Nếu Yêu Chỉ Là Gặp Thoáng Qua

Chương 42




Băng Thần biết phiền phức tới cửa rồi, hắn ta tất nhiên sẽ không nghĩ hai tên này làm được gì hai cô nàng nhưng hai cô nàng này cũng sẽ phiền to bởi họ không muốn đắc tội khách ở đây bởi như thế sẽ làm hỏng nhiệm vụ họ đang thực hiện.

Nhưng Băng Thần không can thiệp hắn chỉ nhàn nhạt nói:

"Hai người ra xử lý xem nào, nếu không được thì ta ra cản lại cho." 

Dịch Thiên Hậu nhỏ giọng nói:

"Làm sao đây tỷ tỷ?"

Dịch Thiên Ca liếc mắt nhìn rồi nói:

"Hay chúng ta giết người rồi giấu xác đi."

Hai người kia đang có chút say rượu nghe thế tỉnh hết cả người, bọn họ lộ ra vẻ hơi sợ hãi mộ chút nhưng rồi nhanh chóng chuyển sang tức giận nói:

"Các ngươi nói thế có ý gì?"

Băng Thần thở dài bởi hắn rõ ràng đã biết hai cô nàng này chắc trước kia chỉ làm khách nhân trong mấy bữa tiệc như thế này chứ chưa từng làm bất cứ cái gì liên quan đến phục vụ, dù cho có cũng chỉ là bưng chén nước hay sắp cơm trong nhà.

Thực ra Băng Thần đoán hơi sai một chút, hai cô nàng này lúc ở quê hương đứng nói phải phục vụ, bên người các nàng lúc nào chả có một đoàn người phục vụ, cha mẹ hai người cũng nắm trong tay sợ vỡ ngậm trong miệng sợ tan thì các nàng biết làm cái gì mới lạ.

Thấy hai người tình hình không ổn rồi thì Băng Thần biết đã đến lúc mình lên ra tay nếu không chính hắn cũng sẽ mệt mỏi, lấy ra một cái đàn tranh cùng chiếc loa Băng Thần đi về đằng trước rồi nói:

"Hai vị phiền phức lui ra bởi ta muốn diễn tấu một chút, bây giờ cứ to tiếng thì các vị mới mất mặt còn hai nàng chỉ là phục vụ thì có gì thiệt."

Hai người thấy Băng Thần lên tiếng thì mỉm cười nói:

"Vị này chắc là người đã nấu tất cả những món chúng ta ăn hôm nay, quả thật từ bé đến lớn ta chưa bao giờ ăn đồ ăn ngon như thế, bây giờ công tử muốn diễn tấu chúng ta đánh bỏ qua cho các nàng một lần vậy."

Hai người lui ra thì Băng Thần mới bắt đầu chậm rãi chuẩn bị diễn tấu, hắn ta nhìn hai nàng rồi nói:

"Cách tốt nhất để tránh những tình huống không đáng có trong bữa tiệc thì tốt nhất lên hòa mình vào nó, hài người các ngươi xem ta mà học hỏi này."

Băng Thần ngón tay nhẹ lia đàn tranh gảy nhạc EDM, mọi người bỗng nhiên giật mình nhìn về phía Băng Thần đang đánh đàn, trong đó có cả công chúa của hai quốc gia mà Thủy Tiên cùng Thủy Ngạc, các nàng chủ trì cũng không biết người đánh đàn này từ đâu ra.

Khi nhìn thấy Băng Thần đánh đàn thì ngạc nhiên vô cùng, nhưng giai điệu bắt tai làm người ta phải nhún nhảy theo, Băng Thần còn sử dụng luôn thiên phú của hồ ly tộc là Ma Âm và Chân Thực Huyễn Cảnh một cách nhẹ nhàng.

Hắn quay lại hai cô nàng sau lưng mình mỉm cười nói:

"Các ngươi cũng tắm trung với bọn họ đi, ta gảy xong mấy khúc thì cũng xuống, đã tới nước này rồi thì chơi tới bến thôi chứ ngại gì nữa."

Khoảng đại diện rộng lớn thường ngày thực ra được bao phủ bởi một cánh cổng không lồ với trung tâm là những chỗ làm đồ ăn rượu hay nhạc như Băng Thần đang ở, ba quốc gia ở quần đảo thế nên bọn họ ăn mặc cũng rất phóng khoáng, tiệc xuyên ngày đêm cũng là tiệc thuần bể bơi.

Một bể bơi thông thẳng với nước trong hồ cùng mạch nước ngầm, nơi này nước lúc nào cũng sạch sẽ, mọi người đang rất phiêu với những điệu nhạc, hai cô gái thấy Băng Thần nói thế thì trốn vào một góc rồi nói:

"Công tử đừng vào đây chúng ta phải thay đồ tắm."

Băng Thần cười nói:

"Các ngươi yên tâm, ta là người có danh dự mà, sao có thể làm hành động biến thái như nhìn lén được."

Nhưng thực sự thì Băng Thần không cần nhìn thẳng vào các nàng, chỉ cần nhìn vào cái tủ chén sáng bóng thì cũng sẽ thấy thôi, có điều chất lượng hình ảnh không tốt lắm khiến hắn ta từ bỏ ý định nhìn lên, với lại hắn ta còn lạ gì với thân thể nữ nhân.

Hai nàng thay đồ một chút sau đó đi ra nhìn Băng Thần hỏi:

"Băng Thần công tử thấy chúng ta có đẹp không?"

Băng Thần nhìn thấy hai cô nàng thì ngón tay không khỏi gảy chệch một nhịp, quả thật khác nhau một trời một vực, lúc trước hai nàng ở trong bộ đồ làm bếp cả người không lộ gì cả, đã thế trên đầu còn quấn một cái khăn to che hết trán thế nên hắn ta chỉ có thể thông qua khuôn mặt đoán các nàng đẹp thôi.

Còn bây giờ thì hai nàng khiến Băng Thần phải nhìn với con mắt khác, hai người khẽ nhún nhảy với điệu nhạc khiến cho những bình sữa tròn vo lắc lư khiến nam nhân nhìn thấy đều phải lác mắt, vòng ba lại tròn vo căng đét khiến người xem không khỏi thèm thuồng, két hợp vòng hai thon gọn khiến hai nàng có được một thân thể đẹp như trong mơ.

Có điều đã không thiếu nữ nhân Băng Thần thì chỉ bị ảnh hưởng trong nháy mắt sau đó hắn điềm tĩnh nói:

"Như thế thì chưa đẹp."

Hai cô nàng ngạc nhiên nhìn Băng Thần rồi nói:

"Công tử lại dối lòng nữa rồi, chúng ta tuy không bị bệnh tự mãn nhưng chính chúng ta cũng biết mình đẹp như thế nào."

Băng Thần tay gảy đàn thở dài rồi nói:

"Các ngươi như thế này chỉ đẹp với đám nam nhân chưa trưởng thành thôi, một nam nhân đã trưởng thành như ta thừa biết nữ nhân không mặc gì mới đẹp nhất."

Hai cô gái mặt nháy mắt xoát đỏ, hai người không ngờ Băng Thần có thể nói ra câu vừa rồi nhưng nét mặt không đổi một chút nào, Dịch Thiên Hậu bĩu môi xấu hổ nói:

"Công tử lại khinh bạc chúng ta rồi."

Băng Thần cười nói:

"Ta khinh bạc các ngươi khi nào, chẳng qua ta chỉ nói ra một sự thật mà không phải nam nhân nào cũng dám nói, với lại các ngươi ra ngoài chơi đi chứ ở đây đôi co với ta làm gì?"

Hai nàng ngồi xuống cạnh hắn rồi nói:

"Ngươi nỡ để hai còn dê trắng đi ra ngoài khi không có ai bảo vệ ư?"

Băng Thần hai nàng cười khổ nói:

"Hai người cấp độ 3099 cần một người cấp 2080 bảo vệ, thực sự rất vô lý các ngươi biết không?"

Dịch Thiên Ca cũng không thua kém nàng đá lông nheo với em gái sau đó hai người mỗi ngồi một bên không động đậy, Băng Thần cạn lời nói:

"Các ngươi thực sự tính ỷ lại vào ta sao?"

Dịch Thiên Ca mỉm cười nói:

"Chứ sao nữa."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.