Ngã Thị Chí Tôn

Chương 52: Luffy Thoát Đi In Gặp Nạn






Dịch: Hoangforever

Một chiêu này của Trang Li Phong, có lẽ không ai ngờ tới được!

Cuộc ” Đấu thú so tài” lần này theo lý thuyết chính là khiêu chiến tất cả? Muốn đánh bại được thì phải đánh bại được người điều khiển thú. Trang Li Phong hành động như thế này là đánh vỡ suy nghĩ thông thường khiến cho tất cả học viên hệ triệu hoán đều bất mãn quát to lên!

” Tên này không tuân theo quy định à? Tại sao hắn lại có thể tấn công triệu hoán sư được?”

Hải Đại Phú là người đầu tiên kêu lên.

” Chuyện này tất nhiên là được chấp nhận rồi. Bản thân của cuộc ” Đấu thú so tài” chính là cuộc chiến đấu giữa hệ triệu hoán và tất cả các hệ khác. Trước kia cũng có học viên hệ khác sử dụng chiêu này đánh bại học viên hệ  triệu hoán chúng ta. Mà cái tên học trưởng (*) kia còn có một con thú còn mạnh hơn cả con U Lang Thú của Mạc Phàm lúc này.”

Tưởng Vân Minh thản nhiên nói.

* Học trưởng: học sinh khóa trên, đàn anh.

Tưởng Vân Minh chắc chắn là chưa bao giờ giảng giải chiến thuật và tình huống trong lúc chiến đấu cho mấy người này ở trên lớp học rồi. Cho nên tất nhiên hắn cũng sẽ không có nói trước cho cái đám học viên này biết rằng trong cuộc đấu thú so tài, bản thân triệu hoán sư cũng sẽ bị học viên hệ khác tấn công…..

Có nhiều thứ phải tự bản thân mình trải nghiệm qua một lần, bọn nó mới có thể nhớ lâu về vấn đề này được.

Dù sao trong chiến đấu thực tế, khi bọn họ cùng yêu ma chiến đấu với nhau, hệ triệu hoán sư sẽ hiểu được bảo vệ mình quan trọng tới cỡ nào!

” Chết tiệt! Mạc Phàm lúc này mới chỉ đánh bại được có 79 người. Số lượng 100 người kia còn chưa có đạt tới….”

Hải Đại Phúc tức giận bất bình nói.

Có thể nói U Lang Thú đánh đâu thắng đó. Nó đã liên tục đánh bại  7-  8 tổ đội 5 người khiêu chiến rồi. Nào ngờ từ đâu chui ra cái thằng Trang Li Phong có kha khá kinh nghiệm chiến đấu này. Không ngờ hắn lại bỏ qua thú triệu hoán trực tiếp tấn công triệu hoán sư…..

” Ngạo mạn quá khiến cho hệ triệu hoán chúng ta đắc tội hết tất cả các hệ.”

Vương Lực Đĩnh mắng.

………..

Trang Li Phong tốc độ chạy cực nhanh. Gió trở thành trợ giúp cho tốc độ chạy của hắn. Cát bụi dưới chân do hắn chạy quá nhanh mà tách ra tạo thành một cái con đường cát bụi!

Khoảng cách càng ngày càng gần. Trang Li Phong đã thấy khuôn mặt của cái tên triệu hoán sư lớn lối này co vào.

” Ngu ngốc! Chỉ có một chút năng lực như vậy mà cũng dám lớn lối khoe khoang, khoác lác!”

Trang Li Phong căn bản không cần sử dụng bất kỳ ma pháp nào. Hắn lấy tốc độ nhanh như gió này tông vào người Mạc Phàm, tông cho hắn chết luôn!

Tất nhiên, Trang Li Phong vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động Mạc Phàm rồi. Chỉ cần cái tên triệu hoán sư này có một chút hành động gọi là sử dụng ma cụ, Trang Li Phong liền thay đổi cách thức tấn công ngay lập tức.

Có ánh sáng??

Trên bàn tay của tên này tại sao có ánh sáng màu tím?? Ánh sáng này hình như không phải sử dụng ma cụ thì phải!

Đợi một chút, màu tím???

Gương mặt Trang Li Phong liền cứng ngắc lại ngay lập tức!!

Ở trong cái thế giới này thứ có thể phát ra ánh sáng màu tím ngoài trừ những nguyên tố kim loại đặc biệt ra thì chỉ có Lôi!!!

” Ta quên mất không nói với người rằng ta là một Trung cấp Ma Pháp Sư….”

Mạc Phàm cười tươi như hoa.

Hai con mắt mang theo sự chế giễu liền nổi lên tia sét màu tím.

Tinh quỹ màu tím trong nháy mắt biến thành sợi dây thần bí truyền dẫn lực lượng ma pháp. Vô số Roi điện giống như mãng xà xuất hiện xung quanh Mạc Phàm.

” Lôi Ấn – Cuồng Sách!!”

Ở khoảng cách gần như thế này, e rằng ngay cả ma cụ phòng ngự Trang Li Phong cũng không kịp sử dụng.

Tất cả Roi điện biến thành một con mãng xà màu tím hung mãnh to dài. Bọn nó hung hăng đánh lên người tên Trang Li Phong không có chút gì gọi là lưu tình.

Phản ứng Trang Li Phong mặc dù nhanh. Hắn muốn nhanh chóng quay ngược trở lại tránh né. Thế nhưng, Mạc Phàm hiểu rõ tốc độ chạy của người này. Cho nên hắn mới cố tình sử dụng Lôi Ấn cấp thứ 2. ” Cuồng Sách” kia  múa roi điện hỗn loạn, đánh lung tung lên người tên Trang Li Phong. Cho dù Trang Li Phong có nhanh hơn đi chăng nữa, thì hắn cũng né không được.

Mà Trang Li Phong chỉ cần một đạo Lôi Ấn đánh trúng người. Thì tất cả roi điện giống như mãng xà kia giống như tìm thấy được thức ăn vậy. Bọn nó tham lam, vội vàng chạy về món thức ăn kia.

Con đường gió do Trang Li Phong tạo ra sau khi bị Lôi Ấn hung hăng đánh vào người liền tan rã hết. Trên thân thể của hắn lúc này ngổn ngang những tia điện màu tím đang còn ” xẹt xẹt…”. Trương Li Phong bây giờ muốn cử động một ngón tay đều làm không nổi chứ đừng nói tới chuyện hắn đứng dậy chạy nhanh như điên kia. Cả người hắn lúc này co quắp lại, không thể nghe theo hắn điều khiển nữa!!

“80!”

Mạc Phàm cũng không có phóng thích ra toàn bộ Lôi Ấn. Chứ nếu như hắn mà phóng thích ra toàn bộ thì cái tên Trang Li Phong lúc này liền bất tỉnh ngay lập tức. Hắn cứ đứng sừng sững như vậy, nổ một nụ cười nhìn sự thất bại của tên Trang Li Phong kia. Hắn coi sự thất bại của tên này cũng chỉ là một con số nho nhỏ.

Sắc mặt Trang Li Phong lúc này tái nhợt. Hắn thống khổ nhìn tên Mạc Phàm đang còn đứng trước mặt hắn.

Trung cấp Ma Pháp Sư… Hỏi sao hắn có lá gan khiêu chiến tất cả các hệ!

………….

Một khắc sau khi Trang Li Phong thất bại. Đám người ngồi chi chít trên khán đài kia liền ầm ầm nổ tung.

Trang Li Phong thể hiện ra hệ ma pháp thứ hai của hắn đã khiến cho mọi người giật mình rồi. Bởi vì điều này có ý nghĩa rằng tân sinh viên bọn họ lại có thêm một trung cấp Ma Pháp Sư.

Thế nhưng trong lúc mọi người còn chưa hết ngạc nhiên, còn chưa kịp khôi phục như cũ. Thì cái thắng ngạo mạn, lớn lối vô cùng kia liền gọi ra một Lôi Ấn đánh cho tất cả mọi người u mê!

Hắn… hắn thế mà…. thế mà cũng là trung cấp!!

Mẹ cha nó chứ. Bọn họ sớm đã được nghe trong cái học phủ Minh Châu này cao thủ nhiều như mây. Thế nhưng cũng có nhất thiết phải xuất hiện liên tiếp từng tên, từng tên trung cấp ma pháp sư như vậy không?

Tân sinh viên đa phần đều chưa tới 20 tuổi. Chưa đầy 20 tuổi mà đã đạt tới trung cấp Ma Pháp Sư. Cái con mẹ nó chứ, toàn bọn quái thai không! Nếu như tính cả tên La Tống lúc trước nữa, thì bây giờ đã xuất hiện 3 tên trung cấp Ma Pháp Sư rồi!!!

Có lẽ… nắm giữ cái đẳng cấp trung cấp ma pháp sư này độ khó khăn cũng không cao. Cho nên bọn họ mới có thể sớm như vậy đặt chân vào trung cấp ma pháp sư. Phóng thích ra kỹ năng trung cấp đối với họ mà nói chắc cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

” Hắn… hắn cũng là Lôi hệ??”

Cô nữ học viên đứng bên cạnh Hứa Chiêu Đình sởn hết cả tóc gáy kinh ngạc thốt lên.

Hứa Chiêu Đình bất đắc dĩ cười trừ. Hắn cũng không muốn nói gì thêm nữa.

Ngày đó ở trận quyết đấu tại Sơn trang Mục thị, Hứa Chiêu Đình đã nhìn thấy Lôi hệ của Mạc Phàm còn mạnh hơn cả Lôi hệ của hắn. Hắn cảm thấy sẽ không bao giờ vượt qua được Mạc Phàm.

“Vậy hắn có nắm giữ kỹ năng trung cấp Lôi hệ ma pháp trong tay hay không???”

Nữ học viên kia lại tiếp tục hỏi Hứa Chiêu Đình.

” Ta thật sự không biết nữa.”

Hứa Chiêu Đình lắc đầu nói.

” Thế thì hắn vô địch rồi còn gì. Một con U Lang Thú tiến cấp kết hợp với hắn sử dụng thành thạo Lôi Ấn. Trên căn bản không một ai có thể đánh bại được hắn.”

” Mài thôi. Chỉ có thể từ từ mài sức lực của hắn thôi. Nhanh chóng tiêu hao sạch sẽ thể lực của con U Lang Thú kia là được.”

………..

Thời gian cứ như vậy trôi qua từng phút từng giây. Người khiêu chiến thì cứ từng tổ, từng tổ một lên khiêu chiến Mạc Phàm.

Mạc Phàm và U Lang Thú lúc này xu thế càng ngày càng cao. ” Thi thể” bị dẫm dưới chân của hắn nhanh chóng xếp thành một ngọn núi nhỏ rồi.

Sau khi thể hiện ra Lôi Ấn của mình, Mạc Phàm lại tiếp tục sử dụng Lôi Ấn trợ giúp U Lang Thú chiến đấu.

Lôi Ấn có khống chế mạnh. U Lang Thú không khác gì cỗ máy thu dọn. Chính vì vậy giúp cho U Lang Thú tiết kiệm được rất nhiều thể lực. Dù sao thì U Lang Thú cũng không thể nào chiến đấu vô hạn được.

Rất nhanh, số lượng người bị đánh bại vượt quá con số 100 rồi!

Con số 100 này đối với tất cả học viên hệ triệu hoán mà nói đây chính là một tin tức vô cùng tốt. Tư chất nguyên của bọn họ được giữ lại rồi.

Trước khi bắt đầu cuộc ” Đấu thú so tài”, tất cả bọn họ đều không hề nghĩ tới chuyện phải nhờ tới Mạc Phàm đứng ra giúp đỡ bọn họ. Ngoài trừ Vương Lực Đĩnh ra, thì 5 người còn lại đều cảm thấy khâm phục Mạc Phàm.

Không phải ai cũng giống như Mạc Phàm được. Hắn có thể một mình đánh toàn bộ các học viên của hệ khác!!

Sau khi vượt qua mức 100 người bị đánh bại. Số lượng người khiêu chiến vẫn không hề có dấu hiệu giảm sút.

Làm gì có ai nguyện ý chịu thua cơ chứ?

Cho dù bọn họ biết mình không thể nào đánh bại được Mạc Phàm. Thế nhưng chỉ cần bọn họ có thể làm cho con U Lang Thú kia bị thương, thì bọn họ cũng lãi to rồi.

Chính vì mang theo ý nghĩ như vậy, Số lượng ” Thi thể” bị chất đống càng ngày càng cao hơn. Vô tri vô giác liền nhanh chóng đạt tới con số 150 người bị đánh bại.

Nếu như tính cụ thể ra thì Mạc Phàm đã đánh bại được 100 học viên của hệ khác rồi.

Khí phách lấy một địch 100 này khiến cho tất cả mọi người cảm thấy bất an.

” Thật là một đám ngu ngốc. 5 người một tổ, mà tất cả lại đều là Sơ cấp Ma Pháp Sư. Thế này làm sao có thể tạo thành một tổ đội hợp tác hoàn mỹ được cơ chứ?? Thế này không khác nào dâng mỡ tới miệng mèo sao!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.