Nếu Yêu Chỉ Là Gặp Thoáng Qua

Chương 7: Tiến bộ.




Âu Dương Lập giận, “rõ ràng là anh ta chen chân vào, tôi và Nhiễm Nhiễm là tình yêu đích thật!”

“Trước kia là tình yêu đích thật, nhưng hiện giờ hai người họ mới tình yêu đích thật, không có nửa xu quan hệ với anh.” Người bạn trai cũ này nên sớm cút xa rồi!

Trong đại sảnh vẫn náo nhiệt như cũ, Sau khi Thích Thịnh Thiên nhìn thấy anh ta đi vào, đã rời khỏi anh ta.

Anh ta bỗng nhiên cầm 2 ly rượu từ trong tay người phục vụ, bỗng nhiên rót hết vào miệng mình, bực mình quá!

Cảnh Thần Hạo nói năm phút thì đúng là năm phút xuất hiện, anh ta nên về sớm một chút, không nên nói chuyện với cô lâu như vậy, có lẽ chuyện gì cũng sẽ không xảy ra.

Đoạn clip trong tay anh còn ở đây.

Hiện giờ đoán chừng không còn cách nào khác.

Đột nhiên, trong đại sảnh vang lên tiếng nói của Thích Thịnh Thiên, hơn nữa còn đang cầm microphone, giọng anh vang dội khắp đại sảnh.

“Hôm nay là sinh nhật của tổng giám đốc Âu Dương, mọi người đều biết, mắt nhìn người lúc trước của chị dâu nhà chúng tôi quá tệ, từng có một mối tình thế này với tổng giám đốc Âu Dương, nể mặt anh ta đã từng chiếu cố chị dâu tôi, hôm nay Cảnh thị đặc biệt tặng cho anh ta một món quà lớn!” Microphone trong tay Thích Thịnh Thiên chuyển động một chút, sự chú ý của mọi người đều ở trên người anh.

Muốn xem thử rốt cuộc Cảnh thị tặng quà gì cho tập đoàn Âu Á, lời chúc vừa nãy nói cũng quá kì quái.

“Âu Dương phu nhân, cô còn nhớ tôi không? Tôi là Tiểu Trương a!”

“Anh gọi lộn số rồi!”

“Đừng đừng đừng cúp máy! Sáu năm trước lúc bà kêu tôi đem quà tặng cho Bùi thị đâu phải nói thế này, giờ tôi cần tiền gấp, bà cho tôi ít tiền đi! Bà không cho, tôi sẽ đi tìm tiểu thư Bùi gia, nghe nói cô ta trở về rồi!”

Âm thanh của đoạn đối thoại này vang vọng trong đại sảnh, tiếng chỉ trỏ không dứt bên tai.

Tào Lệ Phi hoàn toàn ngây người trong chốc lát, lập tức nhảy dựng lên, “tắt đi! Tắt đi!”

Đương nhiên không ai nghe lời bà, ghi âm vẫn còn tiếp tục, Tào Lệ Phi bên trong ghi âm còn uy hiếp người đó nếu như nói ra ngoài, cũng đừng nghĩ sống tiếp ở thành phố a nữa.

Liên Mộc đi đến bên cạnh bà ôm bà lại, “Bình tĩnh một chút, chỉ là một đoạn ghi âm thôi mà.”

“Đúng đúng đúng, chỉ là một đoạn ghi âm mà thôi, đoạn ghi âm này là giả! Hiện nay khoa học kỹ thuật tiến bộ như thế, muốn làm giả một đoạn ghi âm thực sự quá dễ!” Tào Lệ Phi giống như bỗng nhiên bắt được cọng cỏ cứu mạng vậy, đứng thẳng người.

Thậm chí thoát ra khỏi vòng tay của Liên Mộc.

“Âu Dương phu nhân, sao người đàn bà như bà nói chuyện không giữ lời vậy! Còn đánh tôi nửa sống nửa chết, nếu không phải Cảnh tổng sai người đến cứu tôi, giờ tôi đã chết dưới cống rồi! Một người đàn ông trên mặt có mấy vết thương bỗng nhiên đi ra, từng bước một đi đến chỗ bà.

“Ngươi nói bậy! Tôi căn bản cũng không biết ngươi!” Tào Lệ Phi từng bước một lui lại, người đàn ông này sao lại xuất hiện ở đây.

Cảnh Thần Hạo lại cho người nghe lén điện thoại của cô, đây chẳng phải đã nghe được rất nhiều chuyện liên quan tới bà và......

Sắc mặt của bà bỗng nhiên trắng bệch, Cảnh Thần Hạo là cố ý, cố ý khiến họ xấu mặt trước mọi người thế này.

Thậm chí vừa nãy, Cảnh Thần Hạo còn chủ động bước lên lên kính bà một ly rượu, bà tưởng rằng kế hoạch của Lập Nhi thành công rồi, Cảnh Thần Hạo đang lấy lòng bà.

Bây giờ xem ra, hoàn toàn cũng không phải có chuyện như vậy.

Từ đầu tới đuôi cái mà cậu ta muốn chính là đẩy bà vào chỗ chết!

“Âu Dương phu nhân đừng nóng vội, đến lúc đó chúng ta đến cục cảnh sát đem tất cả mọi chuyện đã làm nói rõ ra hết, mặc dù qua nhiều năm như vậy, nhưng tôi vẫn nhớ rất rõ ràng, xem ra trí nhớ của tôi không tệ nhỉ!” Người đó đứng cách Tào Lệ Phi hai mét, giống như ma quỷ đến từ địa ngục vậy mà nhìn bà.

Tào Lệ Phi đột nhiên cảm giác được cơ thể rất nóng, mất tự nhiên khô nóng, máy lạnh trong đại sảnh mở rất thấp, rõ ràng chung quanh đều là hơi lạnh, tại sao bà lại nóng như vậy!

“Âu Dương phu nhân kích động như vậy, mặt đỏ bừng rồi! Tôi còn có đoạn ghi âm khác bà có muốn nghe thử hay không?” Thích Thịnh Thiên từ phía trên đi xuống, như khá nhàm chán mà vuốt vuốt micro trong tay, “ví dụ như bà và vị này lúc trước đã giúp bà tạo ra một số sản phẩm không hợp lệ đưa đến Bùi thị và những câu ân ân ái ái mà bà nói với ông Liên Mộc, tôi nghe mà nổi hết da gà!”

Người vây lại xem nghe xong câu này của Thích Thịnh Thiên, mọi ánh mắt đều nhìn về phía bọn họ.

Trong mắt tràn đầy sự khinh bỉ! -----Nhóm dịch Boss – App iNovel-------

Tào Lệ Phi trong mắt những người khác luôn là một nữ doanh nhân thành công một mình nuôi lớn con trai, không ngờ sớm đã có đàn ông rồi!

“Phi Nhi!” Liên Mộc ôm cơ thể nóng hừng hực của bà, giam lấy hai tay bà, ông sống đến tuổi này rồi, đương nhiên là hiểu tình huống của bà ấy bây giờ là sao.

Không ngờ lại có người bỏ thuốc bà ấy!

Hai tay Tào Lệ Phi giống như là vô cùng có lực vậy, bỗng nhiên thoát khỏi sự giam cầm của ông, “nóng, nóng quá!”

“Đừng a! Âu Dương phu nhân, bà open thế này, con mắt của tôi sẽ chịu không nổi!” Thích Thịnh Thiên lập tức xoay người sang chỗ khác, cảm giác được như có một trận gió bay qua trước mặt anh.

Âu Dương Lập và Liên Mộc hai người mới khống chế Tào Lệ Phi lại, nhưng cổ áo của bà đều đã bị giật ra.

Bên này vô cùng ồn ào, mà một góc khác trong đại sảnh lại rất yên tĩnh.

Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi trên đùi Cảnh Thần Hạo, mặt bình tĩnh nhìn đám người huyên náo ở bên kia, không biết có phải là do micro mà Thích Thịnh Thiên cầm trong tay không, bọn những lời mà anh ta nói ở bên kia truyền vào tai cô rất rõ ràng.

“Rõ ràng em đã điều tra công ty của Liên Mộc rồi, ông ta hình như không liên quan đến chuyện của Bùi gia.” Nhưng mà quan hệ không rõ ràng với Tào Lệ Phi ngược lại là thật.

Nhưng đó không nằm trong phạm vi cô quan tâm!

Cảnh Thần Hạo nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, rõ ràng vừa nãy cô ấy đều có thể buồn, ba bị oan nhiều năm như vậy, thế nhưng cô ấy vẫn bình tĩnh như vậy.

Tim anh đau.

Anh cầm khăn tay nhẹ nhàng lau cái miệng nhỏ của cô, nói khẽ, “dùng danh nghĩa của mẹ em.”

Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức ngẩn người, khó trách anh ấy nói có quan hệ với mẹ.

“Khó trách luôn điều tra không ra, ba em tin mẹ em nhiều thế này, sao có thể nghi ngờ những món đồ dùng danh nghĩa của bà nhập kho Bùi gia chứ!” Cô cũng chưa từng nghi ngờ.

Mẹ đối xử với ba và cô đều rất tốt, bà rất yêu bọn họ.

Cô tin rằng trước đó cho dù ba mẹ ly hôn, cũng chỉ là ba vì muốn bảo vệ mẹ.

Tuyệt đối không phải bởi vì không tin bà!

Kết quả xảy ra chuyện như vậy.

“Anh bỏ thuốc Tào Lệ Phi?” Nỗi buồn vừa rồi của cô lúc chợt nghe Tào Lệ Phi nói nóng quá đã biến mất.

Đáy mắt Cảnh Thần Hạo hiện lên một tia nguy hiểm, “nếu bà ta đã thích, hãy để bà ta thử một chút.”

“Cũng không tệ a! Tình nhân của bà ta đang ở bên kia.” Cô cầm ly sữa trong tay, vừa cười vừa nói.

Uống hai ngụm sữa nóng, cô trông thấy trong đại sảnh bỗng nhiên có mấy người mặc đồng phục tới, bộ dáng oai phong lẫm liệt.

Chuyện của Bùi gia sẽ xử lại, đến lúc đó em không cần ra mặt, anh đi là được, em an tâm ở trong nhà nuôi con đi, đừng nghĩ những chuyện không vui.” Anh lo sau khi cô đi sẽ càng buồn hơn.

Chuyện này xem như qua rồi.

Thật ra cô muốn đi, nhưng vừa nghĩ tới mọi chuyện sai trái mà họ đã làm đều dùng danh nghĩa của mẹ, trong lòng cô liền thấy buồn.

- ----Nhóm dịch Boss – App iNovel-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.