Ngã Thị Chí Tôn

Chương 15: Doflamingo Ra Biển




"Giờ phải làm sao đây?"

Thần Sấm Thor nếu đã dẫn người của hắn ta thành công thăng thiên thì sẽ đi tìm em trai của hắn để lý luận rồi, có thể nói kế tiếp sẽ không có chuyện của cục SHIELD nữa, thật ra bọn họ muốn nhúng tay cũng không nhúng tay được.

Vậy thì hiện tại điều cần phải xử lý chính là vấn đề khắc phục hậu quả, mặc dù Coulson là một đặc vụ có kinh nghiệm phong phú nhất, người lãnh đạo cao cấp của trụ sở này cũng sớm đã chuẩn bị xong dự án, nhưng Evanson dù sao vẫn là đặc phái viên toàn quyền do Cục trưởng đích thân ủy nhiệm, cho nên bất kể có thật lòng hay không thì vẫn phải hỏi ý kiến của anh ta trước, anh có biết trình tự của tổ chức là gì hay không hả? 

Hơn nữa Coulson cũng cảm thấy mặc dù sức mạnh của Evanson rất dữ dội, nhưng hắn cũng không có kinh nghiệm xử lý với những tình huống kiểu này, cho nên đến cuối cùng hắn vẫn sẽ giao chuyện này ủy thác cho mình xử lý.

"Ừ, trước tiên xử lý cái tên này trước đã." Evanson nhìn Kẻ hủy diệt vẫn còn trong trạng thái trục xuất nói.

Coulson và Melinda liếc nhìn nhau một cái, sau đó cùng nhìn về phía Evanson. Lão đại à, nên xử lý thế nào thì anh mang đi thôi, hắn hiện giờ rõ ràng vẫn còn chịu ảnh hưởng từ pháp thuật của anh, toàn thân giống như hình chiếu 3D vậy, chúng tôi chắc hẳn không sờ tới được thì phải xử lý thế nào đây? 

Còn ông già anh nữa tuyệt đối đừng nói giải pháp thuật gì đó, đừng quên cái tên cầm búa kia đã thăng thiên, thứ đồ chơi này giờ mà nháo loạn lên thì cho dù là tám mươi người chúng ta cũng không chế trụ được hắn đâu.

"Lấy một cái giá ngăn cản, cầm tấm vải bố đen phủ lên hắn." Evanson đưa ra ý kiến, về phần tại sao phải tìm một cái giá chống đỡ, bởi vì anh sẽ trực tiếp chuyển cả người Kẻ hủy diệt sang.

Coulson ngẫm nghĩ một chút, thứ đồ có cấp bậc này dùng vải che đi, dường như xử lý như vậy có hơi qua loa, nhưng trước mắt cũng không có cách xử lý nào tốt hơn, vì vậy cứ làm theo đi. 

Đây vốn không phải công việc quá phức tạp, vì vậy chỉ mất có ba đến năm phút sau là đã làm xong. Đầu tiên để hai bên Kẻ hủy diệt một cái cọc treo đồ cao gần ngang bằng hắn, sau đó phủ tấm vải bố lên, cố định, ngay ngắn cẩn thận. Bây giờ nhìn qua trông như một địa điểm dựng nhà vệ sinh tạm thời, ai có thể nghĩ rằng bên trong là một cấu trúc cơ thể đã được thần Asgard chúc phúc cơ chứ.

"Bây giờ rút lui đi." Tất cả mọi thứ ở đây đều đã làm xong, Evanson nói: "Kế tiếp sẽ do tổ chức của anh làm rồi, đặc vụ Coulson."

"Vâng, thưa chỉ huy." Coulson gật đầu, điều này không khác gì với dự đoán của hắn cả. 

"Tôi còn có một yêu cầu." Dường như bất kể là người có chuyên môn hay không thì chỉ huy đều sẽ đưa ra một số ý kiến, Evanson cũng có yêu cầu của riêng mình:

"Trước khi trời tối, tất đều phải rút khỏi hết."

Coulson nhìn đồng hồ đeo tay một chút, bây giờ là hai giờ chiều, sau đó nhìn khu vực rộng lớn kia, trong lòng tự nhủ, tôi có ba chữ nhất định phải nói. 

Nơi đặc biệt như thế này có thể giải quyết xong trong 4 tiếng đồng hồ sao? Có phải ý anh nói sau khi chúng tôi rút đi hết rồi, anh sẽ xin không quân trợ giúp san bằng nơi này phải không?

Dường như đã nhìn ra Coulson khó xử, Evanson nói: "Thiết bị công trình kiến trúc gì gì đó trước mắt anh đừng để ý tới, tôi còn phải ở lại chỗ này, anh có thể trở về rồi sau đó quay lại đây hủy đi cũng được.

"Nhưng..." Evanson không để Coulson lên tiếng, biện hộ nói: "Các anh phải rút lui toàn bộ không để lại bất cứ ai dù chỉ một người trước khi trời tối." 

"Tuân lệnh, ngài đặc phái viên toàn quyền." không đợi Coulson lên tiếng, Melinda đã giành đáp trước, đồng thời dùng ánh mắt ra dấu cho Coulson không cần phải nhiều lời, tuân lệnh làm việc là được.

Cách làm của Evanson là cực kỳ không phù hợp với quy trình của SHIELD, nhưng lúc này Melinda đột nhiên nhắc tới cái danh đặc phái viên toàn quyền này, rất rõ ràng đây cũng chính là ám hiệu Nick Fury cũng sẽ đồng ý.

Nghĩ đến bản lĩnh phân cấp quản lý của Nick Fury, Coulson rất tự nhiên nghĩ tới Evanson chắc chắn còn có nhiệm vụ bí mật khác, vì vậy hắn do dự một chút rồi đáp: 

"Vâng, thưa chỉ huy, tôi xin hứa hoàn thành nhiệm vụ."

"Đúng rồi, để cô ta ở lại." Lúc này Evanson hướng cằm về phía Sif đang nằm hôn mê bên kia.

Ánh mắt Coulson nhìn Evanson lập tức trở nên không bình thường. Mặc dù Sif không thể xem là cô gái xinh đẹp tuyệt trần, nhưng toàn thân quân trang của cô hiên ngang mạnh mẽ vẫn rất hấp dẫn, hơn nữa còn đang hôn mê. Mà Evanson được chứng thực là một người đàn ông bình thường, ha ha, cô nam quả nữ, anh ta muốn làm gì đây? 

Tôi phải nói cho anh biết rằng anh cũng không thể làm xằng làm bậy được đâu, thân phận của người ta không tầm thường, mặc dù không giống như trong thần thoại rằng cô ấy không phải là vợ của Thần Sấm Thor nhưng cũng là viên đại tướng thuộc hạ của người ta, tương lai nói không chừng còn là trọng thần dẫn binh tiên phong nữa.

Nếu anh làm bừa sẽ có thể dẫn đến tranh chấp ngoại giao nghiêm trọng giữa các vì sao đấy, đến lúc đó cuộc chiến vốn không tồn tại nhất định sẽ bắt đầu bằng cái chết đẫm máu đấy.

Evanson thật sự chịu không được ánh mắt như nhìn kẻ cặn bã của Coulson, vì vậy bất đắc dĩ nói: "Vì nhiệm vụ..." 

"Ờ thì... được rồi." Coulson ném những suy nghĩ ngổn ngang kia ra sau đầu, nhưng sau khi đồng ý rồi vẫn dùng ánh mắt ra dấu: Anh nên giữ gìn cẩn thận.

Nếu như nói không cần trang bị, không cần tháo dỡ căn cứ mà chỉ thẳng đường mà chạy vốn dĩ không cần đến bốn giờ. Việc rút lui sẽ diễn ra rất nhanh chóng.

Nhưng tốc độ quân đội Mỹ rút khỏi chậm hơn một chút so với bọn họ, tuy phải chăm sóc người bệnh, tuy phải rút lui tập thể, tuy bất mãn với cách làm ăn no rửng mỡ xong đuổi đầu bếp này đi, nhưng bọn họ cũng không dám phản bác người của SHIELD, lỡ như làm hỏng đại sự, mấy tên thần bí này ném ra một đôi giày không sử dụng được tới, anh có dám mang hay không? 

Không nhìn thấy trần nhà... được rồi, vào lúc chạng vạng, Sif tỉnh lại ở trong một căn phòng cũng không chú ý xem trần nhà gì đó, mà là bật lên một cái rồi nhảy xuống giường, kí ức cuối cùng của cô dừng lại ở thời điểm chiến đấu với Kẻ hủy diệt nên tinh thần vẫn còn đang rất khẩn trương.

"Đã tỉnh lại?" Một giọng nói ngập tràn sức sống vang lên, Sif theo bản năng sờ soạng bên hông, phát hiện thanh kiếm to của mình không có ở đó mà được đặt ở bên cạnh.

Cô nhìn về phía cửa, phát hiện một người đàn ông xách theo một hòm đồ đứng ở đó, cô liền nhướng mày, mơ hồ nhớ ra người đàn ông này hình như là lãnh đạo của trụ sở này, hơn nữa còn đi cùng Thor, cho nên mới thả lỏng người xuống. 

"Trận đấu thế nào rồi." Tuy bên ngoài yên tĩnh, cô đã có phán đoán của riêng mình, nhưng cô vẫn không kiềm chế được mà hỏi.

"Đã kết thúc rồi." Evanson để thứ gì đó xuống mặt bàn, đó là một két bia, anh cũng chỉ dám uống thứ này với người Asgard, uống rượu mạnh chắc hẳn sẽ nói hết mọi chuyện ra mất:

"Thor đã khôi phục lại sức mạnh, trở về Asgard tính sổ với Loki rồi, khi ấy cô còn hôn mê nên vì tốt cho cô, anh ta không mang cô về cùng." 

"Tôi thành chướng ngại sao?" Ánh mắt Sif tối sầm, cô cũng không trách Thor đã bỏ cô lại, cô cũng hiểu nếu lúc đó Thor mang mình đi theo, bản thân sẽ trở thành rắc rối, cô chỉ cảm thấy mất mát vì không thể cùng kề vai chiến đấu với quân chủ của mình, với khát vọng được chiến đấu của bản thân mà thôi.

"Đúng rồi..." Lúc này Sif đột nhiên nghĩ tới: "Anh biết viên thiên thạch màu xanh đập tôi ngất đi là ai ném không?" Cô nắm chặt nắm tay vang lên những tiếng răng rắc, cười gằn nói:

"Tôi muốn cảm ơn người đó thật tử tế một chút." Xem ra tất cả sự tức giận khi không được kề vai chiến đấu với Thor cô đều chuyển lên đầu cái kẻ mà đánh ngất cô rồi. 

Evanson vẫn không thay đổi sắc mặt, rất chính trực đáp: "Không, hoàn toàn không biết."

"Thật sao?" Sif hoài nghi hỏi lại.

"Thật!" Evanson lấy một chai bia lên nói: "Chúng ta uống một chút đi, coi như chúc mừng Thor khôi phục lại sức mạnh." 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.