Đánh giá: 6/10 từ 11 lượt
Thể loại: Xuyên không, sủng, cung đình,...
Ngươi yêu ta sao? Ngươi có bằng lòng từ bỏ hết thảy, chỉ cùng ta một đôi cho đến cuối đời?
Ngươi có thể từ bỏ non sông vạn dặm cùng ta nắm tay nhìn bình minh trên con sông nhỏ?
Ngươi có thể mặc kệ ba ngàn giai lệ như hoa như ngọc của ngươi, chỉ để sủng mình ta?
Ngươi có thể bỏ qua hết thảy những hư vinh tôn quý để cùng ta làm một nông phu bình dị, cùng nhau bình bình ổn ổn mà qua ngày?
Ngươi không làm được!
Ta cũng vậy, ta không thể yêu một người mà luôn phải tâm tư nặng trĩu về ân sủng, giành giật.
Ta không thể ngày ngày vừa tỉnh giấc đã phải toanh tính hôm nay làm gì để được ngươi chú ý.
Ta không thể nhìn người ta yêu chàng chàng thiếp thiếp, ân ân ái ái với người con gái khác.
Chúng ta không thuộc về nhau, ngươi bễ ngễ trên cao, một người trênvạn người, ta chỉ là một cô gái bình thường, có duyên gặp nhau nhưng chẳng có phận bên nhau thì duyên đó chẳng qua chỉ là nợ, một mối nợ mà ta và ngươi đều phải trả.
Vậy nên, ngươi đi của ngươi dương quang đạo, ta quá của ta cầu độc mộc… Một kiếp tình cứ hoá hư vô.
Nhân vật
Dương Lâm Nhạc: Một cô gái bình thường vào một ngày bổng nhiên xuyên qua dị thế thời không trở về thời Tấn Khang Minh Triều. Bắt đầu một cuộc tình lãng mạn nhưng cũng đầy trắc trở mà cả đời cô không bao giờ quên được.
Hiên Viên Tử Hạo: Hoàng đế trẻ tuổi của Tấn Khang Minh Triều, đăng cơ 5năm, đã có thể đưa Kinh đô Tấn Khang thành đại lục đệ nhất kinh thành, Minh Triều trở thành đế quốc cường đại.
Hiên Viên Văn Hạo: Chiến Thần của Minh Triều, tính tình ôn hoà nhưng khi đã chấp nhất thì quyết làm bằng được, một con người tiêu biểu cho “nguyện đổi giang sơn, chỉ yêu mỹ nhân”.
Hàm Yên công chúa: được ca tụng là đại lục đệ nhất đại mỹ nhân, từng bị Văn Hạo từ chối nhưng vẫn một mực ôm mối tâm tư với người nam nhân mới gặp lần đầu này, không tiếc thân phận làm đặc sứ hoà bình trà trộn vào Tấn Khang Minh Triều để tìm Văn Hạo. Tâm tư thâm trầm, thông minh đa đoan, đúng với danh nghĩa “Hoa đẹp thường có gai”
Bình luận truyện