Ngắm Hoa Nở Trong Sương

Quyển 1 - Chương 5: Đả thảo kinh xà




Một câu “vương phi nương nương tương lai” kia của nàng làm cho đôi mắt của Liên Tĩnh sáng lên, nói xong lời cuối cùng, nàng dứt khoát bỏ luôn hai chữ “tương lai”, trực tiếp gọi nàng ta là “vương phi nương nương”, quả thực là đã đánh trúng vào tâm của Liên Tĩnh rồi.

Nếu nói trong lòng Liên Tĩnh hiện giờ đang mong muốn điều gì nhất, thì đó chính là vị trí Vương phi kia, đáng tiếc nàng chỉ là trắc phi chứ không phải là chính phi, nàng vẫn lo lắng sợ hãi không biết khi nào thì Ân Tịch Ly sẽ cưới chính phi, đến lúc đó có lẽ nàng sẽ không còn quyền lợi của một nữ chủ nhân nữa, bởi vậy nàng vẫn cực kỳ cố gắng hướng đến vị trí vương phi kia, chỉ cần nữ tử nào tiếp cận Ân Tịch Ly dù chỉ một chút cũng sẽ bị nàng lập kế hãm hại, nàng muốn Ân Tịch Ly gần gũi mình, muốn từ rất lâu rồi.

Hạ Thiên trực tiếp gọi nàng là Vương phi như vậy, cũng là gọi vào trong tâm của nàng, ngay lập tức, địch ý đối với Hạ Thiên cũng không còn nặng như trước nữa, Liên Tĩnh thoáng nhếch môi cười cười: “Hiếm khi thấy ngươi thật lòng tới xin lỗi, chứng tỏ ngươi vẫn còn chưa hư hỏng, bản phi sẽ nói vài lời tốt đẹp giúp ngươi trước mặt Vương gia.”

“Vâng vâng vâng, như vậy thì phải cám ơn nương nương rồi.” Hạ Thiên bề ngoài vội vàng nói cám ơn nhưng trong lòng lại đang âm thầm cười lạnh.

Nàng đưa tay bưng lấy ấm trà, nói: “Hôm qua tiểu nhân xúc phạm đến nương nương, tuy rằng nương nương đại nhân đại lượng, không so đo với tiểu nhân, nhưng trong lòng tiểu nhân vẫn còn cảm thấy băn khoăn, đây là “mỹ dung trà” sáng nay tự tay tiểu nhân tranh thủ pha, là phương thuốc bí truyền của nhà tiểu nhân, nếu mỗi ngày uống vài chén, không tới một tháng, dung mạo của nương nương sẽ có thể trẻ ra thêm mười tuổi! Tiểu nhân tự nhận trước đây mình sai, lại không có gì hay để bồi tội với nương nương, đành phải đem phương thuốc bí truyền này ra, vừa để xin lỗi nương nương, vừa có thể khiến cho nương nương có được dung mạo đẹp như hoa, xin nương nương vui lòng nhận cho!

“Trẻ hơn mười tuổi?” Ánh mắt Liên Tĩnh sáng lên, vừa muốn nhận lấy ấm trà trong tay nàng, lại đột nhiên có chút hoài nghi: “Ngươi nói thật chứ?”

“Nương nương, những điều tiểu nhân nói đều là sự thật!” Hạ Thiên vội vàng nói.

“Nếu hữu hiệu như vậy, tại sao ngươi không uống?” Liên Tĩnh cũng không phải là người ngốc, tuy luôn thích chưng diện bề ngoài, coi trọng nó như sinh mạng, nhưng nàng cũng không phải là người dễ lừa gạt như vậy.

Hạ Thiên vội vàng trả lời, vì để khiến cho nàng ta thêm tin tưởng, nàng liền uống một hớp trà lớn rồi nói: “Nương nương, mỗi ngày tiểu nhân đều uống nha!” Nói đến đây nàng hơi dừng lại một chút, cẩn thận đánh giá nha hoàn xung quanh, sau đó liền tiến lên một bước, nhỏ giọng nói bên tai Liên Tĩnh: “Không lừa gạt nương nương, người có thể đoán ra tuổi thật của tiểu nhân không?”

“Ngươi?” Liên Tĩnh nhìn từ trên xuống dưới, quan sát Hạ Thiên một chút, dáng người Hạ Thiên nhỏ xinh, giọng nói lại trong trẻo, liếc mắt nhìn qua chỉ là một cô nương tầm mười sáu mười bảy tuổi, nhưng nàng không cam lòng nói Hạ Thiên trẻ như vậy, vì thế nhép miệng nói: “Nhìn ngươi như vậy, chỉ khoảng hai mươi thôi.”

Hai mươi cái cọng lông của ngươi! Đi chết đi! Bản cô nương chỉ mới có mười tám tuổi nha! Hạ Thiên ở trong lòng khinh thường nàng ta một hồi, cố nén cơn giận, tiếp tục thần thần bí bí kề tai nói khẽ: “Người đoán sai rồi, nương nương, tiểu nhân năm nay đã hai mươi sáu tuổi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.