[Nghị Phàm Phong Thuận] Nhất Vẫn Định Thân

Chương 12: Dương Ngọc Ly và Trương Lục Chi




Chúng không khác với những zombies mà cậu đã gặp được ở những chỗ khác, nhưng khác biệt chính là bọn chúng trở nên rất cao. Bất kể là zombies nam hay zombies nữ đều như vậy, giống như Đại Bạch biến dị vậy, cơ thể lớn hơn ban đầu rất nhiều.

Phát hiện này làm cho Lý Tiểu Tửu kinh ngạc và hoảng sợ, nhưng vừa nghĩ tới con mèo cũng có thể biến thành như vậy, zombies cao lên thì có gì khó hiểu đâu.

Nhưng cậu không biết, zombies giống như đứa trẻ sơ sinh vậy, bọn chúng không có suy nghĩ, chỉ có một ý muốn chính là ăn. Theo thời gian trôi qua, những zombies còn sống sót cũng nhanh chóng biến dị, tốc độ biến dị của bọn chúng sẽ càng lúc càng nhanh, sức lực cũng càng lúc càng mạnh. Mặc dù bây giờ ngoài tốc2độ lây lan rất nhanh ra, zombies có lẽ không bằng người trưởng thành, nhưng chờ bọn chúng trưởng thành lên, có lẽ chúng sẽ dần giống như nhân loại, có tư tưởng, có tham vọng. Nếu như loài người kia không trở nên mạnh mẽ, hoặc không tiêu diệt chúng thì một ngày nào đó, thế giới này có thể sẽ trở thành lãnh địa của chúng.

Cuối cùng, con người cũng sẽ có một ngày phải già đi, chết đi, nhưng zombies thì không. Chỉ cần cung cấp đầy đủ máu thịt, bọn chúng sẽ càng ngày càng mạnh mẽ hơn mà thôi. Lý Tiểu Tửu lấy quần áo trong túi ra, đắp lên trên người Lý Long, thấy mấy người kia tạm thời sẽ không trở về, cậu lại len lén đi vào không gian. Trong không gian, mèo biến dị đang cong mông bơi ở trong nước rất7vui vẻ. Đại khái đây là lần đầu tiên Lý Tiểu Tửu nhìn thấy có mèo biết bơi, khó tránh được kinh ngạc nhìn nó.

Đại Bạch nghe được tiếng động thì quay lại, thấy Lý Tiểu Tửu đang nhìn chằm chằm vào nó giống như hổ đói rình mồi, nó hơi chột dạ, tròng mắt to xoay tròn, nhưng vẫn không muốn ra khỏi con sông.

Từ sau tối hôm qua, nó chạm vào nước này thì các vết thương trên cơ thể hình như đã khôi phục lại rất nhiều, hơn nữa ngoại trừ đau đớn lúc đầu ra, cảm giác sau đó rất tuyệt, điều này làm cho nó yêu cảm giác thoải mái méo mó này.

Vì vậy, nhân lúc Lý Tiểu Tửu không ở đây, nó bay lên trên không trung làm một vòng hoàn mỹ, sau đó nhảy vào trong nước, thoải mái tắm rửa, kết quả nó1mới thoải mái không bao lâu, chủ nhân đã trở về. Lý Tiểu Tửu mở túi sách ra, đi tới đống thức ăn để dưới tàng cây và cầm thứ mình thích ăn, bỏ vào trong túi. Đương nhiên, cậu cũng không quên món xúc xích mà Lý Long thích ăn nhất, lại điều khiển cây táo rơi xuống hai quả, nhét vào trong túi. Sau khi cảm thấy tạm ổn, cậu mới chuẩn bị rời đi.

Đại Bạch đang ngâm người, lặng lẽ liếc nhìn hành động của Lý Tiểu Tửu. Đột nhiên qua khóe mắt nó chợt nhìn thấy bóng mình trụi lủi không lông in trong nước, nó chợt khiếp sợ đến mức hét lên. Đại gia ngươi, ở đâu ra thứ xấu xí thế? Khi đối mặt với đối thủ không rõ thực lực, Đại Bạch luôn lựa chọn sử dụng một trong ba mươi sáu kế, chuồn7là thượng sách. Vì vậy, Đại Bạch cụp đuôi chạy nhanh đến trước mặt Lý Tiểu Tửu, kinh hoàng kêu meo meo vài tiếng. Này! Trong nước của nhà cậu có quái vật kìa.

“Sao vậy? Mày làm gì thế hả? Đang ướt thì tránh xa tạo ra một chút đi.”

Túi sách hơi nặng làm Lý Tiểu Tửu không thể không dùng cả hai tay để ôm, đang chuẩn bị ra ngoài, kết quả Đại Bạch chạy đến trước mặt kêu meo meo không ngừng.

Cậu dùng một tay đẩy cái mặt của Đại Bạch ra, lại sờ phải một tay sũng nước nên hỏi thêm một câu. Đại Bạch lại kêu lên hai tiếng, Lý Tiểu Tửu thật sự không biết nó muốn nói gì, chỉ cho là nó bị đói. Cậu bỏ túi xách lại, lấy một hộp đồ hộp cho nó, nhưng không tính cho nó ra khỏi không gian.0May mà đám người Từ Kinh vẫn chưa về. Lý Tiểu Tửu lau mồ hôi, đặt túi sách ở bên chân và ngồi xuống.

Nhưng cậu còn chưa ngồi nóng mông, bên ngoài lại vang lên một tiếng động, cậu kinh ngạc, vội nhìn ra phía ngoài.

Chỉ thấy mấy người kia vừa ra khỏi cửa lớn của trạm xăng dầu lại bị zombies bao vây. Zombies ở đây khác thường cũng làm cho mấy người bọn họ cảm thấy kinh ngạc. Dù sao dọc đường đi, bọn họ không gặp zombies có lực sát thương gì lớn, ở đây quả thực thấy kích thước của chúng lớn hơn, cơ thể không chỉ có cao, ngay cả cơ bắp hình như cũng cứng rắn hơn rất nhiều. Lưu Luyến nhanh chóng lăn một vòng ra phía sau zombies, bắn nổ đầu của một con rồi thét lên: “Lão đại, tình hình có thay đổi!” “Được rồi, đánh nhanh thắng nhanh đi!” Từ Kinh kêu lên một tiếng, mấy người dựa lưng vào nhau, đi về phía chiếc xe.

Từ Kinh không ngờ zombies lại dị biến. Hắn nhíu mày, trong tay vung lên, từng lưỡi dao như gió cắm vào đầu của zombies, phát ra những tiếng phụt phụt.

Trên tay hai anh em song sinh phía sau cũng không ngừng hoạt động. Trong tay của Dương Phàm phun ra dòng nước, chỉ cần nước chạm tới zombies, Dương Nam nhanh chóng phất tay liền đông cứng zombies đó thành một tảng bằng thật lớn. Mạnh Đào đi cuối cùng, cơ thể dường như cao lớn hơn rất nhiều, cơ bắp cuồn cuộn. Anh ta chỉ đạp một cái, cả con zombies cao tới hai mét đã bị đạp bay đi thật xa, cả phần ngực bị đá lõm thành một cái hố to luôn.

Lý Tiểu Tửu kinh ngạc há hốc miệng. Cậu hoàn toàn không nghĩ tới, trong năm người này thế mà lại có bốn người đều là dị năng giả, hơn nữa còn rất lợi hại. Cho dù nhìn người phụ nữ kia không phải là một dị năng giả, nhưng cũng có kỹ năng bắn súng giỏi như thần trộm, mỗi phát súng được bắn ra gần như không có phát nào trượt. Rõ ràng cô cũng không phải là một nhân vật đơn giản, nhưng so với mấy người kia thì căn bản không thể so sánh được. Lý Tiểu Tửu bắt đầu lo lắng, nếu như hai cậu chống lại những người này, liệu có cơ hội chạy thoát thân không nhỉ?

Cậu không chắc chắn lắm.

Chẳng bao lâu, hơn mười con zombies đã bị bọn họ thu dọn sạch sẽ. Nhưng đồng thời, Lưu Luyến phát ra tiếng súng cũng làm cho đám zombies cách đó không xa chú ý. Số zombies gần đó lảo đảo đi qua đã nhiều tới mức đếm không xuể. Cho dù bọn họ mạnh như vậy, cũng không dám cứng rắn chống lại. Sau khi nhanh chóng lên xe, Mạnh Đào đạp chân ga và lao vọt ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.