Nếu Trên Đời Có Thuốc Hối Hận

Chương 22: Chương 22




Trong mấy ngày sau, Chu Nam Quân và Trang Yến Bắc hầu như đều dính lấy nhau, bọn họ diễn tập rất nhiều lần, không chỉ trong lúc quay thường xuyên cùng một chỗ mà ngay cả sau khi diễn xong cũng luôn ở cạnh nhau.  Trang Yến Bắc lúc đầu có chút không quen, nhưng dần dần cậu cũng tiếp nhận sự tồn tại của Chu Nam Quân.  

Tả Triết quay chụp rất nhiều hình ảnh của bọn họ đưa lên internet, lúc đầu chỉ có một vài người hâm mộ của Trang Yến Bắc chú ý đến, nhưng đoàn phim làm rất nhiều hình thức tuyên truyền, sức chú ý của mọi người đổ vào bộ phim ngày càng nhiều, người xem những hình ảnh, video ngoài lề của bọn họ cũng ngày càng tăng lên, không ít người xem hậu trường ầm ĩ của các diễn viên chính bị manh chết.

Dần dần mỗi người đều có người hâm mộ riêng, mà số lượng fans của mỗi CP cũng ngày một tăng lên.

Trong đó CP Trang Yến Bắc và Chu Nam Quân có đông người hâm mộ nhất, dù sau Trang Yến Bắc cũng là người hút người hâm mộ đến cho đoàn phim, hơn nữa cả hai người đều có vẻ ngoài ấn tượng, vì thế mà fans CP  rất nhiều.

CP Lâm Trạch An và La Duệ Minh cũng có không ít fans, lý do là họ xuất hiện ở màn ảnh cũng tương đối nhiều. Chỉ có duy nhất CP Tạ Nghiêu Thần và Ân Gia Hậu là lạnh nhạt, tuy rằng vẻ ngoài của họ rất được đánh giá cao nhưng trên màn ảnh thì chẳng có biểu hiện gì là một CP cả, không nóng không lạnh, lúng ta lúng túng, thậm chí còn bị fans trêu chọc là “Hai người này vừa nhìn đã biết là CP hai trai thẳng.”

Chu Nam Quân rất nhiều lần lấy chuyện này ra trêu chọc Tạ Nghiêu Thần, mỗi lần diễn xong trở về ký túc xác, cậu lại cố ý mở weibo ra xem bình luận của fans, đọc cho Tạ Nghiêu Thần nghe, lần nào Tạ Nghiêu Thần cũng chỉ bất đắc gì cười một cái.

Hôm nay sau khi diễn xong, Chu Nam Quân lại cầm điện ngoài ngồi xuống bên cạnh Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc cũng đã quen có Chu Nam Quân bên cạnh,  nhìn thấy Chu Nam Quân lại gần mình, cậu cũng chỉ ngẩng đầu lên nhìn một chút, rồi lại cúi đầu tiếp tục nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình.

Chu Nam Quân tùy ý liếc mắt một cái, phát hiện Trang Yến Bắc đang xem bình luận trên weibo: “Đang xem bình luận à?”

Trang Yến Bắc “Ừ” một tiếng.

Chu Nam Quân quay sang nhìn mặt Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc rất khi phát weibo, ngoại trừ tuyên truyền phim ra thì trên tường vẫn là cái weibo làm sáng tỏ sự việc lúc trước, cậu không nhịn được thở dài một hơi: “Lúc trước vụ 《 Giang hồ 》tôi còn nghi ngờ cậu, bây giờ lại thật muốn quay lại lúc trước tự vả cho mình một cái, Trang Yến Bắc nhà chúng ta ngây thơ thế này, sao có thể là một tên tra nam chuyên đi lừa gạt tình cảm người khác được!” – Mấy ngày hôm nay cậu hay làm trò luôn miệng kêu “Trang Yến Bắc nhà chúng ta” thế này, “Trang Yến Bắc nhà chúng ta” thế kia, đương nhiên, cậu làm như vậy ngoài muốn bồi dưỡng quan hệ với Trang Yến Bắc thì vẫn là muốn đùa giỡn người ta đến nghiện.

Trang Yến Bắc rốt cuộc cũng giương mắt lên nhìn Chu Nam Quân, ánh mắt vô cùng rõ ràng ——”Anh dám nghi ngờ tôi?”

Chu Nam Quân còn chưa mở miệng, không biết tên Lâm Trạch An từ đâu ra chen miệng vào: “《 Giang hồ 》? Lúc trước Chu Nam Quân cũng chơi trò này đúng không?”

Chu Nam Quân hơi sửng sốt, không hiểu vì sao, một dự cảm xấu bỗng nhiên xuất hiện, cậu lập tức âm thầm dùng sức túm góc áo Lâm Trạch An, mục đích là muốn Lâm Trạch An ngậm miệng.

Phản ứng của Trang Yến Bắc coi như là bình tĩnh, dù sao 《Giang hồ 》cũng là trò chơi rất nổi tiếng, nhiều người chơi cũng là điều hết sức bình thường, cậu nhìn Chu Nam Quân một cái: “Anh cũng chơi 《 Giang hồ 》?”

Chu Nam Quân cố gắng dùng rất nhiều loại ám chỉ nhưng Lâm Trạch An hình như lại không nhận ra, cậu ta tùy tiện gật đầu: “Cậu ấy đương nhiên chơi, hơn nữa lại còn chơi nhân vật nữ, ha ha ha ha.”

Chu Nam Quân không nghĩ tới Lâm Trạch An  lại nói nhiều như vậy, nhất thời không kịp đề phòng. Cậu cười gượng một tiếng, vừa dùng sức nhéo một bên thắt lưng của Lâm Trạch An, vừa mở miệng cứu nguy: “Chỉ là tùy tiện chọn mà thôi, nhân vật nam hay nhân vật nữ cũng vẫn là chơi mà, ha ha ha ha.”

“Ai u! Cậu nhéo tôi làm gì.” – Lâm Trạch vẫn vẫn không chịu nhận ra ám chỉ của Chu Nam quân, cậu ta vẫn tiếp tục nói, “Chơi nhân vật nữ không phải là nhân yêu sao….”

Trang Yến Bắc còn chưa kịp phản ứng, xem ra, cũng chỉ là một trò chơi mà thôi, chọn nam hay nữ cũng như nhau nhưng biểu hiện mờ ám của Chu Nam Quân và Lâm Trạch An lại khiến cho cậu hoài nghi, nhìn thể vẻ mặt giấu đầu hở đuôi của Chu Nam Quân, một suy nghĩ bỗng nhiên nhảy ra trong đầu.

…..Không có khả năng phải không?

Thế giới này làm gì có chuyện khéo như vậy?

Trang Yến Bắc nhìn Chu Nam Quân, bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Anh chơi server nào?”

Chu Nam Quân liền muốn nhảy dựng, miệng có chút nghẹn: “Tôi? Server nào?” – Tuy cậu liên tục đi chiến đấu ở các chiến trường, chơi quá nhiều server, nhưng dưới tình thế cấp bách như hiện tại, trong thời gian trước ngoài chơi các server khác thì cũng chính là chơi chung server với Trang Yến Bắc, cậu thật sự là không nhớ nổi tên server….

“Có phải là server XX không?” – Lâm Trạch AN là miệng rộng, “Lúc trước mỗi khi về ký túc xác tôi đều nhìn thấy cậu chơi, chẳng qua gần đây bắt đầu quay phim quá mệt nên không chơi nữa, bằng không cậu thật sự sẽ thành một tên nghiện game.” – Tuy thỉnh thoảng Lâm Trạch An cũng sẽ chơi game nhưng không trầm mê giống như Chu Nam Quân, cậu ta so với Chu Nam Quân còn ít sống ảo hơn.

Chu Nam Quân: “….”

Xong rồi….

“Server XX?” – Trang Yến Bắc nhíu mày, “Thật trùng hợp a, tôi cũng chơi sever XX.”

“Cậu cũng chơi server XX? Vậy các cậu có biết nhau không? – Lâm Trạch An biết Chu Nam Quân đang chơi server mới, nhưng  vì lúc server mới vừa mở thì Chu Nam Quân đã lôi kéo toàn bộ người trong ký túc xá chơi, nhưng mấy người các cậu lại không muốn chơi, cho nên cậu cũng không rõ những người Chu Nam Quân đã gặp trong trò chơi, “Nhưng mà cả một hệ thống game lớn như vậy, có biết bao nhiêu người chơi, các cậu cũng không có khả năng biết nhau được có phải không?”

Chu Nam Quân cười gượng một tiếng: “Đúng vậy, không thể trùng hợp đến thế đâu.”

“Nhưng mà không chừng các cậu trong game đã gặp nhau rồi, tuy không biết nhưng cũng có thể chỉ gặp thoáng qua thôi, các cậu có muốn trao đổi ID không?” – Lâm Trạch An cười hắc hắc.

“Không cần.” – Chu Nam Quân vội vàng từ chối, bắt đầu nói sang chuyện khác, “Trò chơi lớn như vậy, không có chuyện trùng hợp đâu… Đúng rồi, vào B trạm xem video ngoài lề của chúng ta đi, không chừng sẽ có nhiều cái hay đó!”

“Chẳng lẽ rốt cuộc cậu cũng cảm thấy xấu hổ rồi à? Lúc chơi game giả gay không phải vẫn thản nhiên sao?” – Lâm Trạch An hoàn toàn không tiếp thu sóng điện não mà Chu Nam Quân truyền cho, “Nói cho cùng cậu vẫn sợ chuyện kết hôn cùng nhân vật nam trong game bị người ta phát hiện?”

Chu Nam Quân: “….”

Xong rồi xong rồi….

Trang Yến Bắc khẽ nhíu mày: “Kết hôn cùng một nhân vật nam?”

“Đúng vậy, cậu nói xem cậu ta chơi nhân vật nữ thì thôi đi, lại còn kết hôn với một tên con trai khác, nếu để người ta phát hiện ra, chậc chậc.” – Lâm Trạch An vui sướng khi người khác gặp họa dùng khuỷu tay chọc chọc vào người Chu Nam Quân, “Cẩn thận bị người ta tìm đến cửa đuổi giết, trước đây không phải có một bài báo, một tên con trai biết được đối tượng hẹn hò trong game của mình là nam thì đã giận dữ vác dao tới cửa đuổi giết sao?”

Chu Nam Quân lập tức phản bác: “Tôi không lừa gạt tình cảm của người ta, căn bản là không có tình cảm, sao mà lừa gạt được?”

“Kể cả cậu với người ta không yêu đương gì, nhưng nếu để người đó phát hiện ra đối tượng kết hôn cũng là con trai, khẳng định sẽ thẹn quá hóa giận.” – Lâm Trạch An cười hắc hắc.

Chu Nam Quân liền không chống đỡ nổi, chỉ có thể yên lặng trừng Lâm Trạch An, người này nếu tiếp tục nói nữa, cậu thật sự sẽ phải dùng biện pháp mạnh!

May mắn là vào lúc này, đạo diễn Đỗ đột nhiên hô Lâm Trạch An một tiếng bảo cậu ta sang bên đó. Lâm Trạch An nói một câu rồi xoay người đi.

Lâm Trạch An vừa đi, Chu Nam Quân liền thở dài nhẹ nhõm.

Nhưng mà ngay sau đó, cậu liền cảm giác được không gian đột yên rơi vào im lặng.

Điều đáng sợ nhất là bầu không khí đột nhiên trở nên yên lặng.

Cậu vừa quay đầu lại, chỉ thầy Trang Yến Bắc lẳng lặng nhìn mình, nhất thời theo bản năng nuốt nước bọt, có chút không hiểu.

….Từ từ, tại sao cậu lại phải chột dạ?

Làm sao Trang Yến Bắc có thể nghe Lâm Trạch An mới nói có mấy câu đã nhận ra cậu?

Sao cậu có thể khinh địch như thế?

Kết quả Trang Yến Bắc vừa mở miệng, Chu Nam quân thiếu chút nữa thì quỵ xuống.

“….Anh là Quân Đẳng Yến Quy Lai?”

Chu Nam Quân: “......”

Cậu trợn mắt, nhanh chóng giả ngu: “Quân Đẳng Yến Quy Lai cái gì cơ? Cậu đang nói gì đấy? Quân Đẳng Yến Quy Lai là ai?”

Trang Yến bắc im lặng nhìn Chu Nam Quân, sau một lúc, cậu bỗng nhiên nở nụ cười. lộ ra hai cái cái lúm đồng tiền nhỏ: “Lúc đầu tôi chỉ đoán thôi, nhưng bây giờ đã xác định rồi…Chính là anh.”

“Cái gì?” – Chu Nam Quân nháy mắt, quyết định giả ngu đến cùng, “Cái gì mà xác định với không xác định, cậu đang nói gì, sao tôi lại không hiểu?”

“Anh chính là Quân Đẳng Yến Quy Lai.” – Trang Yến Bắc cười đến vui vẻ, còn hiện ra hai cái răng nanh nho nhỏ, “…Nương tử.”

Trong game cậu đâu có gọi tôi như vậy!

Chu Nam Quân nhếch khóe miệng, đang muốn tiếp tục giả ngu,  nhưng nhìn thấy ánh mắt chắc chắn của Trang Yến Bắc, cậu biết là cậu không giấu nổi nữa, chỉ lúng túng thừa nhận: “Sao cậu lại nhận ra….” – Đều do cái tên miệng rộng Lâm Trạch An!

“Đoán thôi.” – Trang Yến Bắc cong cong khóe môi cười, “Tôi vốn nghĩ trên thế giới này làm gì có chuyện khéo như vậy, nhưng vẻ mặt của anh đã bán đứng anh.”

“Trách tôi diễn không tốt?” – Chu Nam Quân cười gượng một tiếng, một tên nhân yêu gặp phải đối tượng kết hôn trong game, nay đã xấu hổ rồi.

“Anh diễn hỏng thật đấy.” – Trang Yến Bắc thu lại nụ cười tươi, cậu hơi nheo mắt lại, “Hóa ra anh một mực đùa giỡn tôi?”

“Này, thật là oan uổng a, sao tôi có thể đùa giỡn cậu? Trước khi cậu bị người ta vu oan, tôi còn không biết cậu là ai!”

“Vậy sao anh lại giả gay lừa gạt tình cảm của tôi?”

“Đại ca, lúc trước rõ ràng là cậu dụ dỗ tôi trước.”

Trang Yến Bắc nhìn chằm chằm Chu Nam Quân, thẳng đến khi Chu Nam Quân vẻ mặt không chịu được nữa, cậu mới cau mày nói: “…Sao lại là anh được.”

Chu Nam Quân nhún vai: “Cậu phải làm cho rõ ràng, tuy tôi giả gay, nhưng cho tới giờ cũng không lừa gạt tình cảm của cậu a. Lúc cậu tỏ tình với tôi, không phải tôi đã nói rõ mình là con trai sao?”

Trang Yến Bắc hừ một tiếng, vẻ mặt không tình nguyện giải thích: “Lần đó là cùng người khác đánh cược.”

“Lại là Ân Gia Hậu?”

Trang Yến Bắc từ chối cho ý kiến: “Sau đó… bị người khác dựng chuyện vu oan.”

Không biết vì sao, Chu Nam Quân nhìn ra được trên mặt Trang Yến Bắc có vài phần uất ức, vì thế cậu vỗ vai Trang Yến Bắc, an ủi: “Không sao đâu, ở đời người, chung quy sẽ có những lần phải đối mặt với sóng gió, rồi vượt qua… Từ từ cậu sẽ quen thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.