Đánh giá: 10/10 từ 9 lượt
Thể loại: Trùng sinh, hiện đại
"Rầm"
Trong không khí nồng nặc mùi tanh của máu, cô nằm dưới đó mỉm cười nhìn bầu trời xanh thẳm. Vậy là cuối cùng cô cũng làm được cho anh một điều gì đó khiến cho anh nhớ mãi. Bởi tính mạng của người con gái anh yêu là do cô cứu, vì có cô nên cô gái ấy mới may mắn thoát kiếp nạn này.
Hình ảnh bố mẹ hiện lên trước mắt cô, họ đang nở nụ cười thỏa mãn. Nước mắt cô nhẹ nhàng chảy xuống hòa lẫn với máu, ý thức của cô cũng dần dần mơ hồ.
Cô sắp phải tạm biệt thế giới này rồi.
Cả anh và bố mẹ cô sẽ không còn thấy cô chướng mắt nữa, rồi họ sẽ có cuộc sống vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn khi không còn cô nữa...
Ngay từ đầu, cô sinh ra trên thế giới này đã là một sai lầm. Cuộc đời cô từ đó cũng là sai lầm nối tiếp sai lầm. Có lẽ năm đó cô không nên khóc lóc cầu xin bố mẹ đừng ly hôn. Có lẽ năm mười bảy tuổi khi đó cô không nên rung động trước người con trai ấy. Nhưng mà...
Tạm biệt.
***
Phật hỏi người con gái:
- Nếu ta cho con làm lại cuộc đời này, con sẽ sống khác chứ?
Cô gái ấy ngẩn người, qua một hồi lâu mới cười ngu ngơ, nhưng ánh mắt lại vô cùng chân thành:
- Xin phật hãy cho anh ấy được hạnh phúc... Và cả, bố mẹ con nữa, mong họ sớm tha thứ cho nhau...
Linh hồn cô tiêu tán, Phật lắc đầu. Trên đời này có nhiều người như vậy, đến lúc chết đi rồi lòng vẫn hướng về nửa kia. Nếu có kiếp sau, Ngài mong rằng cô đừng ngốc như thế...
Bình luận truyện