Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 12




Tư Mã Phàn lại bảo Tô Tín giao Thiên Đạo thạch ra, hơn nữa còn phải đi Tranh Kiếm Minh tạ lỗi với Địch Vân Phi, lời này dọa những võ giả Thần Cung Cảnh khác kêu lên.

Bọn họ nhớ lúc trước Địch Vân Phi chỉ bảo Tư Mã Phàn tìm được Tô Tín, chỉ cần Tô Tín đừng nói ra điều kiện quá phận liền dùng đồ vật đồng giá trao đổi Thiên Đạo thạch.

Kết quả hiện tại Tư Mã Phàn nói như thế, hắn muốn làm gì?

Kỳ thật Tư Mã Phàn làm như vậy rất đơn giản, hắn chỉ muốn mưu cầu tiền đồ tốt cho mình, trở thành tâm phúc chính thức của Địch Vân Phi mà thôi.

Địch Vân Phi muốn dùng tốc độ nhanh nhất thu hồi Thiên Đạo thạch, cũng muốn biến nó thành lễ vật tặng Lô Uyển Đình.

Tư Mã Phàn lại muốn biểu hiện rất tốt thắng được vị trí đệ nhất tâm phúc của Địch Vân Phi.

Chỉ dựa theo lời Địch Vân Phi phân phó hoàn thành nhiệm vụ đối với Tư Mã Phàn mà nói còn chưa đủ.

Nhưng hắn nghe nói công tử bọn họ từng có thù hận không nhỏ với Tô Tín, nếu mình có thể bắt hắn giao Thiên Đạo thạch ra, hơn nữa theo hắn quay về Tranh Kiếm Minh thỉnh tội với Địch Vân Phi, vậy công lao của hắn to lắm, về sau có ai có tư cách tranh giành vị trí với hắn?

Tô Tín hiện tại không biết suy nghĩ của Tư Mã Phàn, nếu hắn biết rõ nhất định sẽ cười Địch Vân Phi nhìn người không rõ.

Trên thế giới này dễ dàng gây ra chuyện xấu nhất không phải kẻ ngu dốc, mà là người tự cho là thông minh, Tư Mã Phàn chính là như thế.

Địch Vân Phi phái Tư Mã Phàn bảo hắn đến làm việc này là vì hắn chất phác trầm ổn, nhưng lại không nghĩ tới Tư Mã Phàn bỗng nhiên đùa nghịch tiểu thông minh.

Hắn vốn cho rằng gia hỏa không thông minh bỗng nhiên đùa nghịch tiểu thông minh, đây mới là điểm khủng bố.

Hắn căn bản không thể ngờ, nếu như Tô Tín thật sự dễ đối phó như vậy, Địch Vân Phi còn bảo Tư Mã Phàn ngươi đi tìm Tô Tín bàn việc trao đổi Thiên Đạo thạch làm gì? Vì cái gì không phái hết thủ hạ bắt giữ Tô Tín?

Phải biết rằng Địch Vân Phi không thể chỉ huy võ giả Nguyên Thần Cảnh, tối thiểu có thể tùy ý điều động hơn trăm võ giả Tiên Thiên không phải vấn đề gì.

Tô Tín cũng ngạc nhiên nhìn Tư Mã Phàn, chẳng lẽ Địch Vân Phi bế quan đến ngu ngốc rồi sao? Cho rằng thực lực của mình giống như một năm trước, vẫn là Linh Khiếu Cảnh hay sao?

Tô Tín không đặt mấy gà đất chó kiểng như vậy vào trong mắt, hắn cười lạnh nói:

- Muốn Thiên Đạo thạch thì bảo Địch Vân Phi tự mình tới lấy, huống chi thứ này không phải của Địch Vân Phi.

- Ta giết người Hà gia đoạt được Thiên Đạo thạch, liên quan gì tới Địch Vân Phi hắn? Chính hắn không thấy đồ vật của mình bị người ta đánh cắp đi, ta lấy cũng không liên quan tới đạo nghĩa, không trả cho hắn cũng là bình thường.

- Hiện tại hắn muốn đòi Thiên Đạo thạch từ ta, có thể, xuất ra thực lực đi.

Mọi người suy nghĩ cũng có lý.

Tô Tín giết người Hà gia đoạt được Thiên Đạo thạch, làm gì có quan hệ với Địch Vân Phi hắn chứ.

Thứ này lúc trước là của ngươi, nhưng ngươi không thể bảo hộ bị người ta trộm đi thì trách ai? Chỉ có thể trách chính mình không may thôi.

Cho nên lúc này mọi người không nói Tô Tín lừa gạt cái gì, dù sao bọn họ cho rằng Tô Tín làm đúng.

Thậm chí đổi thành chính bọn họ, nếu như sau lưng mình cũng có bối cảnh cường đại như Tranh Kiếm Minh, cũng không sợ Tranh Kiếm Minh trả thù thì bọn họ cũng sẽ làm như vậy.

Sắc mặt Tư Mã Phàn âm trầm nói:

- Tô Tín, không nên ép ta động thủ, nơi này không phải Giang Nam đạo của ngươi, không tới phiên ngươi hung hăng càn quấy tại đây.

Tô Tín cũng cười lạnh nói:

- Nơi này cũng không phải là Dự Nam đạo, huống chi cho dù là ở Dự Nam đạo, Tranh Kiếm Minh ngươi cũng không phải một nhà độc đại, muốn động thủ với ta, ngươi xuất thực lực ra đi.

Tư Mã Phàn hừ lạnh một tiếng:

- Đều lên cho ta! Không biết điều, đã như thế phế hắn cho ta, trực tiếp mang ngươi quay trở lại Tranh Kiếm Minh!

Vài tên Thần Cung Cảnh thủ hạ Tư Mã Phàn vẫn luôn đi theo Tư Mã Phàn lăn lộn, có thể nói nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh.

Hiện tại Tư Mã Phàn quyết định đối phó Tô Tín, bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng xông lên.

Nếu quả thật có thể giải quyết Tô Tín, vậy bọn họ cũng có công đạo trước mặt Địch Vân Phi, ngày sau chắc chắn trở thành tâm phúc của hắn.

Quát lớn một tiếng, Tư Mã Phàn đánh ra một quyền, quyền phong cuồng bạo quét qua phố dài, mỗi bước của hắn đều làm đá xanh dưới chân vỡ ra, xuất hiện hố nhỏ nửa trượng, từ đó có thể thấy lực lượng thân thể của hắn mạnh cỡ nào.

Có thể dùng thân phận tán tu tu luyện tới tu vi như Tư Mã Phàn, mỗi người đều có một hai đòn sát thủ phòng thân, mà đòn sát thủ của hắn chính là thân thể, thân thể trải qua tôi luyện vài chục năm.

Đối mặt một quyền của Tư Mã Phàn, Tô Tín cũng đánh ra một quyền, một quyền vô cùng đơn giản, không có chiêu thức gì, chỉ có lực lượng thuần túy nhất!

Oanh!

Hai người vận dụng chân khí cuồng bạo oanh kích về phía trước, khí tức cường đại bộc phát làm khói bụi bay khắp chung quanh, không thấy rõ tình hình trong đó.

Nhưng lúc này trong bụi mù dày đặc truyền ra tiếng kêu đau đớn, mọi người nhìn thấy Tư Mã Phàn bay ngược ra ngoài, thậm chí hai tay hắn có thể đón đỡ binh khí Hoàng cấp không tổn thương lại huyết nhục mơ hồ, đã bị Tô Tín đánh gãy.

Được đại lượng đan dược cung cấp nuôi dưỡng, Tô Tín tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Công đạt đến tầng thứ bảy.

Thời điểm sử dụng công pháp khác không thể nhìn rõ ràng, nhưng hiện tại chỉ dùng lực lượng thuần túy nhất đấu với đối thủ, cho dù là Tư Mã Phàn chuyển tu công pháp luyện thể đơn thuần cũng không thể so được với Tô Tín.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.