Ngang Nhau

Chương 69: Hoàng đế




Edit:..Lam Thiên..

Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, gần đây Long Vương càng ngày càng cẩn thận , thậm chí thời điểm hắn luyện công hắn cũng không để cho bọn họ đi qua.

Bất quá, nhìn sắc mặt của Long Vương tựa hồ là......

Không bằng thời điểm lúc trước, càng ngày càng đen .

“Nàng có từng thử dò xét qua con không?”

Nàng, tự nhiên là chỉ cái nữ nhân kia.

“Có a...... Bất quá, phụ thân, người cũng không ngẫm lại con là ai a, con có thể để nàng lấy được cái gì sao?”

Tiểu Hoan Hoan đắc ý ngẩng đầu lên, Uất Trì Tà Dịch sủng nịch cười, nữ nhi của mình như thế nào, hắn tự nhiên rất rõ ràng......

Bất quá......

Hai người bọn họ đều ở đây, vậy Đông Phương Ngữ Hinh bên kia......

Long Vương không có hành động gì, sắc mặt của hắn cũng có biến hóa, nhưng......

Thực lực của hắn, đồng dạng khiến cho người ta phải sợ hãi, hắn không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Bởi vì, hắn ẩn giấu được như vậy cũng đã không dễ dàng, nếu như......

Nếu như, không cẩn thận bị Long Vương phát hiện hắn đã khôi phục , an toàn của hắn là chuyện nhỏ, như về sau liền càng không có biện pháp tới gần Long Vương .

Mà chỉ có tới gần hắn, mới có khả năng biết được nhược điểm của hắn.

Không có nhược điểm Long Vương, bọn họ liền không phải đối thủ của hắn.

Hắn không biết Đông Phương Ngữ Hinh bên kia như thế nào , tuy rằng Tiểu Hoan Hoan đã nói tính toán của bọn họ cho hắn biết, nhưng biện pháp kia có hữu hiệu hay không ai cũng không thể nói chính xác được .

Hiện tại, hắn không dám đặt toàn bộ vào cái biện pháp kia.

Mà tự chính mình bên này cũng không thể buông tha được.

Hơn nữa Tiểu Hoan Hoan, cũng không khả năng rời đi.

Chỉ hy vọng, Long Vương sớm một chút có chút biểu hiện khác.

“Con cũng đừng quá dễ dàng tin tưởng nàng , nữ nhân kia cũng không đơn giản......”

Uất Trì Tà Dịch thấp giọng dặn dò nói, lỗ tai hắn bỗng nhiên vừa động:

“Có người......”

Hai người lập tức tách ra, Tiểu Hoan Hoan bày ra bộ dáng đang lau chùi bàn, cửa quả nhiên bị đẩy ra, nữ nhân đi đến:

“Tiểu Hoan Hoan, ngươi không cần lau nữa, để ta......”

Nữ nhân này, ngược lại rất có đức hạnh .

Tiểu Hoan Hoan đem này nọ đưa cho nữ nhân, bé trừng mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch liếc mắt một cái.

Uất Trì Tà Dịch vô tội lắc đầu, hắn cũng không có biện pháp a, đây là Long Vương an bày không phải sao?.

Mà nữ nhân kia, chính là cúi đầu nhìn cái bàn, không biết đang suy nghĩ cái gì --

Thời điểm buổi chiều, Long Vương lại thấy Tiểu Hoan Hoan.

Lần này, trên mặt của hắn cơ hồ đều biến thành màu đen .

“Tiểu nha đầu, dị hỏa của ngươi đâu?”

Long Vương trực tiếp hỏi......

Tiểu Hoan Hoan sửng sốt, Long Vương này là có ý tứ gì?

Dị hỏa của bé? Chớ không phải là Long Vương chết tiệt này đối với Tiểu Hỏa Cầu có hứng thú đi, hắn muốn......

“Dị hỏa của ta?”

Tiểu Hoan Hoan không trực tiếp nói đáp án, bé hỏi ngược lại.

“Đúng, bổn vương muốn nhìn một chút......”

Long Vương thật khẳng định gật đầu, hai mắt mang theo mấy phần chờ mong.

“Không mang......”

Tiểu Hoan Hoan vô tội nói, Long Vương liền hung hăng nhìn về phía Tiểu Hoan Hoan:

“Không mang? Ngươi đừng nói với bổn vương là dị hỏa của ngươi cũng ở bên kia không theo về đi......”

Dựa vào, lừa ai đây?

Tiểu nha đầu này nói Tiểu Nhạc Nhạc vẫn luôn ở thời không kia không có tới, hắn biết là nói dối ......

Hiện tại, hắn không có hỏi chuyện của Tiểu Nhạc Nhạc, nhưng tiểu nha đầu này thế nhưng cũng nói không mang.

“Ta chính là không mang a...... Mẫu thân bọn họ muốn luyện đan, là bát giai đan dược a...... Long Vương, ngươi cũng biết luyện chế cái kia có bao nhiêu khó khăn đi? Cho nên ta liền lưu lại cho bọn họ ......”

Tiểu Hoan Hoan khoát khoát tay, bày ra bộ dáng thật bất đắc dĩ .

Long Vương im lặng, nha đầu đáng chết, nói dối thế nhưng lại không đỏ mặt chút nào.

“Dị hỏa của ngươi có thể lưu cho bọn họ sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.