Nghịch Lửa

Quyển 1 - Chương 31: Tại Sao Lại Như Vậy




Sắc mặt Thông Thiên giáo chủ cũng âm trầm nói.

Két!

Cách đó không xa, cửa một gian đại điện ầm ầm mở ra.

Cửa đại điện mở ra, từ bên trong có một nam tử mặc áo bào lục chậm rãi đi ra. Phía sau nam tử có mang một cái hồ lô cực lớn màu xanh lục. Hình dạng của hồ lô tương tự với hồ lô Trảm Tiên, hồ lô Hồng Mông. Chỉ là chiếc hồ lô này hiện ra màu xanh lục.

- Số một!

Võ Chiếu, Thông Thiên giáo chủ đều có phần cung kính nói.

- Lại chạy sao?

Nam tử mặc áo bào xanh lục trầm giọng nói.

- Vâng, chúng ta không ngờ được Mặc Vũ Hề lại đạt tới thập ngũ trọng thiên. Tất cả những điều này có vẻ quá quỷ dị!

Võ Chiếu cau mày nói.

- Số bảy mươi hai!

Nam tử mặc áo bào xanh lục quát to một tiếng.

Nhất thời, trong thành Lạc Dương có một người nam tử mặc quan bào bay tới.

- Đi theo ta. Đi trao đổi thân thể với Mặc Vũ Hề!

Nam tử áo bào xanh lục trầm giọng nói.

- Vâng!

Quan viên được gọi là số bảy mươi hai lên tiếng trả lời.

- Các ngươi ở lại Lạc Dương, ổn định Đại Chu thiên hạ, không nên để xảy ra bất ngờ!

Nam tử mặc áo bào xanh lục trầm giọng nói.

- Vâng!

Võ Chiếu, Thông Thiên giáo chủ lên tiếng trả lời.

Nam tử mặc áo bào xanh lục lấy hồ lô trên lưng ra ném đi:

- Hồ lô Hỏa Nha, lớn!

Ầm!

Hồ lô Hỏa Nha màu xanh lục nhất thời biến thành lớn hơn.

Nam tử mặc áo bào xanh lục và số bảy mươi hai bước lên hồ lô Hỏa Nha.

Ầm!

Hai người nhanh chóng đuổi theo về phía Mặc Vũ Hề vừa biến mất.

Bọn họ đuổi theo không bao lâu, liền gặp được thân thể Diêm Xuyên.

- Số 108, tốc độ của ngươi không đủ. Lên đây!

Nam tử mặc áo bào xanh lục trầm giọng nói.

- Được!

Số 108 đáp lời, bước lên hồ lô Hỏa Nha.

Ầm!

Tốc độ lại tăng vọt, bắn về phía xa, tiếp tục truy sát Mặc Vũ Hề và dị thể Diêm Xuyên.

----------------------

Cõi âm, Đại Tần Thành, cương thi Diêm Xuyên vốn đang lên triều.

Vù!

Toàn thân Cương thi Diêm Xuyên run lên, nhất thời đứng dậy.

- Thú giao hoán?

Sắc mặt cương thi Diêm Xuyên biến đổi.

- Chặt đứt!

Cương thi Diêm Xuyên quát to một tiếng.

Trong nháy mắt, cương thi Diêm Xuyên chặt đứt liên hệ cùng thân người Diêm Xuyên.

Cương thi Diêm Xuyên và nhân thân Diêm Xuyên vốn là cùng một thể. Cương thi Diêm Xuyên đột nhiên phát hiện có một ý thức mới muốn xông vào bộ não, cương thi Diêm Xuyên nhất thời biết không ổn, lập tức chặt đứt liên hệ cùng nhân thân.

Nhân thân đã không còn là Diêm Xuyên nữa.

Sắc mặt cương thi Diêm Xuyên âm trầm đến cực điểm.

Lại một lần nữa, cương thi Diêm Xuyên không liên lạc được với nhân thân. Không, lần này là tự mình chặt đứt liên hệ.

Cương thi Diêm Xuyên không muốn để thú giao hoán số 108 kia biết được, hai Diêm Xuyên dùng chung một tư tưởng. Lúc này nhất định phải che giấu đi.

Lúc đó thú giao hoán số 108 đang chìm đắm trong cảm giác toàn thân có lực lượng vô tận, trong thần thông lợi hại, căn bản không chú ý tới ý thức trong thân thể bỗng nhiên biến hóa. Có lẽ nó cho là vừa trao đổi thân thể nên không thích ứng được.

- Thiên Đế, đã xảy ra chuyện gì?

Lý Tư nhất thời không hiểu nói.

- Các quân đoàn trưởng, Lưu Cương, Thừa tướng ở lại! Những người khác, lập tức bãi triều! Mọi người rời khỏi bên ngoài điện trung ương ngàn trượng. Nhanh!

Cương thi Diêm Xuyên quát to.

- Vâng!

Quần thần nhất thời hét theo.

Tất cả thị vệ, thái giám, quan viên bình thường nhanh chóng rời đi. Trong đại điện, đột nhiên chỉ còn lại một đám tâm phúc quan trọng nhất của Diêm Xuyên.

- Thiên Đế, xảy ra chuyện gì vậy?

Dịch Phong cũng lập tức hỏi.

- Lưu Cương, ngươi lập tức phái người truyền tin cho Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, nói, chạy mau, chạy ra khỏi Lạc Dương. Cho dù là bất kỳ ai cũng không nên tin. Cho dù là nhân thân của trẫm cũng không nên tin. Bảo bọn họ lập tức chạy trốn tới nơi an toàn, chờ đợi trẫm tiến hành sắp xếp bước tiếp theo. Nhanh, nhanh, nhanh!

Cương thi Diêm Xuyên trợn mắt nói.

- Vâng!

Lưu Cương không dám do dự, lập tức đi tới điện truyền tin để truyền tin tức đi.

- Nhân thân của trẫm đã bị trao đổi rồi!

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.

- Cái gì?

Các thần tử nhất thời biến sắc.

- Dịch Phong, lập tức thông báo tất cả người Đại Trăn ở Tây Ngoại Châu, bắt đầu từ bây giờ không được tiếp xúc với trẫm. Người nào tiếp xúc với trẫm, luận tội phản quốc để xử! Hơn nữa, tất cả các thám tử bất kể là thượng cấp hay hạ cấp đưa tin tức đến Đại Tần Thành lúc trước không được tiếp tục liên lạc. Tách bọn họ ra, không được liên lạc.

Diêm Xuyên lập tức phân phó nói.

- Vâng!

Dịch Phong lập tức ra điện truyền tin, truyền đi cho tất cả người của Đại Trăn tại Tây Ngoại Châu.

Tất cả điện trung ương đều rơi vào tình cảnh hết sức khẩn trương.

- Thiên Đế, bên kia có khỏe không?

Lý Tư hỏi.

- Không biết. Phải chờ Vũ Hề truyền tin lại!

Cương thi Diêm Xuyên cau mày nói.

- Vâng!

Quần thần vô cùng lo lắng.

- Đi, truyền tin với Miêu Miêu, bảo nó lập tức lại đây, ngay lập tức!

Cương thi Diêm Xuyên lại phân phó nói.

- Vâng!

Mông Điềm đáp lời sau đó bay ra khỏi đại điện.

-------------------------

Tây Ngoại Châu, trong thành Lạc Dương.

Trong lúc cương thi Diêm Xuyên nhanh chóng sắp xếp, bên trong thành Lạc Dương Mặc Vũ Hề còn chưa phá được cửa ra, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ đã tiếp nhận được tin tức đến từ Đại Tần Thành.

Sáu long cũng không có được tin tức. Hai đại quân đoàn trưởng nhất thời biến sắc.

Vù!

Hai người nhanh chóng thu hồi xe rồng.

- Làm gì vậy?

Long Ngũ hiếu kỳ nói.

- Thiên Đế có lệnh, đừng nói nhảm nữa, đi theo chúng ta!

Bạch Khởi quát to một tiếng.

Lúc trước Bạch Khởi nhận được ám chỉ của nhân thân Diêm Xuyên, cho nên ở lại bên ngoài thành Lạc Dương, trốn ở nơi bí mật. Nơi này không bị trong thành Lạc Dương theo dõi. Thượng Quan Uyển Nhi dù thông mình tới mấy cũng không thể nhìn thấy bọn họ.

Vù!

Đoàn người nhanh chóng đi sát mặt đất, chạy vào trong rừng núi.

Ầm!

Phía xa trong thành Lạc Dương đột nhiên vang lên một tiếng động rất lớn Mặc Vũ Hề kêu dài một tiếng, mang theo nam tử áo bào xanh nhanh chóng bay ra.

Bạch Khởi, Kim Đại Vũ ngẩng đầu nhìn lên. Diêm Xuyên đang truy sát Mặc Vũ Hề sao?

Cả hai người đều lộ vẻ không hiểu. Nhưng lúc này bọn họ căn bản không dám do dự.

Tiếp theo, một nam tử mang theo một cái hồ lô cực lớn màu xanh lục dẫn dẫn theo hai người nữa truy sát phía sau. Tốc độ trốn chạy của nhóm người Bạch Khởi, Kim Đại Vũ lại càng nhanh hơn.

Mà giờ phút này, tại đại điện lúc trước.

- Còn có Bạch Khởi, Kim Đại Vũ sao? Người đâu, lập tức bắt bọn họ lại!

Võ Chiếu quát to một tiếng.

Ầm!

Rất nhiều cường giả lao về phía Bạch Khởi ở lúc trước.

Thượng Quan Uyển Nhi bay tới phía trước.

- Không tốt, Thiên Đế, bọn họ đã chạy thoát!

Thượng Quan Uyển Nhi ở ngoài thành lo lắng quát lớn.

- Cái gì?

Võ Chiếu nhất thời biến sắc.

- Không chạy thoát được đâu. Ngươi ở lại trong thành Lạc Dương trấn giữ. Ta đi tìm bọn họ!

Thông Thiên giáo chủ hừ lạnh một tiếng.

Ầm!

Thông Thiên giáo chủ lao ra khỏi thành Lạc Dương, nhanh chóng tìm kiếm Bạch Khởi, Kim Đại Vũ.

Bạch Khởi, Kim Đại Vũ vẫn di chuyển sát mặt đất, bên trong rừng núi. Đột nhiên bọn họ nhìn thấy phía xa có bóng dáng Thông Thiên giáo chủ bay ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.