Nghe Đồn

Chương 1-2: Tức Dịch Bệnh




Nhìn thấy Tiêu Viêm thổ huyết bay ngược, sắc mặt Vương Bá Ngưu lóe lên vẻ khinh thường, tuy Cốt Linh Lãnh Hỏa cùng Đại Nhật Phần Thiên Viêm là hai đại dị hỏa cường đại ở Đấu Khí Đại Lục, nhưng nó chỉ là mạnh ở cái trung cấp vị diện này mà thôi, so với Thần Long Chiến Hồn Quyết cho dù ở Đỉnh cấp vị diện cũng là công pháp hàng đầu, Đỉnh Cấp thế lực Trung Châu Vương Gia cho đương nhiệm thiếu tộc trưởng Vương Bá Ngưu công pháp chẳng lẽ sẽ là hàng gân gà hay sao? 

Cho nên cái gì đỉnh cấp đạo hỏa công pháp Đốt Quyết hay dị hỏa gì đó đều chẳng là cái thá gì với Thái Dương Chân Hỏa, việc Dược Lão muốn so đấu hỏa chủng với hắn chẳng qua là tự lấy đá đập lên chân mình mà thôi.

""Dị Hỏa tuy mạnh nhưng phải xem trong tay ai thi triển, ngươi, không xứng!"" Vương Bá Ngưu vẻ mặt khinh thường nói, hắn là đang muốn kích Dược Lão tức giận.

""Với lại thân thể ngươi cũng không chịu nổi cỗ lực lượng này, theo ta đoán chừng chỉ cần một phút nữa thân thể của ngươi sẽ bị áp lực của dị hỏa khiến cho thân thể nổ tung, mà ngươi muốn dùng thân thể trọng thương trong thời gian một phút đánh bại ta hiển nhiên là việc không thể nào..chậc chậc...xem ra ta không cần ra tay ngươi cũng tự mình hại mình chết!""

“Ha ha! Buồn cười!” Dược Lão nghe vậy ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, ánh mắt thưởng thức nhìn Tiêu Ninh, phong độ cười nói: “Tiêu Ninh, ngươi thật sự cho rằng đó là toàn bộ thực lực của ta hay sao?!”

“Hôm nay ta muốn Tiêu Viêm chân chính nghịch thiên cải mệnh""

""Hửm?”

Nghe Dược Lão tự tin trang bức như vậy, trong lòng Vương Bá Ngưu khẽ động, sắc mặt không dám khinh thường cẩn thận chăm chú nhìn Tiêu Viêm.

“Dựa theo Đấu Phá Thương Khung mô bản, Tiêu Viêm dùng dao mổ trâu cắt tiết gà phá tan vai ác cao phú soái nhất chiêu, dưới ánh mắt kinh sợ của quần chúng trang bức, sau đó diễn biến tiếp theo chính là vai ác cao phú soái vận dụng đại chiêu bằng vào tuyệt đối thực lực áp chế Tiêu Viêm, sau đó làm Tiêu Viêm trọng thương, triệt để nghiền nát Tiêu Viêm.""

“Sau khi bị vai ác cao phú soái nghiền áp trọng thương, Tiêu Viêm thường sẽ rống ra câu "ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, mạc khi thiếu niên bần tiện" hoặc là "Ta không cam lòng, ta muốn nghịch thiên!"" vân vân, sau đó bắt đầu bộc lộ thực lực tuyệt đối trang bức vả mặt vai ác cao phú soái, dưới ánh mắt kinh sợ sùng bái của vô số diễn viên quần chúng, Tiêu Viêm đạp vai ác cao phú soái dưới chân, sau đó viết lên một đoạn Vô Địch chi khúc của mình.""

“Cho tới hôm nay mặc dù ta chiếm lấy thân thể Tiêu Ninh khiến hiệu ứng hồ điệp vỗ cánh, tuy nhiên kịch bản vẫn theo mô thức đó mà vận hành, xem ra mặc kệ hiệu ứng hồ điệp mạnh mẽ như thế nào, chỉ có kịch bản là đắc nhân tâm!""

Vương Bá Ngưu liếc nhìn Tiêu Viêm, trong lòng âm thầm nghĩ.

Ngay lúc Vương Bá Ngưu đang ngẩn người suy tư thì đột nhiên từ trên người Tiêu Viêm phát sinh dị biến!

Ầm!Ầm!Ầm!

Vô số tiếng nổ lớn từ trên người Tiêu Viêm, trên cỗ thân thể dường như sắp bị nứt rạn của Tiêu Viêm bắt đầu nổ tung, lúc này đây toàn thân Tiêu Viêm hóa thành một tôn hỏa diễm cự nhân, sợi tóc của Tiêu Viêm hóa thành huyết Hỏa màu sắc không ngừng bốc lửa hừng hực, sau đó một cỗ nóng nực như muốn đốt cháy thiên địa từ trên người Tiêu Viêm bộc phát.

“Ân?”

Vương Bá Ngưu thấy thân thể Tiêu Viêm đột nhiên dị biến, hắn khẽ cau mày trầm tư, giờ phút này Tiêu Viêm mang đến cho Vương Bá Ngưu cảm giác uy hiếp, tâm niệm hắn khẽ nhúc nhích, tiện tay dùng Chư Thiên Vạn Giới Đại Gíam Định chi thuật lên người Tiêu Viêm.

Nhìn thấy Chư Thiên Vạn Giới Đại Gíam Định chi thuật dò xét ra tin tức, ánh mắt Vương Bá Ngưu lóe lên vẻ ngưng trọng, bởi vì Chư Thiên Vạn Giới Đại Gíam Định chi thuật đưa ra tin tức phi thường gây bất lợi cho hắn.

Theo Chư Thiên Vạn Giới Đại Gíam Định chi thuật dò xét ra tin tức, Tiêu Viêm thân thể giờ khắc này hoàn toàn từ bỏ nhân tộc thân thể, linh hồn Dược Lão mạnh mẽ dung hợp hai đại dị hỏa mang hai loại thuộc tính trái ngược một băng một hỏa hợp lại thành một loại hỏa diễm mới gọi là Cốt Linh Phần Thiên Viêm, sau đó Dược lão xóa đi linh trí của Cốt linh Phần Thiên Viêm rồi đưa linh hồn của Tiêu Viêm vào trong đó, giờ khắc này Tiêu Viêm đã không phải là Tiêu Viêm nữa, mà chính là chân chính Dị Hỏa sinh linh, giờ khắc này Tiêu Viêm có thể hoàn toàn sử dụng một trăm phần trăm Dị Hỏa sức mạnh, mà Cốt Linh lãnh hỏa dung hợp với Đại Nhật Phần Thiên Viêm, hai loại thuộc tính khác nhau xung khắc nhau lại tài tình dung hợp thành một thể, khiến Cốt Linh Phần Thiên Viêm bạo tăng sức mạnh lên gấp trăm lần.

Tuy cốt linh lãnh hỏa cùng với Đại Nhật Phần thiên viêm không hoàn chỉnh, cốt linh lãnh hỏa chỉ có sáu phần trăm nguyên bản do tàn hồn Dược Lão còn giữ lại, Đại Nhật phần thiên Viêm thì Tiêu Viêm chỉ dung hợp được một tia vào Đốt Quyết, nhưng giờ khắc này Tiêu Viêm thực lực không phải Đại Đấu Sư chiến lực đơn giản vậy, lúc này đây thực lực của Tiêu Viêm đã hoàn toàn đạt tới Đấu Linh chiến lực.

Tiêu Viêm ngơ ngác nhìn thân thể của mình, tuy giờ khắc này nắm giữ thực lực mạnh mẽ, cơ hồ quét ngang cả Ô Thản Thành mười thành võ giả, nhưng sắc mặt Tiêu Viêm cũng không hiện vẻ vui vẻ, trái lại nước mắt trên mặt hắn không ngừng tuông rơi, do biến thân thành dị hỏa cho nên nước mắt của Tiêu Viêm chính là dung nham nóng chảy không ngừng rơi lộp bộp xuống mặt đất để lại vô số lỗ thủng trên mặt đất.

Tiêu Viêm hận, thật sự hận, Tiêu Viêm bi thương, thật sự bi thương.

Bởi vì Dược Lão đã hi sinh gần như chín thành chín tàn hồn năng lượng của mình giúp Tiêu Viêm nghịch thiên cải mệnh sống sót, nhưng đồng thời lão cũng chân chính gần như vẫn lạc, chỉ còn tồn tại một tia ý thức mỏng manh, bằng vào Tiêu Viêm trạng thái muốn hoàn toàn phát hiện một tia ý thức của Dược Lão ít nhất là khi hắn đột phá Đấu Đế, mà Đấu Đế chi cảnh há lại dể dàng đạt tới?

Cho nên Tiêu Viêm tin chắc rằng Dược Lão cơ hồ đã tử vong bởi vì thành toàn hắn hiện tại.

Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm oán khí thao thiên, như vạn kiến đốt thân.

Hắn muốn giết người, hận không thể lập tức chém giết Tiêu Ninh cùng những người quan hệ với hắn! 

Ngay lập tức từ trên người Tiêu Viêm bộc phát ra một cổ uy nghiêm bá đạo vô song, tựa bản thân Tiêu Viêm chính là một tôn hỏa diễm thần linh trấn áp cửu thiên thập địa, giờ phút này Tiêu Viêm thế nhưng giống như một vị chí tôn vô địch tồn tại!

Tiêu Viêm chính là phế sài lưu vai chính, tuy hắn có được tính cách kiên cường, ý chí bất khuất, không bao giờ cam chịu vận mệnh ràng buộc...nhưng Tiêu Viêm dù sao chỉ vẫn là thiếu niên, hắn có thể có khí thế bá đạo kiêu ngạo, nhưng lại không có khả năng có khí thế ngạo nghễ vô song như vậy.

""Xem ra Dược lão gia hỏa cũng chịu bỏ vốn, hi sinh chín thành chín năng lượng linh hồn của mình ngoài dung hợp hai loại dị hỏa ra, còn có cải tạo lại linh hồn của Tiêu Viêm, khiến cho Tiêu Viêm bất tri bất giác thay đỗi tính cách."" Vương Bá Ngưu cau mày thầm nghĩ.

Đến nỗi những người bình thường đứng ngoài quan sát giờ phút này cảm thấy trái tim bản thân rung rẩy kịch liệt, bởi vì bọn hõ cảm nhận từ trên người Tiêu Phàm truyền đến cỗ khí tức ngạo nghễ bá đạo vô địch, thậm chí làm bọn hắn có loại suy nghĩ muốn lập tức quỳ bái Tiêu Viêm.

“ Tiêu Viêm...Hảo cường!”

“Giờ phút này hắn còn được tính là người sao? toàn thân đều biến thành một tôn hỏa diễm sinh vật, thật sự đáng sợ!!”

“Mặc dù Tiêu Ninh đường ca thể hiện ra thực lực quá mạnh mẽ, nhưng giờ phút này Tiêu Viêm lại cho ta cảm giác thậm chí còn cường đại hơn Tiêu Ninh đường ca rất nhiều, ta cảm giác giống như một đạo ánh mắt của Tiêu Viêm liền đủ để đem ta đốt thành hư vô!” Một Tiêu gia đệ tử vẻ mặt kinh khủng sợ hãi gầm thét.

Giờ phút này toàn trường khiếp sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.