Nghê Thường Thiết Y

Chương 24: Ngoại truyện về Khuất Vân




Chương 1959: Thần tộc vương tộc. (1)

XÍU...UU!!

Trong lúc này có một mũi tên vạch phá hư không, bắn thẳng vào tên Thánh tộc Thánh Chủ lao lên trước nhất, hắn bị mũi tên này bắn xuyên ngực, thân thể bay ra sau.

Trong quá trình bay ngược, thần tiễn dung nhập vào cơ thể, cắn nát tim phổi của võ giả Thánh tộc, máu tươi cuồng phun, một kích mất mạng!

- Ân?

Khóe mienjg Hồng Diệp cong lên, nói:

- Có ý tứ, là thanh niên, thân thủ cũng không phải tệ!

Hồng Diệp nghiền ngẫm nhìn qua giữa thôn xóm, một thanh niên tay cầm trường cung, đối phương có tu vị Thánh Chủ sơ kỳ, Thánh Chủ sơ kỳ có thể một mũi tên bắn chết võ giả Thánh Chủ hậu kỳ, hơn nữa bỏ qua thân thể võ giả Thánh tộc phòng ngự cường đại, phần thực lực này không phải tầm thường có thể so sánh, là một tuyệt thế thiên tài.

Ầm ầm!

Thanh niên xông lên bầu trời, toàn thân bao trùm trong chiến giáp, trên chiến giáp có tia chớp chằng chịt bao vây, trong mắt tràn đầy phẫn nộ cùng bất khuất.

Hắn đá ra một bước, trực tiếp đá bay một võ giả Thánh tộc ra xa mấy ngàn dặm, đá tên võ giả Thánh tộc này chảy máu như suối.

Tên thanh niên Thần tộc công kích hai lần, thoáng cái chấn trụ đám võ giả Thánh tộc bình thường.

Nhìn thấy một màn như vậy, Lâm Minh cũng có một phần kinh ngạc, thiên phú của thanh niên này chỉ sợ vượt qua nhiều truyền nhân Thiên Tôn, một xóm nhỏ của Thần tộc đã có nhân kiệt như vậy, nếu như là thế lực lớn của Thần tộc, thiên tài bồi dưỡng ra đáng sợ thế nào?

- Thú vị, Hồng Diệp sư huynh, để cho ta chơi đùa với hắn.

Tên Giới Vương đứng sau lưng Hồng Diệp nhe răng cười nói tiến lên, hắn rút một cây trường thương ra, mũi thương có hỏa diễm thiêu đốt.

Đối mặt cả Thánh tộc Giới Vương, sắc mặt thanh niên Thần tộc ngưng trọng, hắn có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ trên người đối phương, hơn nữa trong miệng hắn nói "Hồng Diệp sư huynh ", hiển nhiên là đối thủ đáng sợ hơn, trên người hắn có khí tức thâm sâu như biển, làm cho hắn rung động!

Tại đây Thần tộc thanh niên sau lưng, mặt khác thái cổ Thần tộc thôn dân, đều trên mặt lộ ra lo lắng cùng sợ hãi thần sắc, thôn xóm bọn họ căn bản không có bao nhiêu sức chiến đấu, làm sao có thể ngăn cản được hạ trên trăm Thánh Chủ cùng mấy Giới Vương, Đại Giới Giới Vương.

- Thái cổ Thần tộc ta và Thánh tộc các ngươi có thù hận gì? Lại diệt huyết mạch tộc ta, dùng đồng tử của tộc ta luyện dược!

Thanh niên thái cổ Thần tộc giận dữ quát to, song chưởng thế như lôi đình, giống như biển sét mênh mông, ngửa mặt lên trời gào rú.

- Hắc, loại vấn đề này ngươi cũng hỏi? Thực ngây thơ! Trong vũ trụ này nguyên bản chính là mạnh được yếu thua, ai bảo thân thể huyết nhục của các ngươi là bảo dược, nữ tử trong tộc là đỉnh lô song tu tốt nhất? Còn chiếm được nhiều tài nguyên? Huy hoàng của các ngươi đã qua, nên rời khỏi sâu khấu lịch sử đi, hôm nay Thánh tộc ta quật khởi, đại thế cuồn cuộn, các ngươi nên thuận thế mà tiêu vong đi.

Tên Giới Vương Thánh tộc cười ha ha.

Thanh niên Thần tộc bi phẫn, trong nội tâm hận ý ngập trời, thân thể của hắn đột nhiên bay lên!

- Mặc dù ta chết, cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng.

Thanh niên Thần tộc gào thét lớn, huyết nhục trên người của hắn cực kỳ chói mắt, sáng như mặt trời. Làn da của hắn bắt đầu biến thành màu vàng, trên làn da có phu văn chớp động, tản mát ra sức mạnh to lớn, chấn động hư không, xương cốt của hắn óng ánh, tản mát ra khí tức thô bạo bàng bạc chấn nhiếp thiên địa.

- Huyết mạch này...

Trong nội tâm Lâm Minh cả kinh, hắn cảm giác huyết mạch này có chút tương tự chủ nhân Tu La Lộ lưu lại Tu La chi huyết, đương nhiên huyết mạch của thanh niên này kém chủ nhân Tu La Lộ quá lớn. Trước đó hắn nghe Thánh Mỹ nói chủ nhân Tu La Lộ xuất thân Thần tộc, xem ra không có lửa làm sao có khói.

- Hắc, rõ ràng là vương huyết, lúc này chém giết ngươi, công lao lớn lắm. Ha ha.

Thánh tộc Giới Vương cảm nhận được huyết mạch của thanh niên Thánh tộc này, trên mặt của hắn mang theo vui vẻ ngập trời.

Thần tộc vương huyết có thể nói là huyết mạch trân quý nhất thế gian, vương huyết thuần túy đã gần như tuyệt tích, nhưng mà còn có một ít vương huyết di mạch lưu lại, tuy không thuần túy nhưng cũng có giá trị thật lớn.

- Thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn!

Rất nhiều Thánh Chủ ở đây cũng thập phần hưng phấn, trong quân đoàn pha trộn của bọn họ bình thường bị phái tới chiến trường biên giới, trong lòng vốn phàn nàn, cho rằng không đoạt được bảo vật hoặc nhân vật trọng yếu của thái cổ Thần tộc, không nghĩ tới trong thôn nhỏ này có người mang vương huyết Thần tộc.

Nhưng mà rất kỳ quái, thanh niên có được vương huyết Thần tộc tại sao ở trong thôn nhỏ?

- Bắt sống hắn!

Hồng Diệp mở miệng, huyết mạch trên người thanh niên này khiến hắn động dung.

Đúng lúc này tiếng nổ "Ầm ầm" vang vọng, thanh niên Thần tộc ra tay, chiêu thức của hắn long trời lở đất, phô thiên cái địa áp thẳng vào Thánh tộc Giới Vương.

Chiêu thức kia cực kỳ cuồng mãnh, hư không bị xé nứt, Thánh tộc Giới Vương lúc này đang vui mừng, nhìn thấy một chiêu này thì biến sắc, tuy trước kia hắn đã đánh giá cao thực lực thanh niên này rồi, nhưng mà hiện tại xem ra vẫn còn đánh giá thấp.

Hắn lại có thể dùng tu vị Thánh Chủ sơ kỳ, phát ra chiêu thức uy hiếp Giới Vương bình thường?

Nhưng mà cũng chỉ là có uy hiếp mà thôi, dù sao tu vị chênh lệch quá lớn, Thánh tộc Giới Vương lui về phía sau một bước, khí huyết toàn thân trùng thiên, trong xương của hắn có cốt đao mọc ra, phù văn thần bí lập lòe, vô cùng sắc bén.

Đây là chiến kỹ biến thân hết sức phổ biến trong võ giả cao cấp của Thánh tộc.

Oanh!

Hai người va chạm với nhau, sắc mặt thanh niên Thần tộc ửng hồng, khóe miệng có tơ máu tràn ra, tuy tu vị hắn kém một đại cảnh giới, hắn cũng chỉ là bị áp chế, mà không có bị trọng thương.

Mạnh như vậy?

Rất nhiều võ giả Thánh tộc đều kinh ngạc đến ngây người, Giới Vương bình thường và Thánh Chủ sơ kỳ, chênh lệch này như cái rãnh trời, va chạm chính diện một lần chỉ là khóe miệng chảy máu.

Thái cổ Thần tộc quả nhiên danh bất hư truyền, vương huyết Thần tộc càng đáng sợ tới tận cùng!

Thanh niên Thần tộc kịch chiến với Thánh tộc Giới Vương một trận, tuy hắn vô cùng dũng mãnh, nhưng mà mỗi lần va chạm thân thể của hắn bị Thánh tộc cốt đao cắt vào người, vết thương đáng sợ hiện ra.

Thế nhưng mà thanh niên Thần tộc này dường như sức chịu đựng rất đáng sợ, tuy nhiều lần bị thương, nhưng dường như nương theo tín niệm nào đó, càng đánh càng hăng!

Ngược lại là tên Thánh tộc Giới Vương, thực lực rõ ràng mạnh hơn đối phương lại công lâu không được, thở hổn hển.

- Thật đáng sợ!

Có võ giả Thánh tộc sợ hãi thán phục, nói:

- Thái cổ Thần tộc nếu nhân khẩu đạt tới trăm tỷ, chỉ sợ sẽ phát sinh biến chất, thậm chí có thể tạo thành uy hiếp với tộc ta.

- Trách không được Thần tộc trong mười tỷ năm trước có thể đứng đầu các chủng tộc trong thời đại võ đạo huy hoàng, nếu như không phải thiên vong Thần tộc, không có võ giả của tộc nào có thể đánh lại Thần tộc.

Đám võ giả Thánh tộc nhao nhao nghị luận, bọn họ không thể không bội phục Thần tộc, nghe được mấy nghị luận này, Hồng Diệp nhướng mày, lạnh lùng nói:

- Các ngươi tất cả im miệng cho ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.