Nghe Nói Nhân Duyên Do Trời Định

Quyển 1 - Chương 16: Đều là tranh Nguyệt Dạ!




         Quay lại hiện tại.... Vì mãi suy nghĩ nên....  RẦM ... What the hell? >_

  - Có sao không?_ Giọng của đứa con trai, nhìn chắc cũng bằng hoặc hơn nó 1 2 tuổi, nhìn chung cũng được, tóc hơi nâu nâu, mắt màu hổ phách.

  - Sao đầy đầu. #_# _ Nó cũng không muốn trả lời như vậy, nhưng có lẽ do đau, với lại té như thế này mà không thấy sao còn hỏi sao với trăng, và người đó cũng chỉ có ý tốt.

  - Để tôi đỡ bạn._ Vừa nói tên đó vừa cười. "Gì chớ? Tự dưng cười, chắc mình giống con ngốc lắm tên đó mới cười"

  - Cảm ơn.

  - Thế bạn có đi được không?_ Nói rồi tên đó nhìn vào cái chân đang rướm máu của nó. - Hay vào nhà tôi băng lại, ngay đây này._ tên đó chỉ vào cái nhà cò giàn hoa giấy mà nó vẫn hay suýt xoa, cách chổ đứng của chúng nó không xa. Sao vào nhà tên đó á? Never, quen biết gì? :/

  - Ơ, thôi nhà tôi cũng gần đây, tôi đi được._ Nó từ chối.

  - Sợ tôi làm gì bạn à?_ Lại cười, mặc dù tên đó cười lên trông rất điển trai.

  - Tất nhiên._ Nó buộc miệng. - Ơ à, không, thôi tôi đi được, cảm ơn bạn. Tôi đi đã. Nói rồi nó leo lên xe đi, để tên kia đứng đó. " Thẳng tính! Cũng thú vị nhỉ? Đôi mắt..không thể rời khỏi, ôi trời". Nghĩ rồi tên đó vò đầu tóc nâu rối bời.

  - Gần đây sao?_ Một câu hỏi mà không cần người trả lời.

   Về đến nhà, thấy nó đi kiểu chấm phẩy, mẹ nó ngán ngẫm.

  - Lại té hả?

  - Mẹ cũng thấy rồi đó, nhưng có phải tại con đâu._ Nó chống chế. Sở dĩ mẹ nó nói "lại" vì một tuần nó té cũng 2 3 lần, mẹ nó cũng lắc đầu bó tay.

  - Nhà tốn tiền bông băng là nhiều nhất đấy.

  - Mẹ này!!_ NÓ nhăn mũi.

  - Lên tắm rửa, thay đồ xuống ăn cơm. 

  - Vâng._ Nó uể oải.

   Cơm tối xong, nó tót lên phòng tính mở máy chơi game...

     It's been a long day without you my friend

    And I'll tell you all about it when I see you again

    We've come a long way from where we began

    Oh I'll tell you all about it when I see you again

    When I see you again.

[ See you again-Wiz Khalifa, Charlie Puth]

....... Ngọc is calling.. 

  - Tao nghe.

  - Mai mày rảnh không?

 - Mai à? Ừm rảnh.

 - Vậy mai đi đây với tao, 4 giờ nha._ Chưa kịp để nó hỏi thì Ngọc đã tắt máy cái rụp.

 - Con quỷ!!_ Nó hét, mặc dù biết Ngọc chẳng nghe được. Ngọc với nó là bạn thân từ cấp 2. Ngọc cũng có thể được coi là Hot girl của trường nó, với khuôn mặt sắc xảo, chiếc mũi cao cộng với dáng người chuẩn, số người theo đuổi nó không ít. " Chẳng bù cho mình"- nó nghĩ, mặc dù nó cũng không đến nỗi nào.

   Hôm sau, đang ngồi mầy mò cuốn " If you here" mà nó phải năn nỉ gãy lưỡi con bạn nó mới nhường. Nó thích đọc tiểu thuyết, đặc biệt là của Hồng Sakura. 

  - An An.......ới ời..._ Chất giọng "vàng oanh" không cần nói cũng biết là của ai.

 - Đây đây, làm gì mà như heo cắt tiết thế con quỷ.

 - Hihi, tao sợ mày ngủ

 - Tao còn chưa tính chuyện hôm qua chưa nói xong mà mày đã cúp máy đó.

 - So ry bạn yêu mà._ Ngọc làm mặt cún con, khiến nó phì cười.

 - Mà đi đâu vậy.

 - Qua nhà anh họ tao, hình như cũng gần đây này.

 - Ủa, mày có anh họ hả? O.O_ Nó tròn mắt.

 - Ừm,. mới chuyển về.

 - Mà qua nhà anh họ mày, tao đi theo làm gì?????

 - Tao đi mình chán, hihi.

 - Ừm, 5 phút._ Nói rồi nó lên phòng.

 - Đi thôi._ nó khoác tay.

  Vì NGọc nói nhà anh họ nó gần đây nên chúng nó quyết định đi bộ, tiện thể dạo mát luôn. " Ôi con đường quỷ quái"- mặc dù ngày nào nó cũng đi học qua con đường này.

 - Tới rồi này_ Ngọc nói rồi chỉ vào că nhà trước mặt. " WHAT? Không phải chứ???????? =_="

***************************************************************************************************************************************************************************************

 P.s : Lần đầu viết, có gì m.n cmt ý kiến giúp mình... C.ơn m.n

  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.