàn. Mộ Hàn cũng có chút băn khoăn nên mấy ngày qua rút thời gian giúp hắn điều chỉnh Văn Phổ kiện siêu phẩm đạo khí kia, tự nhiên đây là biểu hiện giả dối của Mộ Hàn, trên thực tế hắn dùng không tới nửa ngày đã làm xong rồi.

Đương nhiên đối với Mộ Hàn mà nói con số tám ngàn công huân hiện có không trọng yếu, hắn những ngày này thu hoạch chính yếu nhất chính là thanh danh không nhỏ trong Linh Vũ Thánh thành. Hôm nay đệ tử ngoại sơn trong Linh Vũ Thánh thành không ai không biết hai chữ "La Thành".

Thậm chí khi Đường Hoan lộ ra thì có không ít đệ tử chính thức trong Chân Vũ Thánh Sơn đàm luận về hắn.

- La Thành thực sự thần kỳ như vậy?

Thiên Tuyền Phong, trong cung điện tinh mỹ giữa sườn núi, một nam tử trẻ tuổi ngồi xếp bằng trên đất, trước người bày ra mấy cái bình màu trắng sau đó băn khoăn hỏi thăm. Nam tử này nhìn qua chừng hai mươi tuổi, một thân áo bào trắng, khuôn mặt trắng nõn, da thịt óng ánh và rất tuấn tú.

Trước mặt của hắn là có sáu nam nữ vây quanh.

- Hứ, một đệ tử ngoại sơn mà thôi, truyền đi thì đúng là kỳ diệu đấy, nhưng đó là bản lĩnh thật sự sao?

Một nữ tử xinh đẹp áo xanh bĩu môi nói, đôi mắt nhìn qua nam tử áo bào trắng và gương mặt đầy nét hâm mộ.

- So sánh với Lâm sư huynh thì hắn còn không đáng xách giày nữa.

- Đúng vậy, đúng vậy, trong đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn luận luyện khí ai có thể qua được Lâm sư huynh?

Nam người còn lại phụ họa theo.

- Lời này không thể nói như vậy.

Nam tử áo bào trắng cười rụt rè, nói:

- La Thành này có thể trong hai ngày tu phục mười kiện cao phẩm đạo khí, trình độ có lẽ vẫn có chút, hơn nữ hắn có pháp lực thủy, mộc song thuộc tính, tư chất không tệ. Ta ngược lại có chút tò mò hắn có thể chữa trị siêu phẩm đạo khí hay không?

- Siêu phẩm đạo khí?

Mấy người chung quanh đều sững sờ.

- Như vậy đi, Câu Na, kiện siêu phẩm đạo khí mộc thuộc tính của ngươi mấy ngày trước chẳng phải hư hao sao, cầm nó đi tới Võ Công Điện phát nhiệm vụ, thù lao năm ngàn công huân, xem hắn tiếp hay không tiếp.

Nam tử áo bào trắng trầm tư, đưa mắt nhìn qua nữ tử áo xanh đối diện, hào hứng dạt dào cười rộ lên.

- Hiểu rồi, ta đi đây!

Nữ tử Câu Na ngầm hiểu, lập tức đứng lên ra khỏi cung điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.