Ngày Đêm Khát Tình

Chương 30




- Được.

Lăng Hàn thuận miệng đáp ứng, hắn thật đúng là không quan tâm.

Hai người đều không nói thêm gì nữa, bắt đầu lựa chọn nguyên thạch.

- Thật không nghĩ tới, Lăng Hàn thật đúng là lợi hại, lại cùng Bào đại sư so đấu.

- Cái gì Bào đại sư? Lăng Hàn không có nói sai, chỉ là tầng chín, bất quá biết nhìn mấy tảng đá, cũng dám cưỡi đến trên đầu Thiên Tôn?

- Không sai, đây đều là bị nuông chiều ra.

- Lăng Hàn thật đúng là không hổ yêu nghiệt, để cho người ta bội phục!

- Hừ, cũng nên giết uy phong của những cái gọi là Nguyên Thạch đại sư kia, để bọn hắn nhận rõ thân phận cùng địa vị của mình.

- Bất quá có một sự tình các ngươi có chú ý tới không? Trước đó Nguyên Thạch đại sư đều là Tiên Vương, không có một cái nào là Thiên Tôn.

- A, bị ngươi nói như thế, thật đúng là có chuyện như vậy.

- Giống như có một loại lực lượng đặc biệt, hạn chế Thiên Tôn trở thành Nguyên Thạch đại sư.

- Cho tới bây giờ…

Tất cả mọi người nhìn về phía Lăng Hàn, đây thật là quái vật, khai sáng một khơi dòng, ngay cả Thiên Tôn cũng có thể trở thành Nguyên Thạch đại sư.

- Cái này phảng phất như là một nguyền rủa, Thiên Tôn là không hề cảm ứng được Thiên Tôn Thạch.

- Hẳn là lực lượng thiên địa nhúng tay a?

- Cũng có thể là lực lượng bản nguyên của Nguyên Thế Giới cùng Thiên Tôn Thạch không hợp nhau.

Tất cả mọi người nói, làm ra phỏng đoán, cũng không biết ai đoán đúng, cũng có thể là ai cũng đoán sai.

Không nói bọn hắn, Lăng Hàn chậm rãi đi tới, vươn tay đặt ở trên nguyên thạch, lấy độ thuần thục của hắn hiện tại, thực sự chỉ cần đưa tay chạm thử, đồ vật trong nội bộ nguyên thạch liền có thể hiện lên ở Thức Hải.

Lăng Hàn không khỏi gật đầu, khu cao cấp ra hàng tỷ lệ thật đúng là cao, nhưng mà, khả năng ra cực phẩm lại không nhất định cao hơn khu trung cấp, thậm chí khu cấp thấp, chí ít hắn cho đến bây giờ còn không có đụng phải một Thiên Tôn ký hiệu.

Nơi này nguyên thạch ít, nên phải ra tay nhanh, cầm xuống nguyên thạch mà mình cho rằng là cực phẩm, nhưng bởi vì cược chỉ ba khối, bởi vậy số lượng nguyên thạch cầm ở trong tay không thể vượt qua ba khối.

Vượt qua ba khối, nhất định phải trả một khối về, bằng không thì ngươi một hơi lấy đi toàn bộ nguyên thạch, để người khác làm sao bây giờ?

Sờ soạng khoảng hai mươi khối, Lăng Hàn rốt cục lấy ra khối thứ nhất, trong này có một gốc đại dược, lục sắc, năm cực lâu.

Lại tuyển mười mấy khối, Lăng Hàn lấy ra khối thứ hai, đây cũng là một gốc đại dược, nhưng mà màu xanh.

Đi khắp một trăm tảng đá, Lăng Hàn sờ một khối nguyên thạch, mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trong khối nguyên thạch này có hàng, chỉ là... một con giun!

Thật, khối nguyên thạch này bất quá cỡ nắm tay, toàn thân hiện lên màu hồng, hiện đầy đường vân tinh mịn, tràn đầy cảm giác vận luật.

Đây coi như là viễn cổ mãnh thú sao?

Lăng Hàn sờ sờ cằm, về sau có thể tu ra một con giun Thiên Tôn hay không?

Nghĩ nghĩ, hắn vẫn cầm khối nguyên thạch này, nguyên thạch có thể mở ra viễn cổ hung thú cực kỳ hiếm thấy, coi như không vì lần đánh cược này, hắn cũng có hưng thú lấy ra chơi đùa.

Dù sao, hắn đã đem nơi này nguyên thạch đều nhìn một lần, khẳng định có thể thắng.

Một ngày sau đó, hai người chọn tốt ba khối nguyên thạch.

- Ta tự mình mở.

Bào Phong Vũ nói, hắn thích mình tự tay giải thạch, mở ra chí bảo, đám người bốn phía reo hò làm cho hắn cực kỳ hưng phấn.

Lăng Hàn ngược lại không quan trọng, nhìn giải thạch công bên người nói:

- Ngươi giúp ta mở.

- Vâng, đại nhân.

Giải thạch công kia vội vàng gật đầu, hắn chỉ bất quá tương đương với Thăng Nguyên cảnh, ở trước mặt Thiên Tôn nhỏ bé đến không thể lại nhỏ bé.

- Trước giải khối này.

Lăng Hàn chỉ vào khối nguyên thạch bao hàm đại dược màu lam kia.

Giải thạch công mở đá, Bào Phong Vũ cũng tự mình động tay.

Mặc dù nguyên thạch không kiên cố lắm, nhưng đối với Thăng Nguyên cảnh mà nói cũng là một việc khổ cực, bởi vậy, động tác của giải thạch công rất chậm, động tác của Bào Phong Vũ lại nhanh, từng tầng từng tầng đá bong ra từng mảng, rất nhanh liền có một vệt màu lam xuất hiện.

- Là Tiên Kim sao?

Có người hỏi, nếu như là Tiên Kim, vậy thì không đáng giá.

- Không phải Tiên Kim, là đại dược!

Có người ánh mắt lập tức ngưng tụ.

Bào Phong Vũ lộ ra vẻ ngạo nhiên, cắt mấy đao nữa, quả nhiên có thể mơ hồ nhìn thấy một gốc cây.

- Thật đúng là đại dược.

- Không thể không nói, hắn xác thực rất có một bộ, xứng đáng xưng hào đại sư.

- Dù sao cũng là sư huynh của Ngưu Bất Quần, thủ tịch đại đệ tử của Huyền Lai đại sư.

Tất cả mọi người cảm khái, người ta ngạo xác thực có vốn liếng ngạo, chí ít ở trước khi nguyên thạch của vị diện này còn chưa đào hết, hắn có thể được Thiên Tôn phụng làm thượng khách.

Rất nhanh, gốc đại dược này được giải ra, toàn thân hiện lên màu lam.

- Mặc dù chỉ là màu lam, nhưng y nguyên khả quan.

Tất cả mọi người gật đầu, có ít người càng muốn ra giá cầu mua, lại bị người khuyên, bởi vì đây là đổ thạch, trước khi không có kết thúc, ai biết gốc đại dược này đến tột cùng về tay ai.

Giải thạch công thì chậm hơn nhiều, một hồi lâu sau, hắn mới lột ra tầng ngoài cùng thạch bì.

- A, cái này cũng ra hàng.

Có người kêu lên.

- Rất bình thường, đây là khu cao cấp, tỷ lệ ra hàng rất cao, nhưng phần lớn vẫn là Tiên Kim.

Bên cạnh có người lắc đầu.

- Cũng phải.

Người kia liền không kỳ quái, quyết định nhìn xem.

Tất cả mọi người nhìn chăm chú, dù là Bào Phong Vũ một mặt ngạo nghễ, xem thường, nhưng cũng dừng động tác trong tay, chú ý tới. Mà Ngưu Bất Quần càng vươn cổ, hắn thật sự là thua không nổi.

- Màu xanh?

- Là Tiên Kim màu xanh sao?

- Hay là đại dược màu xanh?

Tất cả mọi người có thể khẳng định, cái này tuyệt không phải Thiên Tôn ký hiệu, nhưng cụ thể là Tiên Kim hay đại dược, hoặc viễn cổ mãnh thú, hiện tại y nguyên nhìn không ra.

Giải thạch công cẩn thận từng li từng tí, thạch bì tầng tầng bong ra từng màng, hiện ra nhiều thứ hơn.

- Là đại dược!

- Đại dược màu xanh!

- Trời!

Tất cả mọi người kinh hô, cái này cũng đủ xảo a, Bào Phong Vũ mở ra một gốc đại dược, Lăng Hàn cũng như thế, hơn nữa không cần so sánh, màu xanh tốt hơn màu lam, ai cũng tinh tường, minh bạch.

Lần thứ nhất so đấu, Lăng Hàn thắng.

Sắc mặt của Bào Phong Vũ có chút khó coi, nhưng không có quá mức để ý, trình tự giải thạch hắn là cố ý tuyển định, tiếp xuống hai khối mở ra đồ vật... Sẽ tốt hơn.

Hắn không kêu một tiếng, tiếp tục giải thạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.