Ngang Nhau

Chương 70: Hà tất phải làm khổ mình




Edit: PDN

Cái này, tại sao hắn lại chưa từng nghe nói qua?

Hắn tốt xấu cũng sống hơn một nghìn năm, dị hỏa này, thật ra cũng không chỉ là luyện đan sư thích, ngay cả người tu luyện thông thường, nếu như luyện hóa dị hỏa thành công , vậy đối với bản thân cũng có tác dụng rất lớn .

Chỉ là, dị hỏa vốn là rất khó tìm, mà coi như là ngươi tìm được rồi , nếu muốn thuần phục , cũng không dễ như thế .

Vậy một cái không được, bản thân đã bị dị hỏa thiêu chết rồi.

Vì vậy, nếu như võ công bình thường, ai dám có ý đồ với dị hỏa?

Mà Long tộc bọn họ, tuy rằng thân phận cao quý, nhưng. . .

Ma thú, tóm lại là có chút không thích dị hỏa.

Bọn họ đối với lửa, có một loại cảm giác sợ hãi trời sinh.

Tuy rằng, hắn đã đến tình trạng bây giờ , nhưng vẫn không dám có ý đồ với dị hỏa như cũ .

Trái lại luyện đan sư, nghề nghiệp đặc biệt này, đã định trước có duyên với dị hỏa rồi

“Ta nói là sự thật. . .”

Nhìn Long vương không tin mình, tiểu Hoan Hoan vội vàng giải thích:

“Nó thực sự không ở chỗ ta . . .”

Mặc dù nhỏ Hoan Hoan nói chân thành, nhưng Long vương cũng không thể nào tin được.

“Hừ. . .”

Tiểu Hoan Hoan hết chỗ nói rồi, hắn không tin bé cũng không có cách nào.

“Tiểu Nhạc Nhạc đâu?”

Long vương tiếp tục hỏi.

“Hắn không theo ta đến. . .”

Tiểu Hoan Hoan này cũng thực sự là , cái gì cũng không đi theo bé

Đồ của bé, cứ dễ dàng không ở bên người như vậy sao?

Nhưng Long vương làm sao biết dị hỏa thật ra cũng có thể. . .

Khế ước chứ?

Người biết chuyện này thật không nhiều, nếu không, khẳng định rất nhiều người đều điên cuồng cướp đoạt rồi ——

Chỉ có điều, tính tình của dị hỏa vốn là cao a, người có thể làm cho chúng động tâm cũng thật không nhiều.

Lúc này, Uất Trì Tà Dịch và Bạch Sử cũng đã đi tới, nghe được vấn đề của Long vương , ánh mắt của Uất Trì Tà Dịch tối sầm lại ——

Hai ngày này, Long vương vốn là không thế nào. . .

Để cho bọn họ theo, ngày hôm nay bỗng nhiên gọi bọn họ tới, tiểu Hoan Hoan cũng ở đây, không cần nghĩ cũng biết có quan hệ với tiểu Nhạc Nhạc . . .

Chỉ có điều không biết lần này Long vương dự định làm như thế nào?

Mong rằng, không cần quá đáng lắm đi, hắn lo lắng cho mình không kiên trì nổi.

“Hắc Sử, Bạch Sử, các ngươi tới vừa đúng lúc, các ngươi nói vậy nếu như gặp phải người không thành thực, nên làm cái gì bây giờ?”

Long vương chào hỏi bọn họ một tiếng, hỏi.

Hai người đồng thời nhìn về phía tiểu Hoan Hoan, tiểu Hoan Hoan vội hỏi:

“Ta không có không thành thật, ta thực sự không mang dị hỏa. . .”

Uất Trì Tà Dịch xấu hổ, dị hỏa này. . .

Hắn không biết Long vương tìm tiểu Hoan Hoan là bởi vì dị hỏa nha. . .

Nếu như biết, cho tiểu Hoan Hoan dùng chút này của mình trước.

“Long vương, đan học viện dường như đúng là đang luyện chế đan dược. . .”

Uất Trì Tà Dịch suy nghĩ một chút, nhắc nhở.

“Bản vương tự nhiên biết. . .”

“Bên kia hỏa diễm, cùng nàng có phần tương tự. . .”

“A?”

Long vương nhíu nhíu mày, Uất Trì Tà Dịch này xảy ra chuyện gì?

Dĩ nhiên nói giúp tiểu nha đầu, chẳng lẽ. . .

Nhưng nữ nhân kia cũng không có bẩm báo nói Uất Trì Tà Dịch đã nhớ tới cái gì tới a.

Lẽ ra cũng sẽ không.

Nhưng. . .

Được rồi, Đậu Yên Nhi cũng nói, nữ nhân động tâm không đáng tin, chẳng lẽ là. . .

Long vương sắc mặt lạnh lẽo, nếu như nữ nhân kia thực sự dám phản bội mình, vậy hắn tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha nàng.

“Hắc Sử, ý của ngươi là. . .”

“Ta cũng chỉ là tùy tiện nói một chút. . .”

Uất Trì Tà Dịch cũng không nói. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.