Nếu Yêu Chỉ Là Gặp Thoáng Qua

Chương 50




Edit: mhà1097

Beta: Miêu - CQH

​Với mái tóc dài cuộn sóng, quần áo màu đen, mắt khói đầy huyền bí, đôi môi đỏ mọng quyến rũ, ánh mắt lạnh lùng, Nữ ca sĩ MISS QUEEN liền giống như con ngựa đen, nổi lên thành danh trong giới giải trí chính là dựa vào bài hát này.

“Đúng vậy” Ninh Thiên Trạch ngừng hát, trên mặt biểu hiện đang còn hưng phấn, “Cậu cảm thấy như thế nào?” 

“Cậu…” Bùi Vân Khinh đoán được, chăm chú nhìn vào Ninh Trạch Thiên, nhẹ giọng hỏi, “Vậy cậu định dùng nghệ danh là gì?”

Ninh Trạch Thiên trả lời “MISS QUEEN”

“Cậu chính là MISS QUEEN? cô ấy không phải là con gái sao?” Nhận thấy mình nói lỡ lời, Bùi Vân Khinh vội vàng sửa lại, “Ý tớ là…Cái tên này là của nữ mà?”

Ninh Trạch Thiên bỏ đàn ghi-ta điện trên người xuống, chậm rãi đi đến trước mặt Bùi Vân Khinh, sau một hồi do dự, rốt cục mở miệng nói.

“Vân Khinh, tớ không phải cố ý không nói cho cậu biết sự thật, thật ra tớ… tớ là nữ!”

Con gái…. Con gái?

Dù là Bùi Vân Khinh đã sống lại một lần nữa, cũng bị những lời này làm cho sốc nặng, kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm.

Người thừa kế của Ninh gia?

Người bạn thân chí cốt mà mình quen biết lâu như vậy, lại là con gái?

“Cậu cũng biết, Ninh gia quy củ, chỉ có con trai vợ cả mới có tư cách thừa kế sản nghiệp gia đình. Mình cùng với anh trai mình là sinh đôi, sau khi sinh ra không lâu, anh trai quá yếu liền chết yểu. Ông nội mình không muốn để người ngoài biết chuyện này, cũng không muốn sản nghiệp nhà họ Ninh rơi vào trong tay người khác, cho nên để cho mình giả trai, sử dụng thân phận của anh trai song sinh.”

Con trai độc nhất Ninh gia mất sớm. Ninh Trạch Thiên cùng với anh trai song sinh của mình đều là mồ côi từ trong bụng mẹ, vì không muốn sản nghiệp Ninh gia rơi vào tay người ngoài, nên Ninh đại gia gia mới để cho cô nữ giả nam trang.

Hóa ra là như vậy!

Thảo nào thấy anh ta thích đàn ông, thảo nào anh ta luôn né tránh việc ôm ấp đụng chạm.

thì ra Ninh Trạch Thiên cùng với cô đều giống nhau, cùng là con gái!

“Cho nên… Cậu muốn dùng thân phận con gái để vào nghề này?”

“không sai!” Ánh mắt Ninh Trạch Thiên lóe lên sự kiên nghị cùng kiên quyết, “Mình đã nghĩ kĩ rồi, cho dù đến lúc đó ông nội có phát hiện, thì ông cũng không dám thừa nhận đó là mình. Giống như cậu nói, con người chỉ sống một lần, mình không muốn lại tiếc nuối. Vân Khinh, cậu nói xem… liệu mình có thành công không?”

“Cậu nhất định sẽ thành công!” Bùi Vân Khinh nắm lấy tay cô ấy, “Cậu sẽ trở nên nổi tiếng, mỗi mộtalbum đều sẽ bán chạy, mỗi một lần buổi hòa nhạc concert đều sẽ cháy vé, cậu sẽ trở nên nổi tiếng khắp nơi, không ai không biết đến MISS QUEEN cả!”

Ninh Trạch Thiên khóe môi cong lên, giọng nói có phần hưng phấn cùng quyết tâm.

“Nếu quả thật giống như lời tiên đoán của cậu, mình mạo hiểm một lần cũng đáng!”

Bùi Vân Khinh chỉ cười không nói, thầm nghĩ đây cũng phải là lời tiên đoán, mà là tương lai nhất định sẽxảy ra.

Thảo nào cô luôn cảm thấy khuôn mặt kia có chút quen mắt, cảm thấy thanh âm của cô ấy mười phần quen thuộc.

thì ra, người luôn dùng giọng hát làm bạn với mình, luôn giúp mình vượt qua những đêm mất ngủ, người làm cho mình cảm động vô số lần, người mà mình yêu thích - MISS QUEEN, lại chính là người bạn thân của mình!”

Kích động trong lòng không thể nói nên lời, đưa cánh tay ôm lấy Ninh Trạch Thiên, Bùi Vân Khinh nhẹgiọng mở miệng nói

“Cố lên nha, MISS QUEEN của mình!”

“Vân Khinh” Ninh Trạch Thiên cũng đưa tay ôm lấy cô, “Cậu không giận mình sao?”

“Đồ ngốc!” Bùi Vân Khinh mỉm cười, chăm chú nhìn vào mặt cô, “Chúng ta không phải là chị em tốt sao?”

Ninh Trạch Thiên cười rộ lên, thân mật khoác vai cô, “đi, chúng ta cùng nhau đi uống rượu đi?”

“không được, mình còn có chuyện quan trọng” Bùi Khinh Vân nâng cổ tay, nhìn đồng hồ một chút “Chú nhỏ đã dặn mình là phải đến căn cứ huấn luyện đặc biệt đúng giờ, nếu không, mình nhất định phải chết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.